Editor: Mì Udon
Beta-er: Nhạc Dao
Yến Kinh Thiên thấy gương mặt nàng đầy đau thương, lại xen mồm hỏi: "Xin hỏi quý danh của cô nương là gì?"
Lúc Yến Kinh Thiên nghiêm túc cũng có vài phần tao nhã cao quý, nhưng vì lúc nào gã cũng nhìn giống trộm, nên lúc không nghiêm túc thì khiến cho người khác cảm thấy gã không giống người tốt chút nào.
Cũng may là nữ tử áo đỏ này không hề phản cảm với gã, nàng ta nhìn Mộ lâu chủ, thấp giọng nói ra hai chữ: "Cầm Khanh."
Vì ánh mắt của Cầm Khanh quá rõ ràng nên tất nhiên là Quốc sư đại nhân và Mộ lâu chủ cũng phát hiện. Kỳ lạ thay, ánh mắt của nàng ta không có ác ý, chỉ có vô tận đau thương, khiến người khác vô cùng khó hiểu.
Mộ lâu chủ cẩn thận đánh giá nàng ta, da trắng như tuyết, mắt trong vắt như nước hồ thu, xinh đẹp lại thuần khiết. Nàng chắc chắn mình chưa từng gặp người này bao giờ, nhưng không hiểu sao lại có cảm giác vô cùng quen thuộc.
Nàng nhìn về phía Quốc sư đại nhân, hắn cũng lắc đầu, tỏ vẻ mình cũng không biết nàng ta. Sau khi hắn nhìn Cầm Khanh một lúc thì đột nhiên nheo mắt lại, giống như đã phát hiện ra gì đó, nhưng vẫn không nói gì.
Dù sao thì người cũng đã tỉnh lại, Quốc sư đại nhân cũng không quan tâm thêm nữa, kéo Mộ lâu chủ chạy lấy người. Vừa rời khỏi, Mộ lâu chủ liền vội vàng hỏi: "Chàng phát hiện ra gì à?"
Hắn nhìn nàng cười nói: "Chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-ninh-quoc-su-yeu-ta-the/1867704/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.