Quyết tâm trong một thời gian ngắn sẽ không liên lạc với Hoắc Phù, sau đấy Giản Ninh Xuyên hầm hừ đi ngủ, lên giường nằm xuống, độ tức giận vẫn tăng vọt không thôi, đem gối đầu bên cạnh hung hăng đấm cho không trượt phát nào, mới tốt hơn một chút, chậm rãi ngủ.
Sáng sớm hôm sau, cậu hoa mắt chóng mặt ngồi dậy, trợ lý của Chu Phóng lại mở máy phát làm nhiệm vụ báo thức, mấy phút sau cửa phòng mở ra, Chu Phóng gầm lên giận dữ: “Bị cậu ồn chết mất!” Trợ lý nói gì đó, cửa phòng lại rầm một tiếng đóng lại.
Điền Na La đi qua, thấy Giản Ninh Xuyên linh hồn thoát xác ngồi xiêu vẹo trên ghế sô pha, nói: “Cục cưng ơi hôm nay mới là ngày thứ hai vào đoàn phim thôi, sao đã thành ra như vậy rồi?”
Giản Ninh Xuyên vẻ mặt đưa đám nói: “Tối qua ngủ không ngon, hôm nay xin nghỉ được không ạ? Đau đầu quá.”
Điền Na La uyển chuyển nói: “Việc này… sẽ làm nhỡ tiến độ quay chụp của cả đoàn.”
“Không phải muốn xin nghỉ thật đâu, em nói bừa thôi.” Giản Ninh Xuyên khó khăn bò lên nói: “Không sao! Vẫn ổn!”
Lúc đóng phim, tự Giản Ninh Xuyên cũng thấy rõ trạng thái của mình kém hôm qua rất nhiều, đầu óc có chút mắc kẹt, nhập vai không vào, Chu Phóng đọc lời thoại xong vài giây, cậu mới phản ứng được mình phải đáp lời.
NG mấy lần, cậu cúi người hổ thẹn xin lỗi cả đoàn, nhận mọi lỗi sai về mình. Dù sao cũng là tân binh, tuổi còn nhỏ, thái độ ngoan ngoãn; mọi người lẫn đạo diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-ninh-xuyen-la-so-mot/727696/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.