“Ha ha…” Tùng Trạch đột nhiên nở nụ cười, “Sao tôi cảm thấy, cậu so với tôi còn hồi hộp hơn gấp bội vậy?”
“Em là rất hồi hộp a…”
“Nhưng tôi lại cùng cậu làm nha!” Tùng Trạch không rõ, “Tôi đồng ý cùng cậu làm, đồng ý khẩu giao cho cậu… Nói chung, chỉ cần có thể để cậu thoải mái, cậu muốn tôi làm cái gì cũng được, vậy thì tại sao cậu vẫn còn có thể căng thẳng như vậy?”
“Tiền bối…” Mục Dã khẩn cầu nhìn anh, “Anh đừng nói nữa, em, em lại sắp không nhịn nổi nữa rồi.”
Tùng Trạch dịch sát về phía bên cạnh, bật cười nói: “Được rồi, tôi không trêu cậu nữa.”
Cảm thấy Tùng Trạch đã rời xa chính mình, Mục Dã trong lòng liền dâng lên một luồng ảo não, không nhịn được lại xích tới gần, từ phía sau lưng đem anh ôm lấy.
Một cái tay cậu đặt ở trên thân thể Tùng Trạch, một cái tay khác thì lại ở trên người Tùng Trạch từ từ xoa nhẹ, tận lực không đưa tới phản ứng của đối phương.
Chỉ chốc lát sau, cái tay kia vẫn là bất chợt đi tới khe mông Tùng Trạch, không ngoài dự liệu, liền tìm thấy mông huyệt ẩm ướt.
“Tiền bối, anh ướt rồi.” Mục Dã nhẹ nhàng ở bên lỗ tai Tùng Trạch nói chuyện, một bên không biết vô tình hay cố ý dùng ngón tay phác hoạ vùng da nhăn nheo xung quanh.
“Ừm.” Tùng Trạch trả lời, thân thể bị ngón tay Mục Dã làm cho một trận run rẩy. Anh trần như nhộng bị một nam nhân mỗi lần đều có thể đem mình làm đến cao trào ôm vào trong ngực,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-phong-ngot-ngao/260063/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.