Không phải mỗi một đoạn cảm tình đều có kết cục đại đoàn viên cảm động lòngngười, có đôi khi tìm quên cũng là một loại hạnh phúc.
============
Mùa xuân năm thứ tám, một chiếc xe ngựa hoa mỹ chậm rãi theo đội ngũ đưathân rời khỏi kinh thanh. Đây là nghĩa muội của Hoàng đế, Đại Dũng côngchú Ngọc Như Ý xuất giá.
Một sáng mùa xuân, Ngọc Như Ý vừa tỉnh giấc đã khôi phục thành một cô gáivăn tĩnh, yếu đuồi trước kia. Nàng không nhớ chuyện gì, nhìn thấy ThẩmTĩnh Chi và Quýnh vương thì sợ hãi trốn tránh, không giống như bìnhthường nhảy sổ đến rồi kề vai sát cánh cùng nhau giở trò.
Lễ bộ thượng thư kích động đến rơi nước mắt, nữ nhi của hắn rốt cuộccu4ngthanh tỉnh, không hề thần kinh cũng không tuân theo quy củ nữa. Vìthế hắn đơn giản làm theo lời phu nhân quá cố đã dặn dò, đem Ngọc Như Ýgả cho biểu huynh ở xa của nàng.
Hai nhà là quan hệ bạn dì thân, khi còn bé hai người cũng từng gặp nhau,tuy gia cảnh đối Phương không bằng mình nhưng điều quan trọng là lúctrước Ngọc Như Ý bệnh tật quấn thân mà đối Phương vẫn không ghét bỏ,trước sau vẫn muốn thực hiện lời hứa ngày xưa, gả nữ nhi cho một nhànhân nghĩa như vậy, Lễ bộ thượng thư tự nhiên là yên tâm vô cùng.
Đội ngũ đưa thân chậm rãi rời đi, bỗng nhiên phía sau vang lên tiếng vóngựa phi nhanh, trên lưng ngựa là một thân ảnh màu da cam, trên vai còncó con bướm cực lớn phất phơ đón gió, từ xa cũng có thể nhận ra là ThẩmTĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-phi-kho-lam/2376545/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.