Chiếc Phi thuyền Chiến hạm kim loại lạnh như băng ở bên trong biển vũtrụ cũng đồng dạng lạnh lẽo như băng nương theo quán tính nhanh chóng di chuyển về phía trước. Không có bất cứ thanh âm nào vang lên, cũng không có bất cứ nhiệt độ nào phát ra cả. Thỉnh thoảng bên trong các tầng củakhoang thuyền tĩnh mịch trầm lặng mới ngẫu nhiên vang lên một vài thanhâm khóc lóc nức nở. Những màn hình màu đen cùng với ánh quang mang phíatrước lúc này liền giống như một tòa cỗ máy móc phần mộ lạnh như băng bị trục xuất thẳng về phía phương xa.
Lý Tại Đạo ngồi trên chiếcghế điều khiển, ánh mắt ngây dại quan sát ánh thái dương nóng bỏng nhưng lại là vô cùng lạnh lùng bên ngoài cửa sổ bên kia, nhớ tới những bàymưu đặt kế mà rất nhiều năm trước chính mình đã sắp đặt ra… Lai Khắc đãphá hủy hệ thống cứu sinh của chiếc Phi thuyền Chiến hạm Cổ Chung Hào,do đó mới khiến cho cái gã nam nhân mạnh mẽ kia bị táng thân bên trongđóa pháo hoa khổng lồ kia, khóe môi không khỏi nở ra nụ cười gian nan,thì thào thầm nói:
- Khi mà mi đứng ở phía sau núi của Phí Thành, thời điểm mùa xuân sẽ nhìn thấy những cơn mưa phùn liên miên, thời điểm mùa thu sẽ nhìn thấy những đám mây đen cả ngày cũng không chịu tiêutan, thường xuyên không thể nào nhìn thấy được bầu trời, nhưng mà bấtluận là mây đen hay là mưa phùn, cũng không thể nào vĩnh viễn che đậyđược quang mang của vầng thái dương trên đầu.
- Ban đêm nó sẽ hạxuống, buổi sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2498464/quyen-4-chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.