Mùa xuân chậm rãi qua đi, mùa hè thong thả bước tới… Hứa Nhạc đem vànhnón trên đầu mình kéo thấp xuống một chút, cái áo khoác vắt hờ trênkhuỷu tay, vội vội vàng vàng băng ngang qua ngã tư đường, cố gắng nhanhchóng băng xuyên qua những gốc cổ thụ không biết tên dọc theo hai bên lề đường, nương theo những tia nắng cuối cùng của hoàng hôn, nhanh chóngrời khỏi phiến quảng trường này.
Băng xuyên qua một vài đườngngang ngỏ nhỏ im lặng sâu thẳm, xuyên qua một đám đông biển người mangtrên mặt khẩu trang màu đen đang diễu hành trên đường. Hắn khẽ cúi thấpđầu, đẩy nhanh cước bộ một chút, theo một con đường thông đạo dốc xuốngthật dài, rất nhanh tiến vào trạm xe điện ngầm, thừa dịp không có ai chú ý, hắn mở một gian phòng nhỏ phía sau sân ga, thông qua cái cửa sổ nhỏnhảy ra ngoài, phóng thẳng xuống đường xe điện ngầm hắc ám tối đen bêndưới.
Xa xa chợt có một chiếc xe điện ngầm dùng tốc độ cao phóngthẳng đến. Hứa Nhạc khẽ nheo cặp mắt lại, đón ngọn đèn sáng rực chiếurọi tới. Thân thể hắn vô cùng chuẩn xác dẫm mạnh lên một cái góc nhỏ antoàn duy nhất đã trải qua lão già kia chính xác tính toán mà tìm rađược, cấp cho hắn. Hắn căn bản vốn chẳng hề để ý đến những luồng khôngkhí chấn động khủng bố giống như là ập mặt mà đến kia. Một chùm tia sáng của ngọn đèn cao áp phát ra từ đầu xe điện ngầm xa xa chiếu thảng vàotrên mặt của hắn, cũng không khiến cho hắn có một tia biểu tình nào cả.
Đầu xe điện ngầm nặng nề cùng với hai thanh đường ray trơn nhẵn đặc thù bên dưới mặt đất ma sát với nhau lướt đi cũng không hề phát ra bất cứ thanh âm ma sát nào cả. Bên trong con đường thông đạo xe điện ngầm bên dướilòng đất lúc thì sáng ngời lúc thì tối đen, cũng chỉ có những thanh âm ô minh trầm thấp do không khí bị đè ép kịch liệt mà phát ra. Thân củachiếc xe điện ngầm dùng tốc độ cực cao lướt nhanh qua cách thân thể hắnmột khoảng không xa, mặc dù có thể thổi quét khiến cho quần áo trênngười hắn không ngừng lung lay phấp phới, thế nhưng lại không thể nàothổi quét nổi thân thể đang trầm mặc tiến tới của hắn. Cũng chỉ có cáimũ sùm sụp trên đầu hắn hắn bị gió thổi tốc ngược ra phía sau, bị sợidây quay nón níu lại, tung bay phấp phới.
Chiếc xe điện ngầm dầndần chạy đi xa. Hắn ở bên trong một chỗ nào đó của đường xe điện ngầmđẩy ra một cánh cửa thông đạo bảo dưỡng, tiến vào bên trong phòng, nhấclên lớp cửa nắp đậy cỗ máy móc nặng nề trên mặt đất, nhanh chóng nhảyxuống dưới, quay trở về cái thế giới ngầm thuộc về chính bản thân mình:Mạng lưới hệ thống đường cống ngầm thông qua bốn phương tám hướng củaĐặc khu Thủ Đô!
Ở sâu bên trong con đường thông đạo tối đen trànngập cảm giác ẩm ướt, có một góc khuất được trang bị một cái giường, một ngọn đèn sáng, mấy quyaarn sách, cũng không biết được là hắn kiếm từđâu tới những thứ này.
Đưa tay vuốt vuốt lại mái tóc bị những cơn gió thổi loạn của chính mình, Hứa Nhạc nặng nề ngã xuống, nằm thoải mái trên giường. Trong lúc để cơn mỏi mệt của chính mình chậm rãi trôi đi,hắn mãi vẫn nghĩ thấy tựa hồ như là có ai đó đang trong côi minh minh mà lạnh lùng nhìn chằm chằm về phía chính mình…
Không phải là ông ta, hoặc là cô ta, hoặc là hắn, mà chính là bọn hắn!
o0o
Tại một khu vực nào đó trong Đặc khu Thủ Đô, trong một tòa kiến trúc bềngoài nhìn qua cực kỳ bình thường, không có chút bắt mắt nào cả.
Trên tầng cao nhất của gian kiến trúc này có một cánh cửa lớn do một phiếnhợp kim dày tạo thành. Bề ngoài cánh cửa dùng một loại nước sơn khôngphai màu nào đó, phun qua loa một cái đồ án, bên trong cái đồ án kia cómột cặp mắt một mí ti hí. Nước sơn bên ngoài cũng chưa có hoàn toàn khôhẳn, rõ ràng là vừa mới phun xong chưa được bao lâu. Cặp mắt một mí tihí bên trong cái đồ án kia bị diễn tả một cách khoa trương vô cùng. Cặpđồng tử bên trong đôi mắt một mí kia bị cố tình phun thành một màu đỏchót, nhìn qua có vẻ hơi chút dữ tợn khủng bố.
Phía sau cánh cửahợp kim đang đóng chặt kia, đang hoặc ngồi hoặc đứng ba mươi mấy người,có những vị lão giả đầu tóc bạc phơ, có những gã sinh viên vĩ đại vừamới tốt nghiệp từ trường đại học, cũng có những vị Thiếu tá đến từ Phòng Tác chiến Đặc biệt của Quân khu I, cũng có những chuyên gia đến từ SởNghiên Cứu Liên Bang, thậm chí còn có cả một vài gã tội phạm có chỉ sốthông minh cực cao vừa mới được Chính phủ Liên Bang đặc xá rời khỏi ngục giam nữa…
- Bởi vì đủ các loại nguyên nhân, có trả thù lao cao,giảm hình phạt pháp định, do thượng cấp sai khiến, hoặc là do sự vinhquang sau khi hoàn thành nhiệm vụ… khiến cho các người đồng ý gia nhậpvào Biệt đội của chúng ta. Như vậy ta phải nhắc nhở các người một câu,trước khi Biệt đội chúng ta hoàn thành xong nhiệm vụ chung cực cuốicùng, các người tuyệt đối không thể nào rời đi được, không được phépliên hệ với người nhà, phải bảo trì sự cơ mật tuyệt đối!
Một gãquân nhân sĩ quan cao cấp của Chính phủ Liên Bang đang đứng ở trước nhất của gian phòng, đảo mắt nhìn một vòng đám người nhìn qua không có bấtcứ chỗ đặc thù nào cả, lạnh lùng nói:
- Nếu như các người đồng ývới hiệp nghị này, như vậy thì xin mời hãy ký tên của chính mình lêntrên bản giấy chứng nhận từ bỏ những quyền hạn tương quan của chínhmình, hơn nữa tiến hành tuyên thệ đối với Đệ Nhất Hiến Chương đi!
- Hiện tại đã có thể nói cho nhóm chúng ta biết rằng, cái nhiệm vụ chung cực khốn kiếp này đến tột cùng là cái gì hay không?
Một gã trọng phạm hình sự vừa mới được phóng thích khỏi nhà giam vũ trụ TổHồ Ly chợt lớn giọng nói một câu. Tuy rằng vì để được giảm bớt thời gian thi hành án năm năm trời trong nhà giam tăm tối Tổ Hồ Ly thống khổkhông thể nói nên lời kia, mà hắn đành nguyện ý thay đám người Chính phủ Liên Bang chết tiệt kia dốc sức, chỉ là bản thân hắn là tội phạm hìnhsự, đã từng đích thân giết chết anh ruột của chính mình, hơn nữa cònđược xưng là cao thủ hàng thứ ba trong Tu Thân Quán của Phí Thành, hắncực kỳ tin tưởng rằng chính mình có đầy đủ năng lực để hoàn thành bất cứ nhiệm vụ nào. Nhưng mà hết thảy mọi thứ mà hắn chứng kiến trong thờigian hai ngày gần đây, khiến cho loại kứu giác mẫn cảm của một tên tộiphạm của hắn, đã nắm bắt được một loại hương vị nguy hiểm cực độ nào đó.
Gã quan chức cao cấp của Chính phủ Liên Bang mỉm cười, nói:
- Biệt đội của các người được chính thức mệnh danh là Cặp Mắt Ti Hí.Nhiệm vụ chung cực của các người chính là, bắt giữ hoặc là giết chết một gã nam nhân có cặp mắt ti hí cực kỳ nổi danh trong Liên Bang!
o0o
Trong khoảng thời gian kế tiếp sau đó, một đám các thành viên trong Biệt độikhông ngừng lãi nhãi lẩm bẩm nói tới nói lui sự bất mãn của chính mìnhđối với cái tên của Biệt đội. Có người cho rằng cái tên Cặp Mắt Ti Hínày có hai chữ ti hí kia nghe qua vô cùng ngu ngốc. Có người trực tiếpcho rằng cái tên này nói ra liền đã là cực kỳ ngu ngốc rồi. Lại có người còn cho rằng cái cảm giác khi bị hoàn toàn cắt đứt liên lạc với ngườinhà thật sự là không cần thiết. Nhưng trên thực tế, bọn họ phi thường rõ ràng chính là, những cái câu lãi nhãi này của bọn họ chính là bởi vìtiêu trừ đi sự áp lực cùng với sợ hãi ở trong lòng mình.
Có lẽcũng không phải tất cả mọi người ai ai cũng biết rõ ràng cái tên namnhân có cặp mắt ti hí kia đến tột cùng có năng lực khủng bố như thế nào, nhưng mà toàn bộ Liên Bang này ai ai cũng đều biết đến cái tên Hứa Nhạc này, hơn nữa lại còn biết rõ ràng cái này là đại biểu cho cái gì. Cầnphải bắt giữ hoặc là giết chết hắn, cái nhiệm vụ này giống như là đangngồi trên một ngọn núi cao chót vót, trước sau trái phải cũng đều là vực sâu thăm thẳm không thấy đáy, những ngọn gió khủng bố thổi quét khắpnơi áp bách cho bọn họ vô cùng sợ hãi cùng với bối rối, thậm chí còn cóchút không thể nào thở nổi được nữa.
Nhưng mà lại có một vàithành viên của Biệt đội Cặp Mắt Ti Hí lại cũng không có lãi nhãi nhằmphát tiết sự sợ hãi cùng với lo lắng của mình, mà bọn họ lại vô cùngtrầm mặc. Còn có người lại trực tiếp bị chân tướng của nhiệm vụ đả kíchthần kinh cực độ, nhưng lại cũng có một vài người thì lại lộ ra vẻ mặtcường hãn, vô cùng tin tưởng và quyết tâm.
o0o
- Tất cảnhững tư liệu mà chúng ta nhận được trong thời gian hai ngày gần đây,khiến cho chúng ta có thể khẳng định một chuyện, bởi vì quyền hạn cấpbậc thuộc danh sách cấp độ I của Thượng tá Hứa Nhạc, khiến cho việcnương nhờ vào Cục Hiến Chương Liên Bang tiến hành định vị con chíp vimạch nhân thể của hắn ta, đã căn bản không có tính khả thi rồi. Như vậyhiện tại vấn đề quan trọng nhất của chính ta, chính là một lần nữa trởlại thành lập một hệ thống theo dõi cùng với sưu tầm tin tức hữu hiệutrong toàn Đặc khu Thủ Đô!
Một gã chuyên gia đến từ Cục Điều TraLiên Bang, đưa tay chỉ vào những hình ảnh không ngừng thay đổi trên mànhình, hướng về phía đám đồng sự bên dưới, giải thích:
- Hiện tạichúng ta đã bắt đầu sử dụng đến ba mươi sáu cái vệ tinh quân dụng dichuyển trên không trung của Tinh cầu S1, đồng thời cũng bắt đầu sử dụngnăm hệ thống kính viễn vọng điện tử giám sát tầm xa trang bị trên Căn cứ Tân Nguyệt cùng với Căn cứ Cựu Nguyệt. Đồng thời Cục Điều Tra Liên Bang cũng đã một phen đem quyền hạn sử dụng hai hệ thống mạng lưới theo dõiđiện tử cấp dưới trao lại cho chúng ta. Điều này cũng là có ý nghĩa,chúng ta có thể thông qua ba trăm sáu mươi triệu cái camera thăm dò trải rộng đến từng cái ngóc ngách trên khỏa Tinh cầu này, nhìn thấy tất cảnhững hình ảnh phát sinh bất cứ lúc nào.
- Chọn dùng hệ thống gì để tiến hành so sánh phân loại?
Có một người đột nhiên hỏi.
- Hệ thống loại trừ hình thể nhân dạng cùng với kỹ thuật phân biệt gương mặt…
Gã quan viên cao cấp của Cục Điều Tra Liên Bang giải thích.
- Nhiều những hình ảnh dư thừa khiến tin tức nhiễu loạn như vậy, như thếnào có thể lựa chọn ra được những hình ảnh mà chúng ta cần dùng? Nếu như dựa theo những số liệu đã ghi nhận, thì ngay cả cỗ Máy vi tính Trungương Liên Bang cũng đứng về bên phía của Thượng tá Hứa Nhạc…
Vẫn là người nọ tiếp tục mở miệng hỏi.
Gã quan viên cao cấp cắt đứt lời nói của hắn, lớn tiếng cường điệu thuyết minh:
- Chỉ là quyền hạn cấp bậc thuộc danh sách cấp độ I, cũng không phải lànói cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang đang đứng ở bên phía đối phương!
- Được rồi, mặc kệ là nói như thế nào đi nữa, tóm lại là cỗ Máy vi tínhTrung ương xem ra thật sự không hy vọng chúng ta có thể bắt được hắn.Vậy thì ông làm sao có thể kiếm đâu ra được, hay là chế tạo ra một cáimáy tính có khả năng tính toán siêu cấp để tiến hành thanh lọc lại những cái tin tức dư thừa nhiễu loạn kia đây?
- Công tác tính toán vẫn như cũ là do cỗ Máy vi tính Trung ương tiến hành. Về điểm này thì cácngười cũng không cần phải lo lắng…
Gã quan viên đến từ Cục HiếnChương từ đầu đến giờ vẫn mãi luôn trầm mặc ngồi trên cái bục bên cạnh,lúc này chợt ngẩng đầu lên, nhìn về phía các thành viên của Biệt đội Cặp Mắt Ti Hí, nói:
- Công tác xử lý của cỗ Máy vi tính Trung ươngLiên Bang chia ra làm nhiều khu vực khác nhau, giữa các khu vực xử lýcũng không hề có sự liên hệ ảnh hưởng lẫn nhau nào cả, nó vẫn sẽ đáp lại tất cả những thỉnh cầu tiến hành xử lý số liệu tính toán thôi.
- Cho dù là như thế, tôi vẫn cho rằng chuyện tình này căn bản không thể nào làm được gì…
Người nọ vẫn tiếp tục lắc lắc đầu, nói:
- Cái khỏa Tinh cầu này lớn đến như vậy, huống chi nói không chừng hắncũng đã sớm rời khỏi Tinh cầu S1 rồi, đi đến Đông Lâm hoặc là một cáiđịa phương nào khác, biết đi đâu mà tìm hắn đây?
Một gã Giáo sưTâm lý học đến từ Học viện Thường Xuân tại Đại Học Thành Lâm Hải Châunghe đến đây thì giơ cây bút điện tử trong tay mình lên, ý muốn phátbiểu ý kiến:
- Tổng hợp lại những đánh giá quỹ tích hình thứchành vi trong nhiều năm qua của nhân vật mục tiêu mà nói, có thể xácnhận được một chuyện, người này cực kỳ tự tin vào bản thân mình, hơn nữa có tính cách yêu ghét phá lệ mãnh liệt, thuộc kiểu điển hình cho loạingười có tâm tính cố chấp che giấu cực kỳ sâu. Một người có tính cáchđó, dưới tình huống hắn chưa có hoàn thành những chuyện tình mà hắn cholà hắn phải làm, thì hắn tuyệt đối sẽ không bao giờ rời khỏi khu vựcphát sinh sự kiện đâu. Hơn nữa hắn sẽ lại nhất định đang ở một địaphương cực kỳ gần với nơi sự kiện phát sinh, gần gũi quan sát sự tiếntriển của tình hình.
Vị Giáo sư nói đến đây thì buông cây bút điện tử trong tay mình xuống, lắc lắc đầu, nói:
- Tuy rằng ta mãi vẫn luôn không biết rõ ràng chuyện tình mà Thượng táHứa Nhạc muốn làm là chuyện gì, nhưng mà ta tin tưởng rằng phán đoán của mình tuyệt đối sẽ không sai lầm. Hiện tại hắn khẳng định còn đang ởtrong Đặc khu Thủ Đô, hơn nữa phạm vi cũng không hề vượt qua khỏi haitrăm km.
- Quân đội cùng với Cục Điều Tra Liên Bang đã phái ra vô số người rãi rác ở khắp mọi đường ngang ngõ tắt trong Đặc khu Thủ Đôrồi. Nếu như hắn thật sự ở lại tại Đặc khu Thủ Đô trong một khoảng thờigian dài, khẳng định sẽ lưu lại một vài dấu vết sinh hoạt hằng ngày gìđó… Sẽ không có khả năng trải qua một khoảng thời gian dài đến như vậy,mà vẫn còn không tìm được, thậm chí là phát hiện ra bất cứ dấu vết gì cả như vậy được…
Có người lớn tiếng phản bác.
- Đó là bởi vì hắn ta không có dừng lại một thời gian quá dài ở trên mặt đất!
Một gã chuyên gia điều tra tình tiết vụ án đến từ Học viện Cảnh sát LiênBang nhìn lên những hồ sơ tư liệu về Hứa Nhạc đang xuất hiện trên mànhình lớn trên tường, khẽ nhíu mày, nói:
- Thượng tá Hứa Nhạc xuất thân từ Đại khu Đông Lâm. Cả gia đình của hắn từ nhỏ bởi vì một hồi tai nạn sập hầm mỏ mà cả nhà chết hết. Nhưng mà rất rõ ràng là, hắn đối với những con đường thông đạo quặng mỏ trong lòng đất của Đại khu Đông Lâmcũng không hề có bất cứ bóng tối tâm lý nào cả. Mà tương phản lại, cuộcsống thuở thơ ấu cho đến lúc thiếu niên của hắn, cùng với những conđường hầm này có quan hệ vô cùng chặt chẽ với nhau. Lần đầu tiên trốnchết vào năm 65 Hiến lịch 37, rõ ràng hắn chính là đã lợi dụng những con đường hầm này mà trốn thoát khỏi sự đuổi bắt kéo dài liên tiếp của Quân đội Liên Bang!
Gã chuyên gia điều tra tình tiết vụ án dùng taychỉ lên những hình ảnh đang quay cuồng rất nhanh trên màn hình lớn, chỉvào hai phần tin tức tình báo đã được đánh dấu là tuyệt mật trên đó,chậm rãi nói:
- Căn cứ vào những báo cáo tường thuật do Thượng tá Hứa Nhạc đích thân ghi lại sau khi từ bên phía Đế Quốc quay trở về, thì khi ở bên đó, hắn sở dĩ có thể ở trên Tinh cầu Thiên Kinh Tinh liên tục tránh thoát khỏi sự đuổi giết của đám người Đế Quốc, cái mà hắn nươngdựa vào cũng chính là hệ thống thoát nước ngầm trong lòng đất ở bên đó.Rất rõ ràng, lẻn vào trong lòng đất, chính là thủ pháp mà hắn quen sửdụng nhất trong quá trình trốn chết của chính mình.
Hắn mỉm cười nhìn xuống đám đồng sự của chính mình, nói:
- Thói quen chính là loại lực lượng mạnh mẽ nhất của mỗi một người. Áplực cùng với sợ hãi càng lớn, thì con người ta lại càng sẽ lựa chọnnhững phương pháp quen thuộc nhất theo thói quen của chính mình để màđối mặt với nó. Hiện tại đang đối mặt với áp lực đuổi bắt trên toàn thểLiên Bang như thế, tôi tin tưởng rằng Thượng tá Hứa Nhạc hiện tại đanglẩn trốn ở trong hệ thống cống thoát nước ngầm nằm sâu dưới lòng đất,ngay bên dưới chân của chúng ta!
- Tổng hợp lại những phân tíchmà nói, hiện tại địa phương mà hắn lẩn trốn chính là hệ thống đường cống thoát nước ngầm bên dưới lòng đất của Đặc khu Thủ Đô. Chúng ta một khiđã không có khả năng mạo hiểm sự nguy hiểm khiến cho toàn bộ xã hội chấn động, phái hơn mười vạn binh lính đi xuống đường cống thoát ngầm kia,như vậy chúng ta cũng chỉ có thể giương mắt nhìn chằm chằm vào tất cảnhững lối ra vào của đường cống thoát nước ngầm, kiên nhẫn quan sát xemhắn thường hay đi ra từ nơi nào, sẽ tiến vào từ nơi nào, chậm rãi tìmkiếm quy luật thói quen của hắn, mãi cho đến lúc có thể nắm chắc được rõ ràng… đoán được lần sau đó hắn sẽ từ nơi nào mà đi ra…
- Nếu như hắn đã có thể dự trữ sẵn đại lượng thức ăn nước uống, sau đó ẩn nấpluôn bên trong đường cống ngầm không chịu đi ra nữa, như vậy thì phảilàm sao bây giờ?
- Nếu như không quay trở lên mặt đất nữa, nhưvậy thì hắn cũng sẽ không cần phải ở lại Đặc khu Thủ Đô làm gì, vì cáigì mà không quay trở về Đại khu Đông Lâm hoặc là chạy đi Đại khu TâyLâm, hoặc thậm chí là xa hơn nữa, Bách Mộ Đại? Trước đó đã từng có nóiqua rồi, hắn lưu lại ở Đặc khu Thủ Đô chính là bởi vì còn chuyện để làm. Nếu như đã muốn làm việc, như vậy thì hắn sẽ phải đi lên mặt đất!
Vị Giáo sư Tâm lý học lúc trước đột nhiên mở miệng nói.
- Tiếp theo đây chúng ta sẽ tiến hành phân tích đánh giác lực sát thương của nhân vật mục tiêu.
Một gã chuyên gia nghiên cứu mái tóc trên đầu đã hoa râm, đeo cặp kính mắtcó chút khẩn trương đi lên trên bục phát biểu. Người này tên là TrầnNhất Giang, chính là gã chuyên gia nghiên cứu đến từ Viện Nghiên Cứu 19của Liên Bang, am hiểu nhất trong lĩnh vực xem xét phân tích binh khíquân dụng.
Vào năm 65 Hiến lịch 37 Liên Bang, hắn từ trường Đạihọc Thủ Đô tốt nghiệp, cho tới ngày hôm nay đã ở trong nhà kho ViệnNghiên Cứu 19 công tác suốt bảy năm trời. Những năm tháng nghiên cứubuồn chán tẻ nhạt trong suốt bảy năm qua ngoại trừ khiến cho mái tóctrên đầu hắn biến thành hoa râm, thế nhưng cũng không khiến cho tínhcách của hắn có bất cứ sự thay đổi gì cả. Hắn căn bản không thể nàothích ứng nổi với loại trường hợp như thế này, ở cùng với những gã đồngsự thoạt nhìn qua ai nấy cũng đều là những nhân vật vô cùng nguy hiểm,khiến cho hắn có cảm giác sợ hãi vô cùng.
- Trong giai đoạn điềutra lúc trước, đã phát hiện ra bên trong gian nhà trọ thanh niên tạiVọng Đô có một cái hòm súng ống khá lớn, cất giấu các loại súng ống cóhỏa lực cùng với cấu tạo không giống nhau. Hiện tại bốn phía xung quanhgian nhà trọ kia có các tay súng bắn tỉa đặc chủng trường kỳ bao vây,nhưng mà hắn mãi cũng không có quay về để lấy. Ách, Cục Điều Tra LiênBang đã cho rằng hắn có năng lực bất cứ lúc nào cũng có thể lấy ra rấtnhiều súng ống có hỏa lực cực cao. Cho nên chuyện này cũng không cầnphải suy nghĩ đến nữa!
Trần Nhất Giang đưa tay lên lau mớ mồ hôilạnh đang tươm ra trên trán của mình, đưa ra một mớ tài liệu gì đó, rungiọng mà giảng thuật:
- Về phần lực sát thương cận thân. Ở tronghồ sơ của tôi có một cái phát hiện khá thú vị. Thượng tá Hứa Nhạc amhiểu nhất là chế tạo hơn nữa lại sử dụng loại dao găm phóng điện cao áp. Nơi này của tôi có một vật chứng, mang mã số AW3728…
o0o
Kẻ tiếp theo đi lên đài chính là một gã nam nhân trẻ tuổi, trên người mặcmột bộ chính trang, nhưng vô cùng cũ kỹ, nhếch nhác, tựa hồ như đã lâurồi không có giặc giũ qua. Bên trong cặp mắt dài nhỏ của hắn thỉnhthoảng lóe ra một tia quang diễm kiêu ngạo cùng với bộ dáng tự tin kiêungạo vô cùng. Hắn đưa tay chống lên trên mặt bàn trước mặt, nở nụ cườinhạo nhìn một vòng đám đồng sự đang ngồi trong phòng kia, thanh âm cựckỳ bén nhọn:
- Ta biết các người đang lo sợ cái gì, biết cácngười đang lo lắng cái gì… Nhưng mà các người không cần phải quên rằng,cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang kia mặc dù nhìn qua tựa hồ như làkhông chuyện gì không thể làm được. Nhưng mà… nó chung quy cũng chỉ làmột cỗ máy móc lạnh như băng mà thôi!
- Ta xin tự giới thiệu một chút…
Hắn đưa tay lên xoa loạn mái tóc dơ bẩn trên đầu mình, đôi mắt trên vẻ mặt có chút khờ dại kiêu ngạo lại là một tia tà ác:
- Ta tên là Bối Đức Mạn, chính là một gã nhân viên công tác Cục HiếnChương đã bị khai trừ… Bởi vì có người cho rằng tôi đã lợi dụng chứcquyền của mình, để mà đi cửa sau hơi nhiều một chút…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]