Chương trước
Chương sau
Tùng Trạch vừa run rẩy dứt lời, Mục Dã liền đến gần cắn vào hai hạt đậu ở trước ngực anh. Đầu tiên hắn dùng sức mà mút vào một cái, tiếp đó bắt đầu dùng hàm răng nhẹ nhàng gặm nuốt, bàn tay đangbận rộn vân vê một bên còn lại, lòng bàn tay thô ráp không ngừng xoay tròn, lôi kéo xung quanh hai khỏa đậu.
“A…” Trước ngực và hậu huyệt đồng thời bị kích thích cảm giác đê mê thoải mái xông lên não, Tùng Trạch không nhịn được cao giọng rên rỉ, trước mắt xuất hiện một mảnh ảo giáckhiến người ta choáng váng mê ly.
Thời điểm đang bị nam nhân tiến vào bên trong thân thể, ngoại trừ hậu huyệt, Tùng Trạch mẫn cảm nhất chính là hai viên nhũ hạt trước ngực, chỉ cần dùng sức xoa một lát liền có thể làm cho anh muốn đạt tới cao trào.
Mục Dã liếm láp một lúc, nghe thấy âm thanh Tùng Trạch càng ngày càng gấp gáp: “Dùng, dùng sức… Cắn cho tôi!”
Mục Dã lấy môi dùng sức nhấp một hồi, viên đậu nhỏ cứng rắn bất ngờ nổi lên, dừng động tác lại, lôi kéo Tùng Trạch đứng dậy. Cậu để Tùng Trạch nắm lấy bồn rửa mặt, cúi người xuống, lưng đối diện với chính mình, lộ ra tiểu huyệt hồng hào non mịn.
Mục Dã dùng hai ngón tay trái phải đâm đâm, mang ra một mảnh thủy dịch trơn trợt. Hắn ưỡn thân một cái, đem côn th*t một lần nữa nhét vào, sau đó dùng hai ngón tay dính đầy dâm dịch tóm chặt đầu v* Tùng Trạch, dùng sức nhào nặn.
Bị vướng bởi tư thế, nên khi nãy Mục Dã không thể va chạm mãnh liệt với Tùng Trạch, nhưng mà khi nhìn anh đang chuẩn bị đạt tới cao trào, Mục Dã cũng không muốn tiền bối bởi vì đầu v* bị âu yếm mà kích thích cao trào, anh ấy phải nên bị xuyên đến cao trào a.
Đúng, hắn muốn đem tiền bối thao đến cao trào.
“A! Mục Dã, Mục Dã…” đầu v* mẫn cảm bị người ta nắm đến phát đau, đồng thời hậu huyệt lại phải nghênh đón từng trận đánh cắm điên cuồng, kích thích song song khiến cho trước mắt Tùng Trạch biến thành một mảnh đen kịt, hai chân run run, trong miệng nói năng lộn xộn, chỉ có thể không ngừng kêu tên Mục Dã.
Trong tiềm thức anh vẫn luôn nghĩ Mục Dã thực sự rất là lợi hại, lại có đem mình làm đến cao trào một cách chân thật.
Mục Dã nghe được anh kêu tên của mình, hắn hạnh phúc đến muốn gào khóc, hắn điên cuồng cắm vào hậu huyệt mềm mại ướt át của Tùng Trạch, liều mạng đâm vào vị trí mẫn cảm nhất, thân thể ưỡn một cái, đem toàn bộ tinh hoa của chính mình bắn hết vào bên trong.
Hậu huyệt Tùng Trạch không ngừng co giật, gần như muốn đem côn th*t Mục Dã cắn đứt, phía trước đứt quãng – phun ra tinh thủy, dư vị cao trào thật lâu vẫn chưa tan đi.
Mục Dã ôm eo Tùng Trạch, nằm sấp trên lưng anh thở dốc một lúc, cuối cùng từ trong cơ thể anh lui đi ra. Hắn vừa rời đi, thân thể Tùng Trạch lập tức mềm nhũn, suýt chút nữa ngã xuống. Mục Dã vội vã ôm anh, hai người ngã ngồi ở phòng tắm trên sàn nhà.
Trên sàn nhà nước và tinh dịch của hai người hòa lại nằm bê bết, cảm giác nhớp nháp dinh dính làm cho người khác chán ghét. Mục Dã đẩy Tùng Trạch ra vừa nhìn đến bờ mông bị đâm đến đỏ chót, tiểu huyệt bị làm trong thời gian dài vẫn đang mở ra, d*m thủy cùng tinh dịch vì lẽ đó thuận đường chảy ra bên ngoài.
Hắn cúi đầu nhìn Tùng Trạch uể oải, có chút đau lòng không nhịn được hôn một cái lên môi của anh, cõi lòng đầy hổ thẹn – nói: “Tiền bối, xin lỗi, em lại bắn ở trong thân thể anh rồi.”
Tùng Trạch nghỉ ngơi một lúc, hơi mở mắt ra, có chút suy nhược mà nở nụ cười: “Không sao.”
Mục Dã vẻ mặt đầy áy náy: “Em giúp anh tẩy.” Nói rồi, hắn tách ra hai chân Tùng Trạch, đưa ngón tay dò vào huyệt động vẫn còn hơi co rút lại, nhẹ nhàng lấy ra tinh dịch còn lưu lại bên trong.
Huyệt động cơ hồ bị thao đến hỏng, sưng đỏ một cách lợi hại, lại còn phải ăn thêm một cỗ tinh dịch, thế nhưng nó giống như vẫn chưa đủ thỏa mãn, vô ý thức cắn nuốt ngón tay Mục Dã.
Thân thể như vậy… Mục Dã thực sự rất là thích.
Hắn đem tinh dịch đào ra bên ngoài miệng huyệt, cũng không biết vì sao, trong nháy mắt đó lòng lại có một luồng kích động, nghĩ bụng muốn đem chúng nó nhét trở lại, khiến cho tinh dịch của mình vĩnh viễn ở lại trong cơ thể Tùng Trạch. Có điều hắn sợ Tùng Trạch không thoải mái, nên không thể làm gì khác hơn là đưa chúng nó ném đi mất.
Kỳ thực Tùng Trạch từng vì hắn làm khẩu giao, khi ấy là làm trong lúc đóng phim.
Đó là một tình tiết ba người, Tùng Trạch quỳ trên mặt đất, hậu huyệt bị một nam nhân khác cắm vào, miệng anh thì lại ngậm lấy côn th*t của Mục Dã, cố gắng hấp liếm nuốt vào. Mục Dã bắn ở trong miệng anh, Tùng Trạch đem toàn bộ số tinh dịch ấy nuốt vào. Bọn họ đều là nam ưu nên thân thể luôn được kiểm tra định kỳ, nuốt tinh hoặc là bắn ở trong người cũng sẽ không ảnh hưởng lớn đến sức khỏe.
Nói như vậy, hắn đã lưu lại dấu ấn của chính mình ở trong thân thể Tùng Trạch rồi chứ? Nhưng là, Mục Dã luôn cảm thấy, vào lúc ấy Tùng Trạch cùng với hiện tại không giống nhau. Tùng Trạch ở trước máy quay, không thuộc về mình hoàn toàn.
Mục Dã rất buồn khổ, hắn không biết làm thế nào cùng Tùng Trạch kể ra tâm tình phức tạp ở trong lòng.
Tùng Trạch không biết hắn đang nghĩ cái gì, chỉ là cứ để hắn tùy ý dằn vặt. Mục Dã đem hai người đều tắm rửa sạch, sau đó đem Tùng Trạch ôm lên giường.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.