Ánh mắt của Mộc Ân xuyên thấy qua lớp phủ mờ màu đỏ chói do máu tươichảy xuống nhuộm thành trước mắt mình, giương mặt nhìn chằm chằm vào gãquân nhân sĩ quan Đế Quốc trẻ tuổi thân hình gầy yếu đơn bạc đứng trướcmặt mình. Dựa vào cặp đồng tử đen láy trong mắt cùng với mái tóc màu đen được che chắn lại cẩn thận bên dưới cái mũ quân nhân kia của đốiphương, hắn có thể xác nhận được đối phương là một vị quý tộc nào đó,thậm chí còn có khả năng là một thành viên của Hoàng tộc nữa. Chỉ là Mộc Ân cũng không biết đối phương đến tột cùng là có thân phận gì mà thôi.
Mộc Ân mạnh mẽ đè nén xuống sự khiếp sợ trong lòng của mình, sau khi hokhan mấy tiếng, thì dùng một loại ngữ khí vô cùng khinh miệt, nói:
- Tuy rằng tôi không biết một đại nhân vật giống như ngày vậy, vì cái gìmãi vẫn kiên trì muốn chạy sang Liên Bang chịu chết, nhưng mà vấn đềchính là, bộ ngài cho rằng ngài muốn tôi đưa ngày qua, thì tôi liền sẽthật sự sẽ đưa ngài sang bên đó hay sao?
Bởi vì nguyên nhân cóQuang huy Đệ Nhất Hiến Chương không chỗ nào không có kia, cho nên bênphía Đế Quốc căn bản không có khả năng hướng về phía Liên Bang bên kiatiến hành thẩm thấu những nhân viên tình báo. Đồng dạng, các công dânLiên Bang cũng bởi vì cái con chíp vi mạch nhân thể ở phía sau gáy kia,khiến cho không có khả năng tiến vào bên trong cảnh nội Đế Quốc, ngoạitrừ cái gã Hứa Nhạc không biết vì nguyên nhân gì có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2498088/quyen-4-chuong-183-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.