Chương trước
Chương sau
Tất cả mọi người đều biết, chưởng quỹ cửa hàng và Tuý Tiên Lâu sợ vợ.

Chuyện này cũng không thể trách người khách, buổi tối một ngày nào đó Lô Uyển Chi ưỡn bụng bầu nhìn khuê nữ bảy tuổi và nhi tử hai tuổi nằm song song trên giường, trong lòng tính toán tại sao Tô Việt còn chưa có trở lại.

Mắt thấy cũng đã đến nửa đêm, nàng cũng không ngồi yên, đi kêu vợ chồng Tiểu Thuý đang ngủ ở cách vách, liền hướng Tuý Tiên Lâu đi, lúc này nàng đang có bầu năm tháng, quả nhiên Tô Việt nói được làm được, muốn cho nàng ba năm ôm hai.

Đến Tuý Tiên Lâu hỏi, mới biết hôm nay mấy nam nhân đi liễu hạng trong khai trai (ta chịu không biết đây là đâu),mới vừa nghe Lô Uyển Chi còn không tin, đợi sau khi người làm xoa cặp mắt chưa tỉnh ngủ xác nhận lần nữa đều đi đến liễu hạng. Nàng mới thở phì phò đi tới bên kia.

Dọc theo đường đi Tiểu Thuý đều khuyên nàng đi chậm một chút, nhất định là lão gia đi xã giao, không chừng hôm nay hầu hạ một đại nhân nào đó.

Lúc một nhóm ba người bọn họ tìm đến nhà thứ tư thấy đoàn người Tô Việt, người khác ôm các cô nương chàng chàng thiếp thiếp, chỉ có một người Tô Việt nằm trên bàn thở to ngủ.

Thấy cảnh tượng trước mắt, Lô Uyển Chi không biết là nên khóc hay nên cười, nàng kêu Tiểu Thuý tiến lên đánh thức Tô Việt, kết quả tên kia mê mê hoặc hoặc trừng mắt cầm lấy tay một cô nương bên cnahj kêu: “Nương tử!”

Vì vậy Lô Uyển Chi nổi giận, để cho trượng phu Tiểu Thuý đem hắn tới cửa viện ném một cái, sau đó đóng cửa viện của mình đi ngủ.

Dù sao Tiểu Thuý cũng là người làm, lo lắng lão gia ngủ một đêm trên đất có thể bị bệnh hay không, len lén từ trong phòng mình ôm chăn trên giường mình đắp cho hắn.

Mà đặc điểm lớn nhất của Tô Việt là mỗi lần sau khi say rượu đều ngủ đến lúc mặt trời lên cao, sáng sơm ngày thứ hai mọi người đi ngang qua cửa nàh họ đều biết chuyện này.

Chuyện tốt không ra khỏi cửa chuyện xấu truyền ngàn dặm, không mấy ngày toàn bộ mọi người trong trấn đều biết chuyện Tô Việt bị phu nhân nhốt ngoài cửa không dám lên tiếng, bà bà Vương thị và mẫu thân Trương thị còn cố ý từ trong thôn đến một chuyến, lần này hai người cùng nhất trí mục tiêu, trách mắng Lô Uyển Chi nửa ngày.

Lúc này Tô Việt đã khiêm tốn giải thích rõ, nghĩ lại Lô Uyển Chi cảm thấy mình quả thật có chút quá đáng, chuyện này cứ như vậy cho qua. Nhưng mà tin tức Tô Việt sợ vợ đã truyền xa rất lâu rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.