Tiếng súng vang lên một phát, sau đó cũng không có thêm bất cứ tiếngsúng nào nữa. Bên trong đại sảnh Lâm Viên vẫn như trước cực kỳ thanhtĩnh. Đám bồi bàn bên trong vẫn như cũ hạ thấp cước bộ, nhẹ nhàng bưngnhững khay đồ ăn cực kỳ sang quý đi lại liên hồi giữa các khu hành langthủy mặc.
Lâm Bán Sơn buông tờ báo trong tay xuống, bắt đầu trầmmặc thưởng thức những món ăn trên bàn trước mặt mình. Mãi cho đến khinghe được tiếng bước chân phía sau lưng mình, hắn mới cầm lên tờ khăn ăn trắng noãn như tuyết bên cạnh, chậm rãi lau nhẹ khóe môi mình một cái,sau đó quay đầu nhìn lại.
Nghe được những lời báo cáo lại của đối phương, Lâm Bán Sơn nhịn không được khẽ nhíu mày một cái, tựa hồ nghĩthấy sự uy hiếp của Chính phủ Liên Bang đối với chuyện này thậm chí cònlớn hơn sự dự đoán ban đầu của mình, so với cái đóa hoa thủy tinh nở rộtrên cánh cửa sổ thủy tinh chấm đất sau lưng kia càng phiền toái hơn rất nhiều.
- Thiếu gia sắp sửa về đến nơi rồi, vị nữ sĩ kia căn bản không gặp mặt được cậu ấy, cho nên mới vừa gọi đến một cú điện thoại!
Vị trung niên nhân đứng sau lưng Lâm Bán Sơn có một sắc mặt cực kỳ táinhợt, bộ áo màu đen trên người nhìn qua cực kỳ xơ xác tiêu điều, khôngchút phù hợp với thân phận của hắn chút nào. Thân là đồng bọn thân cậnnhất của Lâm Bán Sơn, bản thân hắn có đủ tư cách đi xử lý hết thảy mọiyêu cầu thông tin bên phía Bách Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2498313/quyen-4-chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.