Quýnh vương gia thì ra chính là nhân vật vô gian đạo trong truyền thuyết…
============
Thủy lao trong hoàng cung Nam Việt. Tẩm Tĩnh Thù và Thượng Quan Cẩn dựa vàovách tường, vách tường thủy lao rất trơn trợt, khó có thể leo bám mà bên trên còn có binh lính canh gác suốt ngày đêm, cơ hội bỏ trốn là bằngkhông.
“A Cẩn, chúng ta làm sao bây giờ?” Thẩm Tĩnh Thù hữu khí vô lực nhỏ giọnghỏi “ Quýnh vương thực là đại phôi đản, là cùng một loại người với Đoanvương”
“Đừng sợ, ta sẽ bảo vệ ngươi”, Thượng Quan Cẩn vỗ nhẹ vai nàng an ủi “ ThùThù, nhớ kỹ, mặc kệ Đoan vương muốn cái gì chúng ta tuyệt đối không được đáp ứng”
Vừa rồi Đoan vương có tới đây, muốn bọn họ viết thư cho Doãn Thọ An, dụ hắn đến đây nhưng đã bị Thượng Quan Cẩn cương quyết cự tuyệt. Đoan vươngthẹn quá hóa giận bỏ đi, còn phân phó không cho hai người ăn uống, bỏđói vài ngày rồi tính sau.
“A Cẩn, ta rất đói” Thẩm Tĩnh Thù nhu nhược nói “ Ngươi thổi huyên cho tanghe được không, như vậy ta sẽ không nghĩ tới chuyện đói bụng nữa”. Nàng khởi động thân mình, sau khi bị rơi xuống nước, toàn thân ướt nhẹp, sau nhờ gặp Quýnh vương mới được thay quần áo sạch, đào huyên cũng khôngcòn.
« Ai, không có cách nào khác, ta đi ngủ đây ». Thẩm Tĩnh Thù cắn môi,miễn cưỡng nằm xuống, đang mơ màng thì bị Thượng Quan Cẩn lay dậy “ ThùThù, mau tỉnh lại, ngươi nghe xem, có tiếng nước chảy”
Thẩm Tĩnh Thù xoa mắt, khó hiểu hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-phi-kho-lam/2376537/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.