Giản Ninh Xuyên sốt ruột lắm, mắt cứ nhìn chằm chằm cái bàn kia không dám rời, người ngồi ở bên đó toàn các đại thần đại lão nổi danh.
Lý Tranh ngồi ở vị trí quay lưng về phía cậu nên Giản Ninh Xuyên không nhìn được mặt của y. Chỉ có thể trông thấy Hoắc Phù đang nở nụ cười khách khí với Lý Tranh, môi mấp máy vài câu, chắc hẳn đang lên tiếng chào hỏi, sau đấy mặt tỉnh rụi quay sang nói chuyện tiếp với những người khác.
Hoạt động kiểu này đâu đâu cũng có máy quay, nhóm nghệ sĩ cũng không dám nghịch điện thoại, sợ để lộ thông tin cá nhân. Còn Giản Ninh Xuyên lại không mang theo di động trên người, muốn hỏi tình hình của Hoắc Phù thế nào thì chỉ có nước chạy tới đó, vấn đề là hiện tại cậu không thể nào hành động như thế được.
Cảm giác của cậu lúc này rất mâu thuẫn, vừa hy vọng Lý Tranh không tức giận, đừng vì chuyện của Ngô An Địch mà hiểu lầm Hoắc Phù. Nhưng cũng vừa hy vọng Lý Tranh tức giận, bởi vì như thế nói nên rằng bố nuôi vẫn quan tâm đến cậu, vẫn để ý tình cha con giữa hai người. Có điều bị xếp ngồi cùng bàn với tên Hoắc Phù ngứa mắt, chỉ riêng chuyện này thôi đã đủ khiến Lý Tranh rất tức giận rồi.
Sau đó Giang Bạch Dạ đến, đi tới chỗ của Giản Ninh Xuyên để hàn huyên vài câu, hiện tại anh ta đã là ngôi sao hạng A, chỗ ngồi được xếp ở phía đằng trước, cách chỗ cậu một cái bàn. Những người ngồi trên đấy là nhóm ngôi sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-ninh-xuyen-la-so-mot/727759/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.