Ngũ Đức nở nụ cười trào phúng, nói:
- Trải qua mấy lần hàn huyêntâm sự, những từ ngữ chính trị mà cậu biết thế nhưng thật ra càng ngàycàng nhiều nha! Ngay cả phép ẩn dụ nhân cách hóa cũng sử dụng càng ngàycàng dày đặc hơn. Xem ra những diến thuyết của Tổng thống tiên sinh đốivới cậu cũng có những ảnh hưởng rất lớn thì phải?
Trần Nhất Giang có chút không biết xấu hổ mà gật gật đầu mấy cái, nhàn nhạt nói:
- Đúng vậy!
Ngũ Đức tiếp tục trào phúng, nói:
- Con dao mổ trong tay Mạt Bố Nhĩ quả thật rất nhanh, rất chuẩn a! Dù sao thì hắn cũng không lo lắng việc ngay cả những khối thịt tốt không phảihư thối cũng sẽ bị hắn mạnh mẽ cắt đứt đi mất!
Trần Nhất Giang thoáng do dự một lát, sau đó mới nói:
- Cách mạng luôn luôn khó tránh khỏi có một vài sự hy sinh!
Chủ biên Bob từ đầu đến giờ mãi vẫn luôn trầm mặc mỉm cười khoái trá uốngcà phê, nghe được câu nói đó của hắn, nụ cười trên mặt dần dần thu liễmđi, buông tách cà phê trên tay xuống, nhẹ giọng nói:
- Cái nộidung này chúng ta đã lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần rồi. Nhữngsự hy sinh không có sự tự nguyện thì không thể được gọi là hy sinh, chỉcó thể gọi là bị buộc hy sinh, hoặc là… mưu sát!
o0o
Nămgiờ chiều ngày hôm đó, đến lúc Trần Nhất Giang tan tầm trở về, Chủ biênBob cùng với Phóng viên Ngũ Đức ngắm nhìn những giọt mưa giã mạnh lêntrên tấm cửa sổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2498364/quyen-4-chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.