“Không phải,” Tạ Lâm nói, “Những thí sinh ấy, các ngài xem qua một lượt đi, rồi sắp xếp bọn họ theo thứ tự, từ dưới lên trên là được.”
Cái gì?!
Hai vị đại nhân Hình Dư và Tả Minh sốc không thốt lên lời.
Lẽ nào đại nhân thực sự có dụng ý nào đó? Lẽ nào mấy bài thi này thực sự có điểm bất phàm?
Hai vị đại nhân nhìn trái nhìn phải, nhìn trên nhìn dưới, cũng không nhìn ra được nội dung gì, nhưng nghĩ con mắt nhìn người của Thừa tướng đại nhân cao thâm, khác một trời một vực với đám người phàm phu tục tử bọn họ, đang định khiển trách viên quan ghi chép đứng bên cạnh vì tội sắp xếp thứ tự những người này bừa bãi. Thì đột nhiên một vị đại nhân ghé vào tai hai người thì thầm gì đó, lúc ấy hai người mới ngộ ra.
Má ơi, lẽ nào Thừa tướng đại nhân cố ý làm thế.
Mấy hôm trước, không ít quan viên tới phủ Thừa tướng tặng thứ này biếu thứ kia, tuy rằng người khác không nhìn thấy bọn họ biếu xén những gì, nhưng người nào người nấy ngồi kiệu, phô trương thanh thế, khiến mọi người chú ý đến từ lâu rồi. Đặc biệt là trong lúc khoa cử thế này, biết bao nhiêu con mắt nhìn chằm chằm vào chủ khảo, lại càng nhiều những kẻ muốn tóm được lỗi sai của quan chủ khảo. Giờ vừa nhìn thấy mấy bài thi này, đã có thể khiến cho Thừa tướng đại nhân chủ động đề ra thứ tự của bọn họ, hơn thế còn không màng đến xếp trước hay xếp sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-than-quy-xuong-cho-tram/2141737/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.