Tạ Lâm, thừa tướng đương triều, địa vi cao sang, dưới một người, nhưng trên vạn người. Khi giành được vị trí cao như bây giờ, thì tuổi của Tạ Lâm cũng đã không còn nhỏ nữa, trai tráng hai mươi sáu tuổi mà vẫn chưa lấy vợ, khó tránh người ta thấy kỳ lạ.
Văn võ bá quan đối với chuyện này coi như hoa mắt ù tai, tuy rằng chưa lấy vợ, nhưng nạp vài người thiếp, thì vẫn còn có thể lý giải được.
Huống hồ người này phong phạm như ngọc, mặt mày anh tuấn, nếu như không nói đến vấn đề đạo đức, xác suất để đám đàn bà con gái động lòng xuân, cũng không phải là không có.
Tạ Lâm đương nhiên biết danh tiếng của mình chẳng hay ho gì, đã là gian thần nịnh nọt của đương triều, kiêu ngạo phóng đãng là chuyện không thể tránh được rồi, thì đương nhiên cũng cứ thế thuận theo lòng dân thôi, nạp ba cô nương trẻ trung xinh đẹp làm thiếp, rảnh rỗi thì cho các nàng ấy ca hát, nhảy múa, tẩm bổ cho mắt trước mặt mình, cảm giác cũng không tồi.
Sau khi Tạ Lâm quay về phủ thừa tướng, thì đã có Thục Hà một trong số những người thiếp bưng canh giải rượu tới, uống một ngụm xong, sau lưng còn có Mặc Nhi thông minh xinh đẹp hầu hạ thay quần áo, cùng Khởi La thanh tú đáng yêu, trải chăn xông hương cho.
Nếu như mình thật sự là đàn ông, thì e rằng diễm phúc này quả thật không mỏng chút nào, ba cô gái xinh đẹp dốc lòng chăm sóc hầu hạ mình như vậy, làm gì có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-than-quy-xuong-cho-tram/2141700/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.