Thiên Liễm ở bên ngoài tràn đầy rối rắm, Mộ Lưu Ly trong phòng cũng tức đầy mình.
Nhưng trước khi nàng tức giận Văn Nhân Dịch lại có biện pháp làm cho nàng không giận - nói sang chuyện khác. Tuy rằng hắn thích nhìn nàng thay đổi sắc mặt nhưng lại không thích dẫn lửa thiêu thân (chắc là không muốn để tỷ ấy tức giận thật).
"Cái gì vậy?" Nhìn bình sứ nhỏ đưa tới trước mặt, thanh âm của Mộ Lưu Ly có chút lãnh, rõ ràng trong lòng đang có khí.
Văn Nhân Dịch bật nắp bình, đổ ra một dược hoàn, đưa tới bên miệng của nàng, nói, "Có thể có lợi đối với cơ thể của nàng." Tuy rằng nhiệt độ cơ thể của nàng rất thấp nhưng lại không phát hiện trong cơ thể nàng có độc tố cho nên hắn cũng không chắc Giải Bách Độc có hữu hiệu hay không.
Mộ Lưu Ly nhìn viên thuốc trước mắt, hừ lạnh nói, "Ai biết có độc hay không?"
"Nàng thu vạn lượng hoàng kim của Bổn toạ còn chưa làm việc đâu. Nếu nàng chết, Bổn toạ chẳng phải sẽ bị thiệt lớn?" Nói xong, trực tiếp đem dược hoàn nhét vào miệng của nàng.
Dược hoàn toả ra mùi hương thơm ngát, là thứ tốt nhưng mà nàng cũng không nghĩ sẽ thiếu ân tình của hắn, cắn người miệng mềm, bắt người ngắn tay (ăn của người ta, thì nói năng với người ta cũng sẽ mềm mỏng hơn). Nhất là hạng tiểu nhân gian trá như Văn Nhân Dịch, sao khi không lại tốt với người khác?
Mắt thấy Mộ Lưu Ly muốn nghiêng đầu nhổ ra, thân thủ Văn Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-ninh-quoc-su-yeu-ta-the/1867575/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.