Edit: Halan
Beta: Thảo My
Lâu Tây Nguyệt đặt tay lên cằm có chút đăm chiêu, giúp hắn diễn trò lừa dối giang hồ?
Chẳng phải nói đúng là lần đó Minh Phong bị thương chạy trốn sau đó lại luận võ trên núi mấy ngày liền, Diệp Vũ Thường đều có tham dự sao? Trước đó Thiếu Lâm, Võ Đang, Hoa Sơn ba phái chưởng kết hợp với Song Tuyệt Cung cung chủ bầy ra cục diện bắt buộc đệ nhất giang hồ và đệ nhị tiến hành luận võ để che giấu một thế lực khác.
Sau đó, Thu Minh Phong đương nhiên thành công rút lui nhưng hắn cũng nhân tiện đem nàng vào giang hồ.
“Dùng mỹ nam kế tốt lắm.”
Thu Minh Phong tra kiếm vào vỏ, sau đó liếc mắt nhìn thê tử một cái.
“Nhìn cái gì? Tướng của chàng đúng là không tệ nha.”
“Ngươi buông tha ta?” Tiếng nói thê lương Diệp Vũ Thường vang lên, chỉ vào vết thương trên mặt do kiếm gây lên hỏi: “Đó là ý gì? Đây là ngươi buông tha ta cho sao?”
Lâu Tây Nguyệt sợ hãi kêu lên một tiếng, chỉ vào trượng phu kêu lên: “Chàng làm sao?”
“Ừ.”
“Chàng có biết hay không dung mạo của người phụ nữ bị hủy nhất lại là một mỹ nữ là chuyện không thể tha thứ hay không? Ai dám hủy dung ta, ta nhất định diệt hắn cả nhà.” Lâu Tây Nguyệt mắt trợn lên đầy căm giận.
“Nàng ta đã cho người thừa dịp nàng bị trọng thương mà xuống tay.”
Tây Nguyệt trừng mắt, không thể không nói, “Độc ác nhất chính là trái tim người phụ nữ.” Cúi xuống, nàng lại nói: “Nhưng mà nàng coi Miêu Cương là nơi nào?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-phu-thang-phu/560948/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.