Bên trong khu nhi đồng trong khu vực nhà chờ tương đối hẻo lánh ở phía sau khu vực sân bay dân sự của Đặc khu Thủ Đô.
Một đứa bé trai độ chừng khoảng năm sáu tuổi đưa tay chỉ chỉ ra bên ngoàicửa sổ, có chút tò mò khẽ kéo kéo nhẹ vạt quần áo của mẫu thân bên cạnhmình, lớn tiếng kinh hô:
- Mụ mụ, mau nhìn bên kia kìa, có một thúc thúc đang dùng súng bắn máy bay kìa!
- Không được phép nói bậy bạ!
Người thiếu phụ trẻ tuổi có chút xấu hổ, vội vàng đưa tay che kín lại miệngcủa đứa con, ôm chặt thằng bé vào trong lồng ngực của chính mình, sau đó sợ hãi tò mò xoay người nhìn về phía bên ngoài cửa sổ.
Bà tacũng không có nhìn thấy cảnh đấu súng gì như trong tưởng tượng, mà lànhìn thấy tại bên cạnh lớp tường cách ly với sân bay, một gã nam nhân bộ dáng vô cùng thanh tú đang giương cao khẩu súng trong tay mình, hướngvề phía một chiếc Phi cơ đang đậu trên đường băng chuẩn bị cất cánh màmãnh liệt nổ súng!
Một màn hình ảnh này cũng không phải là nhữnghình ảnh trong các bộ phim hành động nào đó của Đài truyền hình LiênBang, mà là một hình ảnh phát sinh chân thật ở tại không cảng dân dụngcủa Đặc khu Thủ Đô vào một ngày nào đó cuối mùa đông của năm 76 Hiếnlịch 37 Liên Bang. Thật sự đang có một người nào đó dùng súng bắn phicơ!
Bạch Ngọc Lan kéo lên cái chân đã bị trúng đạn của chínhmình, chạy dọc theo bức tường cách ly với sân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2498452/quyen-4-chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.