Bị phát hiện, Giản Ninh Xuyên ngại không dám tiếp tục nhìn lén, trở về ngồi lại bên cạnh bàn, sau đó mới kịp phản ứng, vừa nãy Hoắc Phù làm mặt quỷ với cậu à?
… CMN, Hoắc Phù không thể đáng yêu thế được.
Bố nuôi Lý Tranh, tuy rằng trong mối quan hệ căng thẳng giữa cậu và Giản Hoa, y luôn thiên vị mà giúp gã, nhưng Lý Tranh tuyệt đối không phải loại người thích gây xích mích chọc gậy bánh xe, mà hoàn toàn ngược lại, y là một người hiền lành có hơi ba phải.
Vậy những chuyện Lý Tranh nói về Hoắc Phù, loại trừ yếu tố tình cảm chủ quan, có ít nhất tám phần tin được. Mấy năm trước thật sự có hai người phụ nữ vì tranh giành Hoắc Phù, một ngồi tù một hủy dung. Nghe có vẻ hơi giống phi vụ cấu xé lẫn nhau đang diễn ra ngoài kia nhỉ?
Chờ bên ngoài dần dần yên tĩnh lại, cho đến khi không còn tiếng ồn ào, đợi giây lát, Giản Ninh Xuyên mới đi tới vạch lá mành cửa sổ, nhìn ra bên ngoài.
Đám người ở đó đã tản đi, ai nấy lại bận rộn quay về bàn công tác, thật giống như chưa từng xảy ra chuyện gì —— chẳng nhẽ cái công ty này quen nhìn đám hoa đào của ông chủ rồi?
Cậu vừa thả tay ra, Điền Na La liền đẩy cửa đi vào, cười gọi cậu: “Tiểu Giản, thầy Hoắc hết bận rồi, gọi em qua đấy.”
Cậu hỏi: “Vừa nãy bên ngoài sao thế ạ? Ồn ào quá.”
Điền Na La do dự một chút mới nói: “Sau này rảnh sẽ kể em nghe sau, đừng để thầy Hoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-ninh-xuyen-la-so-mot/727689/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.