Hơn mười phút sau, xe cứu thương cuối cùng cũng tới, chỉ có hai nhân viên y tế xuất hiện, đơn giản mà đo huyết áp cùng nhịp tim giúp Khương Hoài Tâm, Giản Diêu đỡ Khương Hoài Tâm đứng dậy, đi theo bọn họ lên xe.
Trên đường đi bệnh viện Giản Diêu gọi điện thoại báo cảnh sát, Khương Hoài Tâm dựa vào bờ vai y buồn cười: "Báo cảnh sát cũng vô dụng thôi, đừng uổng phí sức lực."
"Vậy vẫn nên thử xem."
Khương Hoài Tâm không nói nữa, lại bắt đầu kêu đau: "Diêu Diêu, anh khó chịu thật đấy, đau quá đi ôi..."
Lời chế nhạo của Giản Diêu đến bên miệng rồi nhưng ngẫm lại vẫn thôi, phỏng chừng vị đại thiếu gia này từ nhỏ đến lớn cũng chưa từng phải chịu khổ cực như giờ, xác thật là làm khó hắn, mặc kệ nói như thế nào, hắn cũng là vì mình nên mới bị thương. . ngôn tình ngược
Đến bệnh viện khâu vết thương còn phải truyền nước, cảnh sát tới ghi chép rồi lập tức đi, đúng theo lời Khương Hoài Tâm nói, quả nhiên chẳng có tác dụng gì.
Giày vò xong lại truyền nước cũng đã qua 0 giờ, Khương Hoài Tâm chảy khá nhiều máu, dựa vào ghế không bao lâu liền hôn mê. Giản Diêu cầm điện thoại của hắn down Anipop chơi giết thời gian, thỉnh thoảng lại nghiêng đầu liếc mắt nhìn Khương Hoài Tâm một cái, phần lớn lực chú ý đều đặt trên người Khương Hoài Tâm.
Khương Hoài Tâm ngủ cũng không yên giấc, hết nhíu mày rồi lại xoay người, tóc mái rơi xuống dưới che khuất một bên mắt. Giản Diêu nhìn một lúc, duỗi tay qua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-tam/1112919/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.