Sau đêm Nguyên tiêu chưa được bao lâu, Tạ lâm liền bắttay vào việc trang hoàng lại nhà cửa cho giống với nhà mẹ đẻ của KhởiLa, bên nhà trai vốn dĩ đã sắm sửa khá nhiều rồi, Tạ Lâm chỉ cần thêmthắt vài món đồ bình thường nữa thôi, nhưng cho dù có là bình thường,thì cũng phải nhiều hơn hẳn so với nhà trai yêu cầu.
Cũng may Tạ Lâm vẫn còn nghĩ đến việc không được quá phô trương, nếukhông sợ sẽ mang đến phiền phức cho Khởi La, nên mới thu liễm lại đôiphần, nhưng dù thế cũng đã tinh xảo hơn rất nhiều gia đình khác rồi.
Mặc Nhi hấm hứ, nói bản thân đã chuẩn bị lụa là gấm vóc, vàng bạc châubáu đầy đủ để làm của hồi môn cho Khởi La tỷ tỷ rồi, nhưng lại bị mộtcâu nói của Gia, mà lập tức phải cắt giảm nên giờ vô cùng ảo não.
Thục Hạ nghe thấy nàng nói mấy lời hờn dỗi trẻ con ấy, chỉ biết đứng bên cạnh che miệng cười trộm.
Nhưng sự chuẩn bị này của Tạ Lâm cũng đủ để khiến nhà trai phải nhìnkhông chớp mắt. Lúc Khởi La xuất giá, kèn trống rộn ràng, treo đèn kếthoa, quả nhiên là tưng bừng náo nhiệt. Chú rể đứng ở cửa lớn, hồi hộpsung sướng chờ kiệu hoa tới, mẹ của hắn không kiềm chế được, khẽ ghé sát lại gần, nhìn quanh bốn phía thấy không có ai chú ý đến, bèn thì thầmnói: “Lai lịch của thê tử con có vẻ không tầm thường đâu, con đã suynghĩ chu toàn chưa đấy.”
“Đương nhiên là chu toàn rồi ạ.” Tân lang cười đáp, “Mẹ, mẹ cứ yên tâm,nàng ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-than-quy-xuong-cho-tram/2141769/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.