Trước mặt bằng hữu của Tô Việt, lúc đầu, Lô Uyển Chi cảm thấy khi nhìn thấyvẻ mặt say khước của Tô Việt thì có chút u ám, tuy nhiên lập tức hiểu ra không thể trước mặt người ngoài làm mất mặt mũi nam nhân của mình. Vềđiểm này Trương thị đã từng dạy nàng, nam nhân khi đóng cửa dù có xảy ra chuyện gì với con đều có thể, nhưng mà, ngàn vạn lần khong thể để bọnhọ khó xử trước mặt người ngoài. Con bên ngoài nể mặt của hắn, tronglòng hắn sẽ nhớ rõ điểm tốt của con, về nhà cũng sẽ thương con.
Nhớ tới khi Trương thị nói lời này, Lô Uyển Chi còn vui cười hỏi bà,"Nương, đóng cửa xong, người không để cha ta quỳ bàn tính đó chứ?"
Nhận được là một cái đánh của Trương thị, mặt mũi cha mẹ ngươi mà mà ngươicũng dám ghẹo. Nhưng Trương thị biết, khuê nữ đem mấy lời này của bà nhớ rõ.
Tiễn chân Lưu Tứ và a Phúc, Vương thị không cho Lô UyểnChi rửa bát, bảo nàng nhanh vào phòng xem Tô Việt, sợ hắn lạnh hay khátnước.
Nhìn sắc mặt ửng hồng, cả bốn chi phè ra nằm ngang trên giường, ngáy phù phù, ngày thường hắn không ngủ ngáy thế nhưng sau khisay rượu lại ngáy. Trong lòng Lô Uyển CHi cũng không hề cảm thấy khôngvui, đặc biệt sau khi nghe lời giải thích của a Phúc và Lưu Tứ.
Bằng hữu tốt nhất sắp chia xa, dĩ nhiên không tránh khỏi đau lòng, bởi vìđau lòng nên 'rượu không làm người say mà người tự say'. Nàng chỉ là cóchút đau lòng, tựa như có thể cảm nhận được cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-phu-cua-kieu-the/2295627/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.