Mặc Nhi vắt óc nghĩ xem những người đàn ông mình biết có ai còn trẻ, lại quen thân, có thể cùng nàng có chút gì đó không, kết quả nghĩ nửa ngày trời, mới lắp ba lắp bắp thốt ra ba chữ: “Lạc…… Lạc Thạch Thiên!”.
Tạ Lâm sững sờ, “Muội nói người muội thích là Lạc Thạch Thiên!”.
Mặc Nhi nói xong trong lòng hối hận không thôi, nhưng ngoài mặt vẫn nói liến thoắng như tép nhảy: “Đúng đúng, người Mặc Nhi thích là Lạc Thạch Thiên, con người hắn rất tốt, tướng mạo tuấn tú, lại tinh thông y thuật, tuổi tác tương đương, làm gì có cô gái nào không thích? Hơn thế hắn còn hiểu rõ tình cảnh của Mặc Nhi, đương nhiên sẽ không ghét bỏ thân thế của muội, Mặc Nhi thích hắn cũng là lẽ đương nhiên rồi.”
Nàng nói một tràng không ngừng lại nghỉ lấy hơi không chỉ khiến Tạ Lâm sững sờ, mà đến chính nàng cũng phải sửng sốt. Nàng vốn dĩ chỉ định tìm bừa một người để tiện đối phó với Tạ Lâm, không ngờ sau khi nói được vài câu, thì càng lúc càng thuận miệng, càng nói càng trơn tru, cuối cùng nói đến mức khiến bản thân nàng cũng không biết mình có thật sự thích Lạc Thạch Thiên không nữa.
Tạ Lâm thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng trắng bệch, liền quan tâm hỏi: “Những lời muội nói có thật lòng không?”.
Mặt mũi Mặc Nhi nhợt nhạt, trong lòng kêu gào “Chắc chắn là giả”, nhưng ngoài miệng lại nói: “Thật, còn thật hơn cả vàng nữa.”
Tạ Lâm nhìn vào đôi mắt nàng, xem xem rốt cuộc nàng nói thật hay nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-than-quy-xuong-cho-tram/2141779/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.