//Cô dâu đến!
Giản Thuệ được bà mối ma dìu đến bên cạnh quan tài Tiêu Lang "Tiêu nhị thiếu gia, đây là vợ của cậu, tên gọi Giản Thuệ. Từ đây cậu sẽ không bao giờ thấy cô đơn, dù là cậu đang ở đâu!"
Bà mối ma liếc mắt nhìn Giản Thuệ "Cô nhìn xem, chồng của cô là một nam nhân khôi ngô anh tuấn, minh hôn cùng cậu ấy cũng đâu khiến cho cô bị thiệt thòi gì".
Giản Thuệ mặc kệ bà mối ma muốn nói gì thì nói, muốn làm gì thì làm...bản thân cô còn giống xác chết hơn người nằm trong cổ quan tài.
Tiêu phu nhân khẽ lên tiếng hỏi người hầu "đã chuẩn bị xong cả chưa?"
//Xong cả rồi, thưa phu nhân!
*Vậy nhanh cho tiến hành lễ cưới đi, chần chừ gì nữa...sắp qua giờ lành rồi.
//Dạ thưa phu nhân!
Giản Thuệ nghe Tiêu phu nhân nói thế thì cười khổ "Giờ lành sao? Giờ nào mới được gọi là giờ lành...minh hôn mà cũng cần phải chọn giờ lành sao?"
Giản Thuệ nghe lòng chua chát "mười tám tuổi đã trở thành góa phụ..."
Bà mối ma nhẹ nhàng nắm tay Giản Thuệ và dìu cô đến trước bài dị để làm lễ.
Hủ tục minh hôn luôn là việc rùn rợn nhất ở vùng núi xa xôi hẻo lánh này.
Cô mặc kệ ai muốn làm gì thì làm, bản thân cô xem mình như đã chết...cuộc sống này có còn nghĩa gì nữa.
Sau khi đã hoàn thành thủ tục minh hôn, người hầu mang tấm di ảnh đến trao tay cho Giản Thuệ.
Mọi người bắt đầu vào việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-thue-nguoi-vo-bi-lang-quen/3575241/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.