Chương trước
Chương sau
- Thân là người đại biểu cho Ngân hàng Liên hợp Tam Lâm tham dự vào buổi hội nghị điều tra trưng cầu ý kiến trực tiếp ngày hôm nay, đối với chín mươi sáu lời cáo buộc vừa tuyên đọc lúc nãy, anh có lời giải thích gìhay không?

Bên trong đại sảnh to lớn mênh mông của Tòa nhà NghịViện, bầu không khí lúc này có thể nói là vô cùng khẩn trương. Nhưng màbởi vì những từ ngữ tranh cải giao phong giữa lời buộc tội cùng vớichứng cứ, khiến cho bầu không khí trong này cũng không có lạnh như băng, cùng với loại hàn ý lạnh lẽo của những bông tuyết thong thả rơi xuốngbên ngoài tòa kiến trúc lại hoàn toàn tương phản với nhau.

- Mạnh mẽ gán cho một đám tội danh, lại không chấp nhận để cho đưa ra bất cứlời biện giải nào cả, thì tôi có giải thích thế nào cũng không có bất cứ ý nghĩa gì. Đối với cái buổi hội nghị điều tra trưng cầu ý kiến trựctiếp ngày hôm nay, tôi đại biểu cho Ngân hàng Liên hợp Tam Lâm bày tỏ sự phẫn nộ cùng với thất vọng mạnh mẽ!

Lợi Hiếu Thông đang đứngtrên bục diễn thuyết, trên người mặc một kiện chính trang màu đen tuyền. Hắn ta vẫn giống hệt như ba năm trước đây, toàn thân từ trên xuống dưới vẫn như cũ lộ ra một cỗ hương vị lãnh sát nhàn nhạt như đóa hàn maitrong tuyết. So sánh với ba năm trước đây, thì chỗ khác nhau duy nhấttrên người của hắn, đại khái chính là trên khuôn mặt thanh tú mơ hồ cóthêm một vài nếp nhăn mờ nhạt.

Nguyên nhân khiến cho những nếp nhăn kia xuất hiện không phải bởi vì già nua, mà là bởi vì mỏi mệt…

Chính phủ Liên Bang dưới sự lãnh đạo của Mạt Bố Nhĩ đã bắt đầu trận chiếntranh cùng với bên phía Thất Đại Gia Tộc Liên Bang, địa phương mà chiếnhỏa bắt đầu thiêu đốt, đó chính là lĩnh vực truyền thống từ trước đếngiờ của Lợi Gia!

Về bên mặt tài chính có quy cách có lợi kinhdoanh, điều lệ công khai quỹ công, điều lệ trao đổi cổ quyền giữa các cổ đông… Dưới sự thôi động cường lực của Chính phủ Mạt Bố Nhĩ, bên phíaNghị Viện không ngừng liên tục thông qua đủ các dạng hạng luật khácnhau. Sau đó bên phía Chính phủ Liên Bang bằng vào mấy cái dự luật này,hướng về phía Thiết Toán Lợi Gia khởi xướng đủ những thế công hung mãnhnhất. Ngân hàng Liên hợp Tam Lâm, thân là công ty xí nghiệp khổng lồ đại biểu cho Lợi Gia xuất hiện trước toàn thể dân chúng Liên Bang, vắtngang toàn bộ Tinh Hà này, cho nên nó liền gặp phải những lửa đạn côngkích mãnh liệt nhất.

- Cậu không có gì biện giải không có nghĩa là buổi chất vấn ngày hôm nay cứ như vậy mà chấm dứt được!

Nghị viên Trữ Tắc Giai, Chủ tịch Hội nghị Ủy ban Tài chính Liên Bang, lạnhlùng nhìn chằm chằm vào Lợi Hiếu Thông đang đứng bên dưới đài, nhàn nhạt nói:

- Trải qua mấy trăm năm, thậm chí là mấy ngàn năm, mất vạnnăm qua, thân là Gia tộc quý tộc cổ đông duy nhất của Ngân hàng Liên hợp Tam Lâm, lừa gạt đủ mọi ban ngành giám thị có liên quan, thông quy cácloại thủ đoạn chuyển giao cổ đông qua lại giữa các quỹ đầu tư, trốntránh hết thảy mọi thủ đoạn điều tra chống lũng đoạn thị trường, đâythật sự là một hồi lớn mật vô sỉ đến cực điểm mà!

- Sự bảo hộquyền riêng tư của Đệ Nhất Hiến Chương đối với các công dân Liên Bangthật sự là rất chu đáo chặt chẽ. Đúng chính là căn cứ vào sự bảo hộ vềmặt quyền lợi đối với các quần thể yếu ớt trong Liên Bang, thế nhưngnhững cái này tuyệt đối không phải là dành cho những thủ đoạn lũng đoạnthị trường của đám đầu sỏ tài chính các người đâu!

- Các ngườitrong khoảng thời gian trước đây, có thể lợi dụng các điều lệ bảo hộquyền riêng tư trong các dự luật của Đệ Nhất Hiến Chương, cự tuyệt côngtác giám thị cùng với điều tra của Chính phủ. Nhưng mà hiện tại căn cứvào dự luật ái quốc thời kỳ chiến tranh, các người cũng không có biệnpháp nào tiếp tục vận dụng cái loại ô dù này nữa…

- Nếu như tínhđến ngày 18 tháng 11 năm 76 Hiến lịch 37 của Liên Bang, thì Ngân hàngLiên hợp Tam Lâm vẫn là không thể nào cung cấp được các bản báo cáo phân phối cổ phần có liên quan của ngân hàng. Bên phía Nghị viện đã đồng ýlời thỉnh cầu cho phép Chính phủ Liên Bang phái Cục Kiểm kê Tài sản công của Liên Bang tiến vào tiếp nhận quyền quản lý Tổng bộ Ngân hàng Liênhợp Tam Lâm!

Nghe được lời cảnh cáo, hoặc là nói uy hiếp kia, thì đám Nghị viên vốn dĩ đang rất bình tĩnh trong đại sảnh Nghị Viện nhấtthời chợt trở nên náo nhiệt lên một trận. Một gã Nghị viên ủng hộ LợiGia phẫn nộ đập mạnh bàn một cái, khẳng khái trào dâng mà tỏ vẻ oán giận đối với việc Chính phủ Liên Bang lạm dụng quá mức quyền lực của chínhmình. Phe Nghị viên ủng hộ Tổng thống Mạt Bố Nhĩ thì lại kích động quơloạn hai cánh tay, thể hiện sự ủng hộ kiên định nhất.

- Dự luật ái quốc thời kỳ chiến tranh?

Sắc mặt của Lợi Hiếu Thông nhất thời trở nên âm trầm, ngẩng đầu lên, nhìnthẳng về phía vị Nghị viên tiên sinh trước mặt, trầm giọng hồi đáp:

- Nếu như trí nhớ của tôi không có bị lệch lạc mà nói, thì Chủ biên bímật của Tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô, Bob tiên sinh, khoảng mấy thángtrước đây, từng gửi một bản thỉnh cầu lên Tòa án Tối cao Liên Bang, yêucầu bên phía Tòa án Tối cao tuyên bố không nên thông qua cái hạng dựluật đó rồi.

- Hiện tại Chủ biên Bob tiên sinh lại đang bị bênphía Chính phủ Liên Bang giam giữ mất. Tôi nghĩ muốn thỉnh giáo Nghịviên tiên sinh một chút, đến lúc nào thì ông ta mới có thể được phóngthích đây? Nếu như ông ta mãi cũng không được phóng thích, như vậy thìphiên toàn tham luận bác bỏ dự luật hiến tố của Tòa án Tối cao cũngkhông thể được tiến hành. Như vậy thì cái dự luật người ái quốc vào thời kỳ chiến tranh kia, đến tột cùng là có thể thành lập được hay không,cũng không có bất luận kẻ nào có thể nói trước được!

Lợi Hiếu Thông giương mắt nhìn chằm chằm vào những nếp nhăn trên khuôn mặt vị Trữ Nghị viên, trào phúng nói:

- Khi mà Chính phủ Liên Bang tiến hành đàm phán hòa bình cùng với giảiquyết vấn đề mâu thuẫn, lại đi vận dụng một cái dự luật cực kỳ có thểkhông được thành lập, để mà tiến hành thẩm tra Ngân hàng Liên hợp TamLâm, kẻ đã chống đỡ cho hệ thống Tài chính Liên Bang suốt mấy ngàn nămnay, chẳng lẽ bản thân ông cũng không biết đây chính là một chuyện tìnhphi thường vớ vẫn hay không?

Không đợi cho đối phương kịp trảlời, hắn ta xoay người lại nhìn về phía toàn thể các Nghị viên đang ngồi bên dưới, giơ cao đám văn kiện trong tay lên, phẫn nộ múa may liên hồi, lớn tiếng chất vấn:

- Đưa ra chín mươi sáu cái lời tố cáo đơnphương như vậy… Ngân hàng Liên hợp Tam Lâm chưa nhận được sự phê chuẩncủa Chính phủ Liên Bang, đã hướng về phía Quân khu IV cung cấp sự việntrợ tài chính cực kỳ lớn, nghiêm trọng làm trái với các điều lệ có liênquan, cái này thì có ý tứ gì đây cơ chứ?

- Vì các tướng sĩ hănghái chiến đấu đẫm máu tại tiền tuyến, Ngân hàng Liên hợp Tam Lâm chúngtôi đã cống hiến ra một lượng tài chính cực kỳ to lớn, trợ giúp cho cácchiến sĩ quân đội đổi mới đủ các loại trang thiết bị mới, thì có vấn đềgì cơ chứ?

Lợi Hiếu Thông phẫn nộ ném xuống đống văn kiện trongtay mình, một đám những phiến giấy tài liệu chất lượng tốt giống như một đám bông tuyết vô cùng khoa trương không ngừng bay múa quanh co khắpnơi bên trong một khoảng không trung của đại sảnh Nghị Viện.

Bêntrong đại sảnh Nghị Viện nhất thời lại loạn lên thành một đoàn. Đám Nghị viên vừa mới đọc được nội dung cụ thể của sáu mươi chín hạng mục lên án kia, quay sang nhau không ngừng đàm phán không thôi. Bọn họ khiếp sợkhông biết phải nói cái gì cho đúng. Bọn họ đương nhiên biết rõ ràng Lợi Gia trên thực tế chính là đang muốn trợ giúp cho chi lực lượng cuốicùng còn sót lại của Chung Gia Tây Lâm, nhưng mà lúc này đang trong thời kỳ chiến tranh, Lợi Gia dùng danh nghĩa hiến cho Quân đội mà đổ tàichính vào, ai có thể nói được gì đây?

Một vị nam Nghị viên trungniên ủng hộ Lợi Gia, phẫn nộ lột chiếc giày dưới chân mình, hướng vềphía bên trên bục chủ tịch trên cao mà ném mạnh tới, lớn tiếng mắng:

- Cống hiến tài chính cho Quân đội Liên Bang cũng biến thành tội danh hay sao? Cái này là cách nói logic gì vậy? Ngân hàng Liên hợp Tam Lâm bởivì thời kỳ chiến tranh mà hướng Chính phủ Liên Bang cho vay, chẳng lẽTrữ Tắc Giai ông lại muốn lên án Ngân hàng Liên hợp Tam Lâm mua chuộcChính phủ Liên Bang hay sao?

Bởi vì khoảng cách thật sự quá xa,cho nên chiếc giày của vị Nghị viên trung nhiên này không thể nào némlên đến được cái bục chủ tịch trên kia, chỉ mới giữa đường đã liền rơithẳng xuống dưới, suýt chút nữa liền rơi trúng vào đỉnh đầu của một vịnữ ghi chép viên đang ngồi ở giữa đường. Toàn trường liền biến thành một mảnh hỗn loạn.

Biểu tình của vị Nghị viên Trữ Tắc Giai đang đứng trên đài chủ tịch vẫn như cũ không hề có chút biến hóa nào cả, cùng với Chủ tịch Ủy ban Đạo đức bên cạnh thấp giọng trò chuyện với nhau mấy câu gì đó, sau đó liền một phen nhường lại vị trí phát biểu cho đối phương.

Bên trong thiết bị khuếch đại thanh âm chợt vang lên thanh âm già nua củavị Chủ tịch Ủy ban Đạo đức Liên Bang. Thanh âm của ông ta giống hệt nhưlà mái tóc bạc phơ trên đầu của ông ta, một mặt tái nhợt cùng với ảm đạm chán nản.

- Có một hạng mục công việc đột ngột phát sinh, bởi vì cái này có liên quan đến phương diện của Đế Quốc, sự tình quá liên lụyquá mức trọng đại, cho nên xin cho phép tôi chiếm dụng một chút thờigian của buổi hội nghị thu thập ý kiến trực tiếp này.

- Đây chính là một tội danh lên án mới nhất đối với Lợi Hiếu Thông tiên sinh… Chính vì vậy cho nên tôi mới nghĩ muốn hỏi Lợi Hiếu Thông tiên sinh mấy vấnđề… Vấn đề thứ nhất chính là, giữa ngài cùng với gã gián điệp Đế Quốc Hà Hữu Hữu kia, thật ra là có quan hệ gì?

Lợi Hiếu Thông khẽ nhíumày lại, nhìn lên bục chủ tịch trên kia, nếu như không phải bởi vì mấychữ gián điệp Đế Quốc này, hắn ta căn bản không nhớ nổi cái tên Hà HữuHữu kia là ai, nhàn nhạt trả lời:

- Không biết!

- Tôi đoán cậu thế nào cũng sẽ trả lời như vậy!

Vị Chủ tịch Ủy ban Đạo đức nhìn thẳng vào hắn, thở dài, nói:

- Chẳng qua là vị thê tử cùng với gã đồng sự của gã gián điệp Đế Quốc kia thì cũng không cho rằng là như vậy!

Trên cái màn hình lớn của đại sảnh Nghị Viên nhất thời xuất hiện một bức ảnh chụp.

o0o

Bức ảnh chụp, vòng cổ trân châu, khẩu cung… Lợi Hiếu Thông vẫn như cũ đứngtrên bục thẩm vấn, trầm mặc lắng nghe. Hai hàng lông mày trên mặt nhănlại càng ngày càng nhanh hơn. Sắc mặt hắn cũng t càng ngày càng khó coihơn. Tất cả các bằng chứng đưa ra cũng đều chỉ rõ ràng là hắn cùng vớicái tên gián điệp Đế Quốc kia có mối quan hệ không bình thường. Mà cáitên gián điệp Đế Quốc kia lại chính là nhân vật mấu chốt đứng phía sautràng nổ mạng của Phi thuyền Cổ Chung Hào năm đó.

Đối diện vớiloại thế cục như trước mặt này, cũng không có bất cứ kẻ nào đủ khả năngđể mà gánh vác được cái tội danh này cả. Cho dù hắn có là Thất thiếu gia của Thiết Toán Lợi Gia đi chăng nữa cũng vậy.

Trong toàn bộ đạisảnh Tòa nhà Nghị Viện nhất thời trở nên một mảnh tĩnh mịch. Mãi mộtthời gian dài cũng không có bất cứ kẻ nào mở miệng nói chuyện cả. Tất cả các Nghị viên cũng đều biết rõ ràng, bên phía Chính phủ Liên Bang lênán Lợi Hiếu Thông cấu kết với gián điệp Đế Quốc, đây chẳng khác nàochính là chỉ thẳng về phía Thiết Toán Lợi Gia đứng phía sau gã thanhniên này. Một cái tội danh đáng sợ không thể nào vãn hồi lại được nhưthế này đã được đưa ra, cho thấy đây chính là một hồi quyết chiến khôngcòn đường lùi nữa!

Cho dù là đám Nghị viên vẫn luôn ủng hộ phíasau Lợi Gia, vào lúc này cũng đột nhiên lâm vào trầm mặc. Cái gã namNghị viên trung niên lúc trước không thể kềm chế được sự phẫn nộ kia,sau khi tiếp nhận chiếc giày do một gã nhân viên công tác nhặt trở vềcho, liền yên lặng trầm mặc mà cúi xuống mang vào chân trái mình. Hắnlúi húi buộc giây giày đến năm sáu phút thời gian vẫn không thể nào xong được.

Đánh vỡ cái cục diện trầm mặc tĩnh mịch này chính là một tiếng chuông điện thoại vang lên cực kỳ chói tai.

Ngay khi buổi hội nghị thu thập ý kiến trực tiếp này bắt đầu, bên phía NghịViện đã yêu cầu đóng lại tất cả các công cụ thông tin liên lạc. Nhưng mà bản thân Lợi Hiếu Thông mãi vẫn luôn không có đóng lại. Thanh âm tiếngchuông điện thoại này đúng là vang lên từ trên người của hắn.

Sau khi mở điện thoại lên, hắn trầm mặc lắng nghe một lát, sau đó liền cắtđứt, sắc mặt chợt trở nên cực kỳ khó coi, có thể nói là âm trầm dến cựchạn, giống như là đột nhiên trên trời chợt xuất hiện một đám mây đen uám bao phủ vậy.

Dưới vô số ánh mắt hoặc là phẫn nộ, hoặc là nghihoặc, hoặc là phức tạp nhìn chăm chú, Lợi Hiếu Thông không một chút dodự xoay người bước xuống khỏi bục thẩm vấn, hướng về phía ngoài cửa Nghị Viện mà đi tới.

Sắc mặt vị Nghị viên Trữ Tắc Giai tối sầm lại,giương mắt nhìn chằm chằm theo cái bóng dáng đang biến mấy ở ngoài cửađại sảnh Nghị Viện, trầm giọng khiển trách:

- Đối với Nghị viện không hề có một chút xíu nào sự tôn kính cả! Thật sự là một tên hỗn trướng mà!

Vị Phó Chủ tịch Quốc Hội Tích An ngồi ở trên cùng của bục chủ tịch kia, từ đầu đến giờ vẫn luôn một mực ngủ gà ngủ gật. Bất luận là những lời chất vấn của buổi hội nghị thu thập ý kiến trực tiếp, hay là một màn LợiHiếu Thông cứ như vậy kiêu ngạo rời đi, ông ta làm như là hoàn toànchẳng hề nhìn thấy vậy.

Từ sau khi Thai Chi Nguyên quyết định một phen đem toàn bộ Công ty Liên hợp Tinh quặng mỏ Liên Bang giao lại chotoàn thể dân chúng Liên Bang xong, ở phía sau hậu sơn núi Mạc Sầu mãivẫn luôn duy trì sự trầm mặc, cố gắng chịu đựng một cơn mưa dài cùng với cuồng phong bão táp lạnh lẽo trong Liên Bang. Thân là một đồng bọnchính trị thân thiết của Thai phu nhân, bên kia đã lựa chọn trầm mặc,thì ông ta tự nhiên cũng trầm mặc.

o0o

Những bông tuyếtlạnh lùng chậm rãi bay xuống, đáp lên trên cái bục đá thật dài của Tòanhà Nghị Viện. Biểu tình âm trầm lạnh lẽo trên mặt của Lợi Hiếu Thôngmãi cũng không hề có chút thư hoãn nào cả.

Mà ngay tại thời điểmtrước khi hắn ta bước vào chiếc xe chuyên dụng đặc biệt của mình, thìmột vài gã quan viên Chính phủ mặc trên người bộ chính trang màu đen đãngăn cản đường đi của hắn.

- Lợi Hiếu Thông, mã số công dân… Anhbị tình nghi là đối tượng quan hệ với tên gián điệp Đế Quốc Hà Hữu Hữu,phải cùng với chúng ta trở về tiếp nhận điều tra! Chúng tôi là ban ngành liên hợp điều tra Liên Bang!

Tuyên đọc xong những lời này, ba gã quan viên biểu tình hờ hững liền tiến lên, bao vây hắn lại. Cước bộ của bọn họ đơn giản mà lại cực kỳ mạnh mẽ, khiến cho người ta xuất hiện một loại cảm giác khó có thể nào kháng cự nổi.

- Không ngờ lại xuất động đến ba gã chiến sĩ tinh nhuệ của Biệt đội Cặp Mắt Ti Hí mà đến đây bắt tôi!

Vẻ mặt Lợi Hiếu Thông không một chút biểu tình nhìn chằm chằm vào gã quan viên trước mặt kia, ngàn nhạt nói:

- Tôi không biết là phải cảm thấy được thương phát sợ, hay là nghĩ phảinổi giận mới đúng đây! Nếu như là bình thường thì tôi không ngại đi theo các người một chuyến, bởi vì những chứng cứ mà các người giả tạo ra quả thật cũng rất được… Nhưng mà ngày hôm nay thì thật sự không được!

- Chúng tôi chính là đang chấp hành Pháp luật mà thôi, ý nguyện của cậu như thế nào thật sự là không quan trọng!

Gã quan viên lắc lắc đầu mấy cái, sau đó nâng cánh tay lên, phất nhẹ mộtcái trong đám bông tuyết đang bay đầy trời kia. Ba gã chiến sĩ tinh nhuệ của Biệt đội Cặp Mắt Ti Hí, trên người không mặc quân trang, đã mạnh mẽ thô bạo đem cánh tay của Lợi Hiếu Thông kéo ngoặt ra phía sau, chuẩn bị bắt đầu còng lại.

Thế nhưng vào lúc này Lợi Hiếu Thông cũng không có lắc đầu, mà là gật nhẹ đầu một cái.

Một vị nam tử trung nhiên mặc trên người một bộ chế phục vô cùng bìnhthường, từ đầu đến giờ vẫn luôn thủy chung an tĩnh im lặng đứng ở bêncạnh chiếc xe, chuẩn bị thay Lợi Hiếu Thông mở cửa xe. Bất luận lúc nãycó phát sinh tình huống gì đi chăng nữa, trên mặt của hắn mãi cũng không có bất cứ biểu tình gì cả, cũng không hề có bất cứ động tác nào cả,càng không thể nào nhìn ra được trên người hắn có cái gì nguy hiểm, chỉgiống hệt như là một gã tài xế có tố chất nghề nghiệp cực kỳ nghiêm túcmà thôi.

Mãi cho đến lúc Lợi Hiếu Thông gật đầu một cái, gã namnhân trung niên này liền biết rằng đây chính là ý bảo bản thân mình cóthể động thủ, vì thế hắn liền động thủ!

Gã nam nhân trung niênnày tên là Tằng ca, chính là một trong số rất ít những cường nhân trênthế giới này có thể khiến cho Hứa Nhạc cảm thấy kiêng kỵ.

Khi hắn đang im lặng bình tĩnh đứng ở một góc khuất mắt nào đó, thì hắn giốnghệt như là một thanh trường thương bị một tầng vải thô bao bọc lại,không hề tản ra bất cứ một chút cảm giác nguy hiểm nào cả, không hề cóbất cứ một chút quang mang sắc bén nào cả, bình thường đến cực điểm.

Nhưng mà một khi hắn bắt đầu động thủ, thì tầng vải thô bao bọc bên ngoàithanh trường thương kia liền vỡ vụn ra thành từng phiến mỏng, đúng chính là bộ chế phục trên người của gã thanh niên này, vào lúc này đã biếnthành một đám mảnh vải đầy trời giống như những con bướm bay múa khắpnơi, lóe lên quang mang cực kỳ dữ dội.

Ba gã chiến sĩ tinh nhuệcường hãn của Biệt đội Cặp Mắt Ti Hí, căn bản chẳng biết là đã xảy rachuyện gì, đã liền bị một cỗ lực lượng cực kỳ khủng bố mạnh mẽ, bộ dángsầu thảm đánh bay về phía sau mấy chục thước, phun máu rơi xuống đámtuyết trắng ở phía xa xa.

Phần ống tay áo của Tằng ca đã hoàntoàn nát bét, lộ ra một cỗ súng lục chế tác cực kỳ khéo léo nhưng uy lực cũng tuyệt đối kinh người trên cổ tay, hiện tại đang nhắm thẳng vào mitâm của gã quan viên kia.

Hắn ta vốn dĩ cũng không có quan sátbiểu tình kinh diễm trên mặt gã quan viên kia, bình tĩnh nhẹ nhàng mởcửa xe ra, hộ tống Lợi Hiếu Thông bước lên xe, sau đó chính mình thìngồi trên ghế tài xế.

Cùng với thanh âm ma sát kịch liệt của lốpxe với mặt đường, chiếc xe chuyên dụng đặc biệt kia giống hệt như mộtđạo bụi mù quanh co biến mất bên trong tầng tuyết trắng, ở trước mắt mọi người mà biến mất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.