Vừa rồi là ma ma của cung thái hậu, bà ta sáng sớm đã truyền lời đến, chép kinh để cầu phúc. Bên ngoài nhìn vào là phần ân sủng, thiên vị nhưng thực tế thì sao, chẳng phải cũng chỉ có mình nàng chép kinh à!
"Được thái hậu nương nương coi trọng, thần nữ nhất định tận tâm tận lực chép kinh."
Phân phó xong, ma ma liền rời đi. Một trận uống rượu hôm qua, nàng liền quên sạch sẽ mọi chuyện, không nhớ mình đã mạo phạm thừa tướng đương triều. Không biết có phải tàn dư của rượu hôm qua hay không, Tô Diêu cảm thấy không khỏe lắm. Cứ cảm thấy khó thở, đầu choáng, đôi lúc không nhìn rõ vật nữa....
Không nghĩ ngợi nữa, kinh phải nhanh chóng chép thôi. Nàng ngồi nghiêm chỉnh, chép kinh....Bên trong từ đường hương luôn được thắp nên có khói hương lan tỏa cả phật đường. Chỗ Tô Diêu ngồi, chỉ cần ngước lên là chạm mặt với pho tượng khổng lồ, cao tầm bảy đến tám mét. Đó là chân thân của Phật tổ, được làm bằng vàng nên khi nhìn vào, như thể là hào quang của Phật Tổ chiếu ra vậy.
"Thái hậu, huynh muội thần nữ bị Mộc Nghi Hoa hại cho thê thảm như vậy mà người chỉ bắt đi chép kinh thôi sao? Một khi chép xong, Phật kinh đưa tới vạn hóa tự thì không phải dương danh hộ kẻ đó sao?"
Mộc Trân Trân càu nhàu, ủy khuất hỏi thái hậu, nếu như lời nàng ta nói là thật thì đúng là quá tiện cho Mộc Nghi Hoa rồi, nhưng thái hậu nào đâu có chủ ý này.
"Hài tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-phi-tuong-gia-that-kho-treu/2922535/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.