Rất nhiều năm trước đây, ở tại Tinh vực biên thùy Tây Lâm của Liên Bangxa xôi, ở trên một khỏa Tinh cầu tên gọi là 5460, có một vị quân nhân sĩ quan trong Quân viễn chinh Đế Quốc tên là Arthur, bởi vì cự tuyệt mệnhlệnh giết hại những bình dân bá tánh của Liên Bang do thượng cấp đưaxuống, cho nên đã bị quân pháp xử tử. Sau đó thi thể của hắn cùng vớithi thể của hơn chín ngàn bình dân bá tánh vô tội của Liên Bang bị chônchung cùng một chỗ, nằm ngủ say bên dưới lòng đất lạnh lẽo không biếtbao nhiêu năm. Mà cái gã quân nhân sĩ quan Quân viễn chinh Đế Quốc têngọi là Arthur này, đúng chính là huynh trưởng của bác gái Tô San.
- Tao vì anh ấy mà cảm thấy kiêu ngạo a!
Bác gái Tô San xoay người lại, bắt đầu đảo đều mớ cháo rau trộn đang sôisùng sục trong nồi, lại đưa tay lên xoa xoa khóe mắt có chút đỏ ửng caycay của chính mình. Ngay cả bà ta cũng không biết vì nguyên nhân gì,những sợi dây thần kinh mạnh mẽ đã bị cuộc sống cơm áo gạo tiền ma luyện đến mức cực kỳ thô chắc rồi, ngày hôm nay lại trở nên tinh tế mẫn cảmđến như thế này, phảng phất như là quay trở lại những ngày thơ ấu, cuộcsống hạnh phúc tốt đẹp, cơm áo không cần phải lo năm xưa.
Một nồi cháo rau trộn nóng hôi hổi cùng với hương thơm ngan ngát chỉ trong nháy mắt đã bị ba người thanh toán xong hết đến từng giọt cuối cùng. Bêntrong căn tiểu viện bình thường im lặng tĩnh mịch, ngày hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2498271/quyen-4-chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.