Hoắc Phù đến rồi, tâm tư của Giản Ninh Xuyên hoàn toàn không đặt ở việc đóng phim, sốt ruột muốn cùng Hoắc Phù hâm nóng tình xa, nhưng Hoắc Phù không thể vứt bỏ cách đối nhân xử thế, nhất là khi hắn và Phương Hạo Hãn đã là bạn bè nhiều năm. 
Phương Hạo Hãn nghe nói hắn tới Đôn Hoàng, rất nhanh đã ra ngoài gặp mặt, hàn huyên vài ba câu, hẹn sau khi công việc kết thúc mọi người sẽ cùng nhau ăn một bữa cơm đạm bạc. 
Giản Ninh Xuyên đứng bên cạnh mặt như đưa đám, quay phim xong cũng mất đến nửa ngày, còn phải lãng phí thêm thời gian đi ăn cơm? 
Nội dung phim sau đấy cũng âm u ủ dột. 
Ba nam chính vì chuyện ở cửa hàng tạp hóa mà cãi nhau ầm ĩ, Giang Bạch Dạ cho rằng Ngô Châu và Giản Ninh Xuyên là hai con cẩu độc thân nên ghen tị với mình, hai người kia thì lại không đành lòng nói thẳng chân tướng với hắn. 
Giang Bạch Dạ hung ác nói: “Mao Mao! Đưa nhẫn đây!” 
Giản Ninh Xuyên nhìn Ngô Châu, Ngô Châu lắc đầu, Giản Ninh Xuyên nói: “Không đưa!” 
Giang Bạch Dạ: “Hai người được lắm! Muốn tạo phản đúng không!” Bởi vì trong ba người, hắn là thanh niên lêu lổng duy nhất, cho nên dọc đường đi toàn tự xưng lão đại. 
Giản Ninh Xuyên nói: “Nhẫn đưa cho cậu cũng được, nhưng cậu không được trở về tìm cô ta, cậu thích người khác không được à?” 
Giang Bạch Dạ khó hiểu nhìn Giản Ninh Xuyên, đột nhiên tỉnh ngộ, lùi về phía sau nửa bước, nói: “Mao Mao, tuy rằng cậu rất đẹp, nhưng hai chúng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-ninh-xuyen-la-so-mot/727726/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.