Kỳ thật, sắc và tình, nghệ thuật hay không, không phải khác ở chỗ mặc bao nhiêu quần áo mà chủ yếu là nói hay đến cỡ nào.
============
Từ ngày đầu tiên Quýnh vương trở lại kinh thành an cư lạc nghiệp, bách quan liền cảm thấy bắt đầu bất an. Dù chức quan lớn hay nhỏ, phàm là người có chút tư sắc đều bị Quýnh vương tìm cách sàm sỡ, sờ soạng bàn tay, đặc biết là đám thiếu niên lang quan tuấn tú, bị đụng chạm không ít lần.
Lại bộ thượng thư mỗi ngày hạ triều xong đều chạy đến ngự thư phòng, khóc lóc kể lể với Doãn Thọ An: hôm nay lúc trời còn chưa sáng, Quýnh vương đã canh trên đường tiểu thị lang vào triều mà vụng trộm đụng chạm bàn tay của tiểu nam sinh. Hay là hôm kia, Quýnh vương giả bộ trượt chân té ngã trên đường đại học sĩ về nhà, nào ngờ khi người ta hạ kiệu hỏi thăm hắn thì hắn lại cắn vào tay người ta một cái, ngay cả ống tay áo cũng bị xé rách…
Nhưng Doãn Thọ An nghe cáo trạng xong thì cũng chỉ thở dài, sau đó trấn an Lại bộ thượng thư theo lệ thường, làm cho hắn chuyển tới các nạn nhân sự đồng tình sâu sắc và an ủi: bọn họ vì quốc gia mà hiến thân, Hoàng thượng sẽ không quên bọn họ.
Tiễn bước Lại bộ thượng thư lòng đầy căm phẫn, Doãn Thọ An xoa mi tâm trở về bên thư án, đọc báo cáo hoạt động của Quýnh vương.
Ngày tháng năm, Quýnh vương gia dùng đặc sản của Kiềm Nam hối lộ Trinh phi nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-phi-kho-lam/2376574/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.