Chương trước
Chương sau
Lý Tại Đạo cùng với Đỗ Thiếu Khanh cùng nhau đi ra khỏi Dinh thự TổngThống. Một vài gã quân nhân sĩ quan biểu tình kiên nghị trầm mặc tiếnlên đón tiếp hai người. Những gã quân nhân sĩ quan này đều đến từ mộtvài chi bộ đội cường hãn phụ trách bảo hộ khu vực phụ cận của Đặc khuThủ Đô, cùng với Đỗ Thiếu Khanh đều có những đặc điểm chung nhất, đóchính là mặc dù còn khá trẻ, thế nhưng cũng đều vô cùng có phong quang,quân hàm trên vai kẻ nào cũng có những ngôi sao vàng chói mắt lóng lánh.

Đám Tướng quân trẻ tuổi này hướng về phía vị lão sư đáng kính của bọn họkính chào theo nghi thức quân đội. Bên trong đồng tử của mỗi người cũngđều có những tia quang mang rực lửa. Tuy rằng buổi tối mùa xuân ngày hôm nay, bọn họ cũng không phải là những đối tượng hành động chân chính,thế nhưng không hề nghi ngờ bọn họ cũng đã đứng trên một vạch xuất phátcủa một chặng đường hoàn toàn mới. Bọn họ đi theo vị chính trị gia vĩđại đang ở trong Dinh thự Tổng Thống kia, bắt đầu bước lên trên sân khấu của lịch sử, như vậy trước khi sinh mệnh của bọn họ hoàn toàn kết thúc, liền tuyệt đối không có cơ hội rút lui xuống nữa.

Sau khi tiếnhành trao đổi một chút cùng với thông báo tình huống với nhau, các gãTướng quân trẻ tuổi cũng đều suất lĩnh những bộ đội lệ thuộc trực tiếpcủa chính mình rất nhanh rời đi. Trên bãi cỏ phía trước Dinh thự cũngchỉ còn lại có hai người Lý Tại Đạo cùng với Đỗ Thiếu Khanh.

Saukhi trầm mặc một lúc khá lâu, Tướng quân Lý Tại Đạo mới khẽ nhíu mày,quay sang nhìn về phía con đường rộng lớn đã khôi phục lại sự tĩnh mịchcủa một đêm mùa xuân, mở miệng nói:

- Kỳ thật, sự băn khoăn nghĩngợi của Tổng thống tiên sinh kia, cũng chỉ là do hắn ta thay chính mình tìm kiếm một cái lý do biện minh cho hành động của mình mà thôi. Giếthoặc là không giết, cũng chỉ là một cái ý niệm nhỏ nhặt mà thôi. Có đôikhi quả thật cũng không cần phải suy nghĩ quá nhiều như vậy.

ĐỗThiếu Khanh cũng không có mở miệng nói câu nào, trên khuôn mặt đeo kínhrâm vẫn mãi duy trì một sự trầm mặc lạnh lùng. Trên thực tế buổi tốingày hôm nay chính là do hắn cùng với Sư đoàn Thiết giáp của hắn gánhvác nhiệm vụ quan trọng nhất trong hành động bắt giữ Hứa Nhạc. Nhưng màkể từ sau khi tiến vào trong Dinh thự Tổng Thống, hắn ta ngay cả một câu cũng đều không có mở miệng nói ra.

Lý Tại Đạo liếc mắt nhìn hắn một cái, mỉm cười có chút cảm khái, nói:

- Phải tự tay mình tiêu diệt đi chính một con người trẻ tuổi tràn ngậpnhiệt tình mà khờ dại nhiệt huyết trong chính bản thân mình, xác thực là một cái quyết định vô cùng gian nan a!

Ý tứ của những lời nóinày quả thật vô cùng rõ ràng. Trong suy nghĩ của Lý Tại Đạo, Tổng thốngMạt Bố Nhĩ không có đồng ý một phen đem Hứa Nhạc lập tức đi xử quyết,cùng với những mối nguy hiểm do đám gia tộc kia có thể gây ra căn bảnkhông hề có chút quan hệ nào cả, thậm chí cùng với cái quyền hạn thuộcdanh sách cấp độ I của Cục Hiến Chương khiến kẻ khác nghĩ mãi cũng không cách nào hiểu nổi kia cũng chẳng có quan hệ gì với nhau cả, thuần túychỉ là nguyên nhân tác dụng của việc nhìn thấy hắn lại liên tưởng đếnmột thời tuổi trẻ của chính mình năm xưa mà thôi…

Một kẻ chuyênquyết sách âm mưu cho dù có lão luyện cùng với bình tĩnh đến như thế nào đi chăng nữa, khi mà còn tuổi trẻ đại khái cũng đều sẽ có thời điểmnhiệt tình khờ dại, cũng sẽ có một đoạn thời gian thường xuyên nhiệthuyết cùng với phẫn nộ. Tổng thống Mạt Bố Nhĩ cũng như vậy, còn bản thân Lý Tại Đạo sao lại không có đây?

- Hứa Nhạc chính là một nhânvật cực độ nguy hiểm. Bởi vì nguyên nhân vấn đề cấp bậc quyền hạn cựccao của hắn, cho nên tính nguy hiểm của hắn thậm chí còn vượt qua sựđánh giá của tất cả các thành viên bên trong Hiệp hội cộng lại. Theo như ý kiến của riêng ta, có lẽ sự nguy hiểm của hắn còn cao hơn cả nhữnglực lượng còn đang che giấu của Thất Đại Gia Tộc Liên Bang nữa… Bởi vì,sự nguy hiểm của hắn chính là rất trực tiếp!

Vẻ mặt Tướng quân Lý Tại Đạo không một chút biểu tình, tiếp tục nói:

- Sự nghiệp vĩ đại của chúng ta căn bản không thể nào thừa nhận cái loạiphiêu lưu như thế này được. Đối diện với thủ đoạn bạo lực đơn giản màtrực tiếp, chúng ta căn bản không thể có bất cứ một chút thoái nhượngnào cả.

- Thiếu Khanh, một phen đem chuyện tình này xử lý cho thật tốt đi…

Ông ta nhìn chằm chằm Đỗ Thiếu Khanh, nói:

- Không cần suy nghĩ đế những vấn đề ảnh hưởng đến đạo đức tâm lý hoặc là ảnh hưởng sâu xa này nọ. Chỉ cần có thể rời khỏi phạm vi của Dinh thựTổng Thống cùng với Quảng trường Hiến Chương, bất cứ sự tử vong ngoài ýmuốn nào cũng đều có thể tìm ra được một lý do hợp lý để mà giải thích.

Cặp kính râm màu đen như mực trên mũi Đỗ Thiếu Khanh ở trong ban đêm mùaxuân lúc này chợt phản xạ ngọn đèn có chút ảm đạm phía trước Dinh thựTổng Thống, trầm mặc như đang suy nghĩ cái gì đó. Trầm mặc một lúc lâusau, hắn mới mở miệng nói:

- Tôi cần có mệnh lệnh trực tiếp của Tổng thống tiên sinh!

- Chúng ta thân là quân nhân, ở trên chiến trường có một số thời điểm sẽnhận được quyền lực trực tiếp không cần nhận lệnh từ cấp trên. Mà chỉcần những địa phương nào có mặt Hứa Nhạc, thường thường nơi đó chính làchiến trường.

Ánh mắt của Lý Tại Đạo vô cùng bình tĩnh mà lạitràn ngập một loại cảm giác áp bách mãnh liệt, trực tiếp xuyên thấu quacặp kính râm đen ngòm kia, dừng thẳng lên trên mắt của Đỗ Thiếu Khanh,tiếp tục nói:

- Giết chết một vị anh hùng Liên Bang nhận được sựkính yêu nồng đậm của dân chúng toàn Liên Bang, nhất định là sẽ bị ghilại tội danh ở trong sử sách. Nếu như cậu kiên trì muốn yêu cầu Tổngthống tiên sinh trực tiếp hạ đạt mệnh lệnh, như vậy tương đương rằng cậu chính là đang định tội ông ta đó.

Đỗ Thiếu Khanh trầm mặc một lát, sau đó làm ra một động tác kính chào theo nghi thức Quân đội, nói:

- Nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!

o0o

Một chi bộ đội cưỡi trên xe thiết giáp mà đến, sau đó cũng cưỡi trên xethiết giáp mà rời đi, bên trong xe lại có thêm hơn mười gã đội viên củaTiểu đội 7 vốn căn bản không có biện pháp thoát đi nổi. Trên Quảngtrường Hiến Chương lúc trước vốn tràn ngập một loại hơi thở khẩn trươngnghiêm nghị, cơ hồ là trong khoảnh khắc đã khôi phục lại sự im lặng lạnh lùng.

Trước cửa một vài tòa kiến trúc dân chư bên cạnh con đường vẫn còn có một vài gã quân nhân sĩ quan cấp bậc Thiếu úy đang mỉm cườicùng với đám dân cư giải thích cái gì đó, nói cho mọi người một tin tứctốt chính là buổi thao diễn quân sự chống khủng bố đã chấm dứt, đồngthời hai tay đưa ra một phong bì lễ bao lớn do bên phía Bộ Quốc Phòngđặc biệt chuẩn bị trước, thỉnh xin đám dân chúng bị quấy nhiễu giấc mộng đêm xuân hãy rộng lượng khoan dung.

Trên con đường rộng rãi đêmkhuya, ngẫu nhiên có một vài khỏa lá cây rơi xuống, theo những luồng gió mà lăn lộn dọc theo mặt đường yên tĩnh. Đêm khuya tĩnh mịch lộ ra mộtvẻ tịch liêu nhàn nhạt, có thể đếm được một vài ánh sao đang phát ra ánh sáng nhàn nhạt chiếu rọi xuống. Dưới ánh tinh quang ảm đạm, pho tượngđồng cổ xưa của tiểu tổ năm người cùng với pho tượng của Quân Thần đạinhân nhìn nhau không nói gì. Đêm xuân hôm nay vẫn như đêm xuân hôm qua,gió đêm vẫn lặng yên thổi quét…

Các chi bộ đội tham dự vào lầnhành động quân sự bí mật này nhanh chóng rồng rắn kéo nhau ra khỏi Quảng trường Hiến Chương, sử dụng những con đường quân dụng lâm thời đã đượcđịnh sẵn từ trước, xuyên qua những tòa kiến trúc dân dụng trên mặt đất,có khi xuyên qua những cây cầu bắc lâm thời qua những dòng kênh nhỏ, tận hết khả năng im lặng tiến vào khu quân doanh đóng ở bên ngoài vùngngoại ô Đặc khu Thủ Đô.

Có một chi đoàn xe vô cùng đặc biệt từbên trong Dinh thự Tổng Thống chạy thẳng ra, vừa mới qua khỏi tòa nhàđại lâu Bộ Tài Chính, chậm rãi lái ra khỏi phạm vi của Quảng trường Hiến Chương. Tất cả những chiếc xe thiết giáp của đoàn xe này cũng đều đãtrải qua những sự cải tạo đặc thù, loại bỏ hết tất cả những con chíp vimạch khống chế tầm xa, thậm chí một phen đem những hệ thống khống chếnội bộ quan trọng nhất tiến hành điều chỉnh thành hệ thống thao tác vậtlý trực tiếp nhất.

Một gã Trung úy Cận Vệ Doanh của Sư đoàn Thiết giáp 7 nhìn về phía gã nam nhân có cặp mắt ti hí đang bị trói buộc gắtgao vào trong một cái giá chữ thập bằng hợp kim tổng hợp, được canh giữvô cùng cẩn mật ở tại một góc u ám phía sau chiếc xe thiết giáp, mạnh mẽ áp lực nổi khiếp sợ cùng với ngơ ngẩn bất an ở trong lòng mình. Hắn rất nhanh nắm chặt khẩu súng ngắn đặc chế với hệ thống hỏa lực cực caotrong tay mình, trong lòng lặng lẽ suy nghĩ, chẳng lẽ những biện phápcải tạo hệ thống xe thiết giáp bộ đội tiến hành trước khi hành động đêmnay, chính là bởi vì cái gã gia hỏa trước mặt mình này hay sao?

Toàn bộ quân nhân trong Quân đội Liên Bang cũng đều biết rõ ràng cái tên gia hỏa này là nhân vật xuất sắc như thế nào, sự nghiên cứu của hắn đối với hệ thống khống chế máy móc điện tử lại càng lợi hại đến cực điểm nữa.Nhưng mà vì cái gì mà thượng cấp lại hạ mệnh lệnh dở bỏ hệ thống khốngchế điện tử tầm xa như vậy? Chẳng lẽ hắn thật sự thần kỳ đến mức có thểlợi dụng được những thứ này, mà thoát ra khỏi sự áp giải của hàng trămgã quan binh tinh nhuệ hạng nhất trong toàn Liên Bang này hay sao? Huống chi tay chân của hắn hiện tại đã bị an trí những trang bị xiềng xíchhợp kim từ tính siêu cường độ nữa. Cho dù tên gia hỏa này có cường đạiđến thế nào đi chăng nữa, hiện tại cũng chỉ có thể tuyệt vọng mà thôi a!

Không ngờ hắn lại còn có thể nở nụ cười nữa… Cái tên gia hỏa kia không ngờ còn nở nụ cười! Thật sự đáng sợ a!

Ánh mắt của gã Trung úy trợn tròn lên, có chút không thể nào tin tưởng nổinhìn chằm chằm vào tên gia hỏa đang bị cố định bên dưới đáy thùng xethiết giáp kia, theo bản năng giơ lên khẩu súng ngắn đang cầm trong taymình, chỉ thẳng vào trong đầu của hắn. Cơ hồ là đồng thời trong lúc đó,một đám quân nhân binh sĩ tinh nhuệ nhất của Sư đoàn Thiết giáp 7 đượcđặc thù lựa chọn ở bên trong thùng xe thiếp giáp, đồng thời bị cái nụcười kỳ diệu khó hiểu của cái tên gia hỏa kia chấn động khiến cho đồngtử trong mắt bọn họ co rút lại một trận, giơ thẳng khẩu súng trong taymình lên chỉ thẳng vào hắn.

Toàn thân Hứa Nhạc đều bị những sảnphẩm khoa học kỹ thuật tiên tiến nhất của toàn bộ Liên Bang gắt gao trói buộc chặt lại, gắn thẳng lên trên cái khung hợp kim tổng hợp hình chữthập. Lúc này toàn thân trên dưới cả người hắn thậm chí ngay cả cử độngmột cái ngón tay thôi cũng không có cách nào làm được. Cũng mau là đámđịch nhân này cũng không có thô bạo đến mức khống chế những sợi dây thần kinh trên gương mặt của hắn, cho nên hắn còn có thể nhếch miệng lên màcười, lộ ra hai hàm răng trắng noãn mà vô cùng chỉnh tề bên trong miệng. Hắn cười đến mức ánh mắt của hắn cũng nheo chặt lại thành hai cái khemỏng dính.

o0o

Không biết hiện tại là thời gian gì rồi…

Trong một góc nào đó của khu căn cứ chuyển tiếp nằm tại vùng ngoại thành Đặckhu Thủ Đô của Quân khu I Liên Bang, đã xuất hiện một màn hình ảnh phithường quỷ dị kỳ quá. Cánh cửa hợp kim nặng nề của khu quân khố độtnhiên chậm rãi mở ra. Hơn mười đầu Robot MX màu đen tiên tiến nhất củaQuân đội Liên Bang đột nhiên tập thể khởi động, ở bên trong màn đêm tĩnh lặng này đột nhiên chậm rãi bước ra, trên toàn thân lộ ra một cỗ hơithở cực kỳ túc sát mà quỷ dị.

Sư đoàn Thiết giáp 7 từ sau khi từtiền tuyến lãnh thổ Đế Quốc quay trở về, cũng không có quay trở lại khucăn cứ của mình trên Tinh cầu S3, mà lưu lại trên Tinh cầu S1, vì thếkhu căn cứ chuyển tiếp này liền trở thành nơi dừng chân lâm thời của chi Sư đoàn thiết huyết bất bại này. Thân là một trong hai chi Sư đoàn bộđội biên chế toàn Robot sớm nhất trong những chi bộ đội của Liên Bang,hơn mấy trăm đầu Robot MX quân dụng giống hệt như vô số những pho tượngkim loại trầm mặc lạnh lùng đứng thẳng ở bên trong gian nhà kho rộng lớn này, đã trải qua một khoảng thời gian khá dài cũng không có phát ra bất cứ tiếng vang nào cả, mãi cho đến ngày hôm nay.

Đám quan viênhậu cần bên trong Sư Bộ nhìn thấy đám Robot MX màu đen này giống hệt như một đám u linh biến mất bên trong màn đêm u ám, nhịn không được thoánglắc lắc đầu một cái, cúi đầu xuống, dùng cây bút điện tử rất nhanh lậpra những bản chứng thực trình tự tương quan của buổi xuất động ngày hômnay, trong lòng sinh ra vô số những nghi vấn cùng với khiếp sợ mạnh mẽ,thế nhưng căn cứ vào những điều khoản kỷ luật quân sự vô cùng khắcnghiệt, bọn họ lại căn bản không dám đặt câu hỏi gì.

Buổi tốingày hôm nay, Sư đoàn Thiết giáp 7 tựa hồ như phải chấp hành một nhiệmvụ quân sự thuộc dạng tuyệt mật nào đó, nên phải liên tục xuất động đạilượng bộ đội thiết giáp cùng với Robot quân dụng. Nhưng mà vấn đề chínhlà, nơi này cũng không phải là tiền tuyến đánh giặc, mà là Đặc khu ThủĐô, có cái nhiệm vụ gì cần phải vận dụng hỏa lực cường đại như thế để đi chấp hành đây?

Một đám Robot MX quân dụng toàn thân phát raquang mang kim chúc màu đen sáng bóng, sử dụng hình thức vượt chướngngại vật tầm thấp mà phóng vọt ra khỏi khu căn cứ quân sự, nương theocon đường quốc lộ quân sự chuyên dụng mà hướng về phía phiến thành thịvẫn như trước còn phát ra những ánh sáng ngọn đèn mà chạy tới, dần dầnbiến mất ở bên trong bóng đêm tối đen trước mặt. Lớp nước sơn chống phản quang cao cấp, do Bộ Công Trình Công ty Cơ khí Quả Xác nghiên cứu chếtạo ra, trên mình những đầu Robot này, vào thời khắc này khiến cho những đầu Robot màu đen cao lớn trầm trọng này giống như là được phủ lên trên mình một tầng cảm giác quỷ dị như những đầu u linh vậy.

Hơn mười đầu Robot quân dụng giống hệt như một đàn u linh ngay trước khi tiếnvào đến khu vực giới tuyến phòng ngự của Đặc khu Thủ Đô, liền nhận đượcmột lời chất vấn vô cùng nghiêm khắc đã dự kiến từ trước. Kể từ sau khisự kiện ám sát tại Sân vận động Lâm Hải Châu diễn ra, hệ thống mạng lưới theo dõi sóng ngắn tín hiệu sóng nhiệt khởi động của Robot trải rộngkhắp mọi khu vực thành thị quan trọng của Liên Bang lúc nào cũng đặt ởtrong tình trạng hoạt động cao nhất. Hệ thống này đã sớm bắt giữ đượcthân ảnh của những đầu Robot quân dụng này từ ngay khi bọn chúng còncách giới tuyến của Đặc khu Thủ Đô đến hơn ba mươi km. Nhưng mà bộ phậnphụ trách theo dõi định vị Robot quân dụng nào đó của bên phía Bộ QuốcPhòng, ngay sau khi phát ra lời chất vấn nghiêm khắc về phía đối phương, đã nhận được một lời thuyết minh vô cùng ngắn gọn mà mạnh mẽ từ bênphía đối phương:

- Nhiệm vụ quân sự tuyệt mật!

Đám quanviên Bộ Quốc Phòng khẩn trương mà vô cùng khiếp sợ sau khi nhận được hồi đáp, chuẩn bị hạ mệnh lệnh cho chiến đấu cơ tầm thấp của Liên Bang lậptức cất cánh tiến hành ngăn chặn đối phương, đột nhiên lại thu được mộtvăn kiện điện tử quyền hạn mệnh lệnh do hơn mười đầu Robot MX màu đenkia trực tiếp truyền đến.

Bản văn kiện điện tử này hoàn toàn cóthể chứng minh, mấy đầu Robot MX màu đen này có được mệnh lệnh quyền hạn cực cao đến từ tầng cấp cao nhất bên trong Chính phủ cùng với Quân độiLiên Bang, bất luận là bộ ngành gì bên trong Bộ Quốc Phòng cũng đều hoàn toàn không có quyền hạn ngăn cản bọn chúng tiến vào trong phiến thànhthị mặc dù là ban đêm nhưng vẫn còn sáng rọi ánh đèn, nhưng lại đang lâm vào ngủ say kia.

o0o

Đoàn xe thiết giáp đặc thù kia vẫntương đối thong thả chạy dọc theo con đường quân dụng, cùng với đám bộđội rồng rắn phía trước kia dần dần nới dài khoảng cách ra. Sau khi rờikhỏi phạm vi của Quảng trường Hiến Chương không không được bao lâu, mộtcái mệnh lệnh thông qua hệ thống chỉ huy quân dụng đã được mã hóa, rơithẳng vào trong chiếc xe thiết giáp đang chạy ở ngay chính giữa đoàn xekia.

Gã quân nhân sĩ quan Trung úy kia sau khi nhận được mệnhlệnh trực tiếp, biểu tình cực kỳ phức tạp ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn về phía Hứa Nhạc đang nằm ở đằng kia, khó có thể hoàn toàn che giấu đi sựkhiếp sợ sâu trong nội tâm của chính mình. Bàn tay phải đang nắm lấykhẩu súng quân dụng đặc chế hỏa lực cao của hắn lặng lẽ không một tiếngđộng đem ngón tay trỏ móc vào trong khu vực cò súng khởi động…

Hắn ta căn bản không thể nào hiểu nổi cái mệnh lệnh cực kỳ khó hiểu kia.Cái gã quân nhân sĩ quan đang bị trói gắt gao trên cái khung hợp kimtổng hợp kia, chính là một vị anh hùng chiến đấu của Liên Bang, có chiến công vô cùng hiển hách, là người nối nghiệp do đích thân Quân Thần đạinhân tự mình lựa chọn, là nhân vật thần tượng ở trong lòng vô số nhữngchiến sĩ của Liên Bang, kết quả lại phải bị chính mình tiến hành xử bắnngay tại chỗ hay sao?

Thân là một gã quân nhân sĩ quan của Sưđoàn Thiết giáp 7 thiết huyết bất khả chiến bại, ở trên chiến trường,hắn đã từng chấp hành qua vô số những mệnh lệnh trực tiếp căn bản khôngthể nào hiểu nổi, về sau vô số những cái sự thực đã chứng minh rằngnhưng cái mệnh lệnh kia cũng đều hoàn toàn chính xác cả. Huống chi cáimệnh lệnh mà tối ngày hôm nay hắn nhận được, lại trực tiếp đến từ vị SưĐoàn trưởng thần tượng trong lòng hắn kia.

Gã Trung úy cùng vớiđám đồng bọn bên cạnh mình khẽ liếc mắt nhìn nhau một cái, đều nhìn ratrong đồng tử mắt đối phương đều đang toát ra một sự khiếp sợ cùng vớibất an nhàn nhạt.

Sư đoàn Thiết giáp 7 từ trước cho đến nay vẫnluôn trứ danh là kỷ luật vô cùng nghiêm minh, trên từ Sư Đoàn trưởng ĐỗThiếu Khanh cuống cho đến mỗi một gã binh lính hậu cần bình thường nhất, ở trên chiến trường mỗi người cũng đều có sự yêu cầu khắc nghiệt nhấtđối với chính bản thân mình. Bọn họ lạnh lùng mà kiêu ngạo, cố chấp màcường hãn, có thể khiến cho một đám quân nhân sĩ quan binh lính của Sưđoàn Thiết giáp 7 khi đối mặt với mệnh lệnh trực tiếp từ phía thượngcấp, không ngờ lại sinh ra cảm giác khiếp sợ bất an, thậm chí là nghihoặc đối với mệnh lệnh, thân là đối tượng cần bị chấp hành xử bắn, HứaNhạc nên phải cảm thấy phi thường an ủi cùng với tự hào.

- Thượng tá Hứa Nhạc, thật sự xin lỗi, đây là mệnh lệnh!

Gã Trung úy vô cùng gian nan nuốt xuống một ngụm nước miếng nhằm để thỏamãn phần cổ họng đã có chút khô khốc của chính mình, nhìn xuống bên dưới đáy của thùng xe, giơ khẩu súng ống hỏa lực hạng nặng đặc chế trên taymình lên, nhắm thẳng vào Hứa Nhạc đang bị trói buộc gắt gao trên cáikhung chữ thập hợp kim bên dưới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.