Tô Căn nghe lời LôDũng nói đầu tiên là hơi sửng sốt, người ta trong thôn muốn gả con gáirất ít tặng của hồi môn là ruộng đất, đất đối với nông dân như mạngsống. Cách thức này chỉ có những người giàu có mới làm được, tuy rằngthấy điều kiện Lô gia nhìn cũng không tệ nhưng ông cảm thấy còn chưagiàu có tới mức đem tặng ruộng đất cho con gái làm của hồi môn.
Nhìn ánh mắt thành khẩn của Lô Dũng, Tô Căn không trả lời ngay lập tức mà cúi đầu trầm mặc một lúc.
Thật ra khi vừa vào cửa ông đã phát hiện ra, tuy rằng mặt sân trước cửa Lôgia được xây bằng gạch lát đặc biệt, nhưng mà nếu đem so với mặt sân của những gia tộc lớn thì vẫn còn kém xa, lại nhìn đến trang trí bên trongnhà họ, cửa sổ khắc hoa tuy rằng tinh xảo nhưng nhìn phẩm chất đó cũngbiết đã có nhiều năm.
Vì thế theo Tô Căn nhận thấy, Lô gia tuy có chút của cải, thế nhưng không quá nhiều.
"Lô huynh, lẽ ra ngươi tặng của hồi môn gì cho con gái, ta không nên canthiệp, nhưng ngươi cũng biết quy củ cưới gả trong thôn rồi đó, nếu đểcho hàng xóm láng giềng biết ngươi tặng vài mẫu đất cho Tô gia ta, người ta sẽ vụng trộm đâm thọc sau lưng chúng ta, theo ý của ta, tình hìnhnày hay là. . .", Tô Căn do dự một lát liền ngẩng đầu từ chối, chỉ mấychữ cuối vẫn chưa nói ra khỏi miệng, ý tứ đã hoàn toàn thể hiện rõ ràng.
"Tam ca lo lắng rất đúng, nhưng mong ngươi hãy nghĩ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-phu-cua-kieu-the/2295577/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.