Cô nàng thiếu nữ A Tư Lạp ôm chặt hai đầu gối, mở to cặp mắt tròn xoengần ngận nước mắt, nhìn chằm chằm về phiến gia hương đã bị tàn phá nặng nề đang chìm đắm trong bóng đêm xa xa, hạ thấp giọng hỏi:
- Như vậy thì là ai đã làm sai cơ chứ?
Hứa Nhạc khẽ trầm mặc trong chốc lát, cuối cùng cũng vô cùng trực tiếp hồi đáp:
- Tôi cũng không biết!
Sau đó dưới sự thỉnh cầu tràn đầy chân thành của Hứa Nhạc, A Tư Lạp mạnh mẽ đè nén xuống sự chán ghét đối với đoạn ký ức bi thảm kia, tận hết khảnăng kể lại cực kỳ tỉ mỉ một lần nữa những chuyện xảy ra trong căn hầmngầm kia.
Nghe được cô nàng thiếu nữ mô tả nhân dạng về cái gãquân nhân sĩ quan Liên Bang khôi ngô hùng vĩ kia, Hứa Nhạc khẽ cau màychốc lát, sau đó mởi từ trong cái đồng hồ đeo tay chuyên dụng của mìnhmở ra một tấm ảnh chụp, hỏi:
- Cô nói cô nghe được thanh âm HùngLâm Tuyền, khẳng định chính là cái phát âm này chứ? Vậy cô thử nhìn xem, có phải là cái người này hay không?
A Tư Lạp bị một cái hình ảnh đột nhiên bắn ra từ trên màn hình cái đồng hồ đeo tay dọa cho nhảy dựng lên, sau đó dùng cánh tay gầy yếu nhỏ bé khẽ vuốt nhẹ ngực mình mấycái, khẽ bình tĩnh lại một chút, mới quay sang nhìn kỹ. Vừa mới liếc mắt lại liền nhận ra được cái gã đại hán cường tráng khôi ngô đang một phen ôm một khẩu súng to lớn khủng bố, nhếch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2498330/quyen-4-chuong-303-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.