Chương trước
Chương sau
Hứa Nhạc đứng thẳng lên khỏi ghế, không ngừng dùng biểu tình cố ý bảotrì sự lạnh lùng cùng với những câu nói vô cùng điên cuồng của chínhmình để mà kích thích gã Tề Đại Binh đang ngồi trên bàn đối diện. Cặpmắt bình tĩnh của hắn giống hệt như là một mặt nước hồ thu không hề cóbất cứ tia gió nào thổi qua vậy, thế nhưng lại vẫn luôn duy trì dấu hiệu bất cứ lúc nào cũng có thể bị kích động điên cuồng lên.

Ánh mắtcủa hắn thì lại nhìn chằm chằm vào chỗ cái áo khoác của đối phương,phảng phất như là đã nhìn xuyên thấu được cái khẩu súng lục giấu bêndưới vậy.

Cái gã nam nhân ngồi trên bàn kia thực lực rất mạnh.Năm đó hai lần giao thủ chớp nhoáng trong con đường dẫn nước ngầm dướilòng đất, cùng với trong xưởng sửa chữa cơ khí, tuy rằng cuối cùng cũngđều là Hứa Nhạc thắng lợi mà chấm dứt, nhưng mà hắn tuyệt đối sẽ khôngcó sự khinh thường đối với người này.

Mặc dù cái cỗ huyết mạchHoàng tộc Bạch Cận Hoài Thị trong người của Tề Đại Binh có chút mỏngmanh, nhưng mà vẫn như cũ đủ để hỗ trợ cho hắn tu luyện thành chân khíBát Đạo. Càng khiến cho Hứa Nhạc cảnh giác hơn nữa chính là, hắn cũng là đệ tử của Phong Dư. Nếu dựa theo những điều kiện này mà xét, thì cái gã nam nhân này hẳn có thể được tính là người mạnh nhất trong thế hệ trẻtuổi của vũ trụ, hiển nhiên là đứng sau ba người Hoài Thảo Thi, Hứa Nhạc và Lý Phong.

Phải làm thế nào mới có thể đánh bại được đốiphương mà không làm kinh động đến đám thuộc cấp đang canh phòng bênngoài của đối phương? Hứa Nhạc bên ngoài thì dùng những ngữ điệu lạnhlùng điên cuồng để tuyên bố cái hình tượng so sánh chó điên kia, còntrong đầu thì lại đang không ngừng tiến hành những tính toán cực nhanh.Hắn hiểu được chính mình cần phải nhanh chóng, sau một kích phải thànhcông khống chế được hoàn toàn đối phương, giống hệt như là một đầu chóhoang, ở bên cạnh thùng rác nhìn thấy được một chút thức ăn ngon lành,liền phải dùng loại quyết tâm mạnh mẽ nhất của chính mình để mà xông lên cắn lấy, kiên quyết không nhả ra.

Ngay khi trong cặp môi có chút tái nhợt của Hứa Nhạc vừa mới phun ra hai chữ hư thối, thì hai cánh tay của hắn đã bình tĩnh đặt lên trên mặt bàn, đầu vai hơi khẽ trầm xuốngmột chút, thân thể thả lỏng. Ngay tại thời điểm nhìn không ra có bất cứdấu hiệu gì sẽ động thủ, thì đột nhiên hắn lại động thủ!

Năm đầungón tay của bàn tay phải mạnh mẽ phóng ra, giống hệt như là một cái bồcào cực kỳ sắc nhọn, phốc một tiếng đã hướng đến cái tách trà ngay trước mặt mình mà chụp tới!

Bề ngoài Tề Đại Binh nhìn qua giống như là bị những lời nói lạnh lùng cực kỳ ác độc của Hứa Nhạc chấn đọng khiếncho phải ngẩn người, thế nhưng trên thực tế thì trong lòng hắn lại cựckỳ bình tĩnh, nhìn chăm chú vào tất cả mọi động tác dù là nhỏ nhất củathân thể Hứa Nhạc, nhất là cái tác trà ngay trước mặt của Hứa Nhạc kia.

Cho nên ngay khi trong khoảnh khắc Hứa Nhạc ra tay động thủ, Tề Đại Binhliền ngay lập tức đưa ra những phản ứng đối phó nhanh chóng nhất. Hắncũng không có phí công la lên cho đám thuộc hạ bên ngoài ào vào, mà làdùng tay phải nhanh như chớp móc ra khẩu súng lục chuẩn bị sẵn bên dướiáo khoác của mình, một phen đem cái họng súng tối om nhắm ngay mi tâmcủa Hứa Nhạc, ngón trỏ đặt ngay lên cò súng, không một chút do dự, hunghăng bóp mạnh liền một cái.

Bản thân Tề Đại Binh phi thường rõràng năng lực chân chính của Hứa Nhạc, biết rằng một khi hắn đã ra tayđộng thủ, như vật tất nhiên là sẽ phân định sinh tử ngay trong nháy mắt. Cho nên động tác của hắn cũng phi thường rõ ràng, không hề có chút xíunào ý tứ muốn kéo dài giao thủ, căn bản không hề lo lắng đến hậu quả sau đó, chỉ cần Hứa Nhạc chết ngay tại đương trường là được!

Ngaytrong khoảnh khắc khi mà cái họng súng lạnh như băng kia vừa chĩa thẳngvào mi tâm của Hứa Nhạc, khi mà cái viên đạn khủng bố bên trong vừa sắpsửa phun trào ra ngoài, thì năm đầu ngón tay của Hứa Nhạc cũng chỉ vừamới chạm vào bên cạnh cái tách trà trước mặt mà thôi. Năm đầu ngón taycủa hắn cũng chỉ có thể cảm nhận được một chút cảm giác lạnh như băngcho nước trà trong tách thẩm thấu qua khỏi thân tách truyền ra. Nhìn qua thì chỉ trong khoảnh khắc nữa là hắn sẽ nghênh đón sự tử vong tiến tớirồi!

Nhưng mà Hứa Nhạc cho tới bây giờ cũng chưa từng bao giờnghĩ qua rằng sẽ dùng tách trà lạnh ngay trước mặt chính mình để màtranh thủ thời gian. Mục tiêu chân chính của hắn chính là cái tách trà ở phía đối diện kia, cái tách trà đồng dạng cũng đã lạnh như băng, là cái tách trà của vị lão nhân Đường Chí Trung hiện đã chết rồi kia!

Một cỗ lực lượng vô hình nào đó từ trên năm đầu ngón tay của Hứa Nhạc gàothét phun trào ra, trong khoảnh khắc đã đột phá được khoảng cách trênmặt bàn, cực kỳ chuẩn xác mà đánh trúng vào cái tách đồ sứ giả cổ chếtạo phi thường khéo léo đằng kia. Cùng với một tiếng giòn vang, tách trà kia phảng phất như là bị cái gì đó khiến cho kinh hãi, sợ hãi nhảy vọtthẳng lên không trung, xuy xuy sắc bén cắt ngang không khí, cực kỳ hunghăng đập thẳng vào thân của khẩu súng đen ngòm đang chỉ về phía trước!

Phốc!

Một thanh âm kích khởi nòng súng buồn tẻ đơn điệu mà nhỏ bé vang lên, đầuđạn khủng bố mạnh mẽ bắn ra, thế nhưng lại đã lệch khỏi quỹ đạo mục tiêu ban đầu của Tề Đại Binh muốn bắn. Một chậy cây cảnh xinh xắn đặt ở mộtgóc nhỏ bên trong căn phòng đột nhiên bể tan tành!

Đồng tử trongmắt Tề Đại Binh co rút lại mãnh liệt, nhìn thấy cái thân ảnh giống hệtnhư một đầu mãnh hổ khủng bố, phóng vọt qua trên mặt bàn, gào thét hướng về phía chính mình đánh tới. Trong đầu hắn cũng đồng dạng nhanh nhưchớp tiến hành một loạt những tính toán, biết rằng nếu như chính mình có ý đồ lại một lần nữa nổ súng nhắm bắn đối phương, như vậy thì một cúđánh khủy tay phảng phất như là mang theo vô số tấn sức nặng của đốiphương, trước khi viên đạn bay ra khỏi họng súng một lần nữa, đã có thểmột phen đem toàn bộ phần đầu của mình đập tan tành như một quả dưa hấuvậy!

Như vậy là hắn ngay lập tức buông xuống cánh tay phải đangnắm chặt khẩu súng lục của mình, đem toàn bộ lực lượng cùng với tinhthần dồn hết sang bên trái thân thể. Đồng thời ngay lập tức trong lúcđó, hắn nâng lên cánh tay trái, co tay lại, dùng thân cánh tay bảo vệchặt ché phần má trái của chính mình, còn đầu nhọn khủy tay thì hunghăng giơ lên ngênh đón khủy tay đối phương.

Khủy tay của haingười không chút nào xinh đẹp va chạm cực mạnh với nhau. Hai cỗ lựclượng phi thường cường đại cất chứa bên trong xương cốt cùng với da thịt cũng thuận theo thế đánh mà phun trào ra, chấn động cho không khí cũngphải ba động bất an. Nhưng mà Hứa Nhạc thì dựa theo thế đánh mà phóngtới, bên trong động tác tàn nhẫn còn mang theo bảy phần bá đạo nữa, chonên đã có thể một phen mạnh mẽ đẩy cho Tề Đại Binh phải lùi về phía vách tường phía sau hai bước.

Cũng không có chút thời gian tạm dừngnào cả, chân trái của Hứa Nhạc dẫm một cái thật mạnh lên trên mặt đất,thân thể mang theo lực xâm lược cực kỳ mạnh mẽ, phóng mạnh về phía trước một lần nữa, còn cánh tay trái thì lại ngoan độc không nói nên lời, hất ngang một cái, đáng thẳng lên phần cổ họng yếu ớt nhất của đối phương.

Hai động tác đánh ra có thể nói là ngắn gọn đến cực điểm, sự liên tục nốiliền trong đó thế ngưng lại không thể nào tìm thấy giới hạn phân cáchgiữa hai động tác. Mười cái tư thế ngay từ thuở nhỏ đã bắt đầu khổ luyện kia của hắn, đã sớm hòa tan vào trong máu huyết và từng sợi dây thânkinh của hắn rồi. Trên thế giới này hiện tại, vốn dĩ không có được mấyngười có thể là đối thủ cận chiến của hắn cả. Thậm chí ngay cả mạnh mẽnhư Lý Cuồng Nhân, năm đó ở bên trong Lâm Viên, về mặt kỹ xảo cũng đãnếm qua không ít thiệt thòi từ chỗ Hứa Nhạc.

Nếu như để cho cáimá tay cứng chắc chẳng khác nào côn thép của Hứa Nhạc chém phải, thìphần xương gáy của Tề Đại Binh tuyệt đối cũng sẽ không chút chống cự màgãy ngay tức khắc. Nhưng mà vượt khỏi sự dự đoán của Hứa Nhạc, tuy rằngTề Đại Binh đã bị hắn đẩy lui, bộ dáng phi thường chật vật, nhưng màcánh tay phải của hắn lại không biết từ khi nào đã giơ lên rồi, dướitình huống trong khoảnh khắc điện quang lửa thạch, đã trực tiếp ngăn cản lại một cú bổ vô cùng bá đạo của Hứa Nhạc!

Một cỗ lực lượngcường hãn chấn động chợt lan tỏa ra khắp nơi, khiến cho ngay cả khônggian cũng bị chấn động. Cái chậu cây cảnh đang dưới trạng thái văng lêntung tóe ở góc phòng gần đó, đột nhiên dưới sự ảnh hưởng của những luồng khí lãng không thể nhìn thấy bằng mắt thường, vô số các phiến lá bị cắt đứt rời ra làm hai!

Đồng tử trong mắt Hứa Nhạc nhất thời co rútlại. Đối phương tựa hồ như sớm đã đoán được những động tác tấn công kếtiếp của hắn là cái gì. Không! Phải nói là thân thể của Tề Đại Binh theo bản năng đã có thể nhận ra được những động tác kế tiếp của Hứa Nhạc hắn là cái gì!

Chỉ trong nháy mắt, Hứa Nhạc lập tức nhớ tới một vấnđề phi thường quan trọng, tâm tình bất chợt trở nên có chút rét lạnh.Một khi đối phương đã là đệ tử của Phong Dư, nói như vậy thì hắn đối với những động tác cận chiến sắc bén khủng bố này cũng sẽ phi thường quenthuộc, thậm chí thời gian luyện tập chúng của đối phương so với chínhmình còn lâu hơn không ít!

Bởi vì tâm trình trở nên rét lạnh màchiến ý trong đầu hắn cũng tăng lên không ít. Vẻ mặt Hứa Nhạc không mộtchút biểu tình, hai chân nhún mạnh một cái, toàn thân đã phóng thẳng đến sát trước mặt Tề Đại Binh, hai ngón tay chụm lại thành một, cánh taycực kỳ quái dị xoay chuyển một chút, đầu ngón tay hướng thẳng về phía cổ họng của đối phương mà đâm tới.

Tề Đại Binh nhìn thấy đầu ngóntay của Hứa Nhạc đã đâm tới gần như gang tấc, đồng tử trong mắt co rútmãnh liệt. Đầu gối phải khẽ nâng lên, che chắn lại phần bụng yếu ớt củachính mình, còn cánh tay trái thì lại lật ngang một cái, biến thành mộttấm thép chắc chắn, ngăn cản ngay trước phần cổ họng của chính mình.

Phảng phất như là một con dao không được nhọn đâm phải lớp da của trâu rừng,phảng phất như là một cây kiếm đâm phải vách đá rắn chắc, hai đầu ngóntay của Hứa Nhạc hung hăng đâm thẳng vào lòng bàn tay của Tề Đại Binh,phát ra một tiếng trầm đục mạnh mẽ, một vài tia máu nhỏ bé từ trong lòng bàn tay Tề Đại Binh tươm ra, thế nhưng những đầu ngón tay của Hứa Nhạccũng đã trở nên tái nhợt, không thể nào tiến thêm được chút nào nữa!

Chiến đấu sau đó lại tiếp tục, khủy tay đánh ra đụng phải khủy tay, đầu gốico lên lại đụng phải đầu gối đợi sẵn. Ở trong một không gian nhỏ hẹpngay bên cạnh cánh cửa sổ của vách tường, hai gã nam nhân trong phạm vinhỏ bé nhất làm ra những động tác cận chiến sắc bén nhất, tàn nhẫn nhất. Không khí bị chấn động xé rách, sau đó lại một lần nữa bị xé rách, bađộng không ngừng.

Mỗi một bộ phận thân thể của hai người bọn họcũng đều biến thành những loại vũ khí sắc bén nhất. Bất luận là đầu khủy tay, đầu gối, hay là một cái cúi đầu, một cú chặt má bàn tay, đầu ngóntay… tất cả cũng đều mạnh mẽ sắt bén như thiết, đâm chọc lẫn nhau nhưnhững thanh đao sắc bén nhất!

Trong người cả hai người bọn họcũng đều có huyết mạch của Hoàng tộc Đế Quốc, hoặc đậm hoặc nhạt. Cả hai người bọn họ cũng đều có cùng một sư phụ giống nhau, hoặc thân hoặckhông thân. Bọn họ cũng đều kế thừa những kỹ năng cận chiến khủng bố của Phí Thành Lý Gia, hoặc thuần thục, hoặc mạnh mẽ… Một hồi chiến đấu nhưvậy tuyệt đối không thể nó là mạnh mẽ xinh đẹp, thế nhưng cũng tuyệt đối là một hồi giao chiến hung hiểm tuyệt đối!

Một hồi chiến đấu như vậy sẽ bắt đầu cực kỳ đột nhiên, thường xuyên cũng sẽ chấm dứt nhanhchóng không kém bao nhiêu cả, thậm chí còn nhanh chóng đến mức vượt quacả sự tưởng tượng của cả hai người.

Khẩu súng lục lúc đầu rờikhỏi bàn tay của Tề Đại Binh, mãi cho đến lúc này rốt cuộc cũng đã rơixuống mặt đất, phát ra một tiếng cạch giòn vang.

Hai cái dẫm chân run rẩy cơ hồ giống nhau như đúc của hai người, khiến cho thân hình của Tề Đại Binh cùng với cơ thể Hứa Nhạc dùng một loại tư thế vô cùng quáidị tiến sát vào nhau. Phần đùi của cả hai người đều giống như là hai cỗsắt thép cứng chắc, cực kỳ mạnh mẽ đánh sâu thẳng vào trong vị trí trọng tâm cơ thể của đối phương. Sau đó cả hai người đồng thời đều xoay nhanh đầu gối, hai bàn chân vẫn như cũ không có rời khỏi mặt đất, phần đầugối thì hung hăng va chạm mạnh mẽ vào nhau!

Bốp! Xoẹt!

Một tiếng va chạm cực kỳ nặng nề chợt vang lên, lớp quần bên ngoài phần đầu gối của hai người đồng thời vỡ vụn ra thành từng mảnh nhỏ. Đây cũng đãkhông biết là lần va chạm thứ mấy của hai cái đầu gối cứng rắn như thépnguội của hai người trong khoảng thời gian điện quang lửa thạch này rồi.

Sắc mặt Tề Đại Binh đột nhiên tái nhợt, cảm thụ được từ chỗ đầu gối va chạm của chính mình truyền đến một cỗ cảm giác đau nhức mãnh liệt, biết rằng xương đầu gối của mình đã vỡ t rồi!

Thân thể của hắn có chút vôlực khẽ ngã người về phía trước. Nhưng mà một cái biến hóa ngẫu nhiên,nhìn qua bề ngoài giống như là đã mất đi cân bằng, chỉ có thể thừa nhậnthất bại của hắn, lại có thể khiến cho hắn tìm được một cái cơ hội xoaychuyển chiến cuộc. Cánh tay phải của hắn đột nhiên phất lên, dựa theo sự biến đổi độ cao đột ngột, thành công tránh khỏi được cú chặn lại củacánh tay trái Hứa Nhạc, ở trong không trung vẽ lên một đạo đường congthẳng tắp tuyệt đẹp, dùng đầu khủy tay hung hăng đập thẳng lên trên vaitrái của Hứa Nhạc!

Vai trái của Hứa Nhạc nhất thời giống như bịmột ngọn núi đâm phải. Hắn phảng phất có thể nghe được thanh âm phát rakhi phần xương bả vai của hắn bị đánh nứt ra. Phần thắt lưng yết ớt củahắn không thể nào thừa nhận nổi cỗ lực lượng khổng lồ như vậy đập xuống. Chân trái của hắn nhất thời mềm nhũng cong lại, giống như ngồi chồm hổm xuống vậy. Nhưng mà ánh mắt của hắn lại vẫn như cũ sáng ngời như trước, gắt gao giương mắt nhìn chằm chằm về phía trước người mình.

Phốc!

Nương theo cái tư thế bị đánh cho phải ngồi chồm hổm xuống, Hứa Nhạc nhanhnhư tia chớp, rút ra con dao găm vốn luôn giấu trong giày mình, hunghăng hướng về phía bộ ngực trống trải không hề có bất cứ phòng ngự nàotrước mặt hắn mà đâm thẳng tới!

Vèo một tiếng, thanh dao gămthanh tú mà sắc bén trong tay hắn đã dâm xuyên thấu qua lòng bàn tay của Tề Đại Binh, dựa vào bản năng chiến đấu cường hãn mà kịp thời giơ rachặn lại, đâm thẳng vào phần eo của Tề Đại Binh, trực tiếp cắt ngang qua những bó cơ lực lượng nằm ở chỗ đó, thậm chí dư lực còn có thể đâmxuyên qua cột xương sống phía sau thắt lưng của Tề Đại Binh, trực tiếpcắt đứt luôn những sợi dây thần kinh truyền lực của hắn!

Cơ hồkhông có một cái chớp mắt tạm dừng, không một chút do dự nào, Hứa Nhạcdùng tốc độ nhanh nhất, rút ra thanh dao găm, lại mạnh mẽ hướng về phíatrước chui thẳng vào trong thân thể Tề Đại Binh. Con dao găm cực kỳchính xác xuyên qua khe hở của hai đoạn xương sườn, đâm thẳng vào láphổi mềm mại phía sau, phần đầu nhọn sắc bén của thanh dao găm cũng chỉdừng lại ngay trước vách ngăn tim của Tề Đại Binh mà thôi!

Mãicho đến lúc này, cỗ cảm giác đau đớn kịch liệt từ chỗ dây thần kinhtruyền lực trong xương sống mới truyền lên đến đại não của Tề Đại Binh.Khuôn mặt của hắn nhất thời vặn vẹo một cách cực độ. Hắn theo bản nănghá miệng định phát ra một tiếng kêu thảm, lại bị một cái bàn tay to dàymạnh mẽ hữu lực chụp kín miệng lại.

- Không được la!

HứaNhạc khẽ ngồi chồm hổm trên mặt đất, một chân quỵ xuống, nhìn chằm chằmvề phía Tề Đại Binh đang dựa lên vách tường, chậm rãi trượt dài xuống,tay trái dùng sức khóa chặt miệng của Tề Đại Binh, dùng sức đến mức lộra gân xanh chằng chịt.

Phốc lớn một tiếng, Hứa Nhạc mạnh mẽ phun ra ngụm máu tươi đang nghẹn lại chỗ ngực của chính mình, trầm trọngkhông ngừng hô hấp mạnh mẽ. Chốc lát sau, vẻ mặt vốn tái nhợt đã dần dần chuyển biến tốt đẹp hơn. Tay phải của hắn vẫn gắt gao nắm chặt thanhdao găm sắc bén, vẫn như cũ cắm chặt thật sâu bên trong thân thể của TềĐại Binh. Hình ảnh này nhìn qua có chút huyết tinh cùng với quỷ dị.

Sắc mặt của Tề Đại Binh giống như là tro tàn, dựa lưng vào tường mà ngồixuống. Hứa Nhạc biết hiện tại buồng phổi của Tề Đại Binh đã bị tổnthương nghiêm trọng, căn bản không có khả năng la lớn nữa, bèn buônglỏng bàn tay trái ra.

Ánh mắt của Tề Đại Binh có chút vô lực liếc nhìn xuống thanh dao găm đang đăm thẳng vào phần ngực của chính mình,tưởng tượng đến một màn hình ảnh mũi dao sắc bén bất cứ lúc nào cũng cóthể đâm rách trái tim của chính mình, nhất thời hoảng sợ ho khan lên mấy tiếng. Mấy tia bọt máu từ chỗ lá phổi bị thương chạy dọc theo khí quảnphun trào ra khỏi đôi môi, phảng phất như một chùm pháo hoa vậy.

Tề Đại Binh dùng sức nuốt xuống cổ họng một ngụm nước miếng có vị ngònngọt tanh tưởi, nhìn chằm chằm về phía Hứa Nhạc đang ngồi xổm trước mặtmình, run giọng nói:

- Mi không thể nào giết ta! Không có bất cứkẻ nào ngoài ta ra biết được bà ta đang ở nơi nào cả. Nếu như mi giếtta, mi nhất định sẽ hối hận cả đời!

- Nói cho ta biết, bà ta đang ở nơi nào?

Bàn tay nắm chặt thanh dao găm của Hứa Nhạc phi thường ổn định, cho dù TềĐại Binh có đang ho khan kịch liệt đi chăng nữa, cũng không có để mũinhọn của thanh dao găm đâm vào trái tim hắn, trầm giọng nói:

- Nếu như mi không nói, ta sẽ lập tức giết mi!

- Ta nói ra rồi, mi cũng sẽ giết chết ta mà thôi!

Ánh mắt Tề Đại Binh lộ ra vẻ sầu thảm, cười nhạt nói.

- Cũng là đạo lý đồng dạng, cho dù ta đáp ứng điều kiện vừa rồi của mi, mi cũng vẫn là sẽ giết chết bác gái thôi!

Hứa Nhạc lạnh lùng nói:

- Một khi đã là như vậy, ta còn ngại gì nữa, chi bằng trước hết ra tay giết chết mi, sau đó mới từ từ đi tìm bà ta!

Đến lúc này, Tề Đại Binh mới thật sự lâm vào sự hoảng sợ kinh khiếp. Mãicho đến bên giờ, hắn cũng chưa từng nghĩ qua rằng, trên thế giới này lại có một kẻ không thể nào uy hiếp được như Hứa Nhạc vậy. Rõ ràng là hắnđã cực kỳ quan tâm đến mụ phụ nhân béo kia, vì cái gì mà hắn lại dám làm như thế?

Đột nhiên sắc mặt Hứa Nhạc chợt khẽ rung lên một cái, dùng tay trái sờ nhẹ lên lỗ tai, vui vẻ nói:

- Tìm được rồi à? Lập tức thông báo cho bên kia!

Sau đó hắn nhìn về phía Tề Đại Binh, nhàn nhạt nói ra một cái địa chỉ.

Nghe được cái địa chỉ mà Hứa Nhạc vừa nói, thân thể của Tề Đại Binh nhấtthời cứng ngắc lại, biết được chính mình đã không thể tiếp tục dùng bácgái Tô San để uy hiếp gã nam nhân có cặp mắt ti hí này nữa. Trong cơntuyệt vọng, hắn cau chặt cặp mày, trong lòng chợt lóe lên, gấp gáp nói:

- Lão sư tuyệt đối sẽ không muốn nhìn thấy cảnh mi giết chết ta! Mi cũngđừng quên rằng ta cũng là đệ tử của lão sư vậy! Chúng ta chính là đồngmôn a!

Hứa Nhạc trầm mặc trong chốc lát, sau đó vẻ mặt không một chút biểu tình, nói:

- Mi mới là đệ tử của ông ta, còn ta chỉ là một gã làm công! Cho nên hai chữ đồng môn này… con mẹ nó, đừng có mơ!

Nói xong những lời này, tay phải hắn đẩy mạnh một cái, con dao găm cực kỳ sắc bén đã trực tiếp xuyên qua trái tim Tề Đại Binh!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.