Máy bay hạ cánh xuống Quảng Châu lúc 2h chiều.
Hoắc Phù tháo bịt mắt, đeo kính lên, hỏi: “Bộ dạng tôi trông thế nào?”
Giản Ninh Xuyên: “… Tạm ổn.”
Đâu chỉ tạm ổn. Hoắc Phù quả thật là một người đàn ông tướng mạo xuất chúng, lần đầu gặp thấy ngũ quan hắn bình thường, xếp chung một chỗ trông cũng ưa nhìn, nhưng càng nhìn kỹ càng thấy người này thực sự rất đẹp, không phải kiểu đẹp trai chói lóa giống Giản Hoa, mà là yên lặng in sâu vào lòng người.
Bé gay Giản Ninh Xuyên xuất phát từ bản năng, trong lòng thầm thả tim cho thầy Hoắc.
Cậu mù quáng theo sau Hoắc Phù rời sân bay, một chiếc xe thương vụ tới đón, bên trong có hai người trẻ tuổi chờ sẵn, gồm cả tài xế, dáng vẻ đều rất nhiệt tình, Hoắc Phù nói chuyện với họ bằng tiếng Quảng Đông.
Giản Ninh Xuyên nghe câu hiểu câu không, vẻ mặt mờ mịt.
Điền Na La nói nhỏ với cậu: “Tiểu Giản, còn phải đi mất nửa tiếng nữa, nếu em buồn ngủ thì cứ chợp mắt đi.”
Giản Ninh Xuyên: “Em không buồn ngủ. Họ là người của Thành Quả Entertainment ạ?”
Điền Na La đáp: “Là người của đoàn phim Thành Phố Tội Ác.”
Giản Ninh Xuyên: “Ể???”
Điền Na La cười nói: “Thầy Hoắc tự mình đưa em tới casting, đoàn phim đương nhiên phải cho xe tới đón.”
Xe chạy hơn một giờ mới tới Châu Giang Tân Thành, đích đến của chuyến đi này.
Bộ phim về đề tài truy quét ma túy ≺Thành Phố Tội Ác≻ đang được gấp rút quay ở đây.
Vừa xuống xe, Giản Ninh Xuyên liền thấy cách đó không xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-ninh-xuyen-la-so-mot/727681/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.