Chương trước
Chương sau
Vào thời khắc này giữa trời chiều, Hứa Nhạc đột nhiên nhớ tới rất nhiềunhững hình ảnh mà hắn từng chứng kiến có liên quan đến Giản Thủy Nhi.

Hắn đã từng xem qua những bộ phim của nàng trên TV, hắn dã từng ở dưới gốcđại thụ tại Hà Tây Châu rơi lệ đầy mặt, hắn đã từng đi nghe buổi biểudiễn văn nghệ trực tiếp của nàng, hơn nữa ngay cả những cảnh tượng tốtđẹp nhất chỉ từng xuất hiện ở trong mơ, bây giờ cũng đã xuất hiện ngaytrước mắt mình nữa. Lúc này hắn đột nhiên chợt nhớ tớ, cũng không phảilà mình quen biết Giản Thủy Nhi lần đầu tiên tại Buổi biểu diễn ThắngLợi lúc trước, mà là sớm hơn trước đó nữa, trong cái tràng buổi biểudiễn tại Sân vận động Lâm Hải Châu tràn ngập cảnh giết chóc thảm huyếtlúc trước nữa, lúc đó bọn họ cũng đã từng quen biết nhau, thậm chí là đã từng thân cận với nhau không ít nữa.

Trước đây trong những lúc ở trong những loại phong cách bất đồng nhưng cùng một loại ý cảnh như thế này, hắn cũng đã từng giống như giờ phút này vậy, nhớ lại rất nhiềunhững hình ảnh đã từng xuất hiện qua trong đầu mình. Đây cũng không phải là phong cách của một gã thanh niên văn nghệ nồng đậm đã từng bị nhữngtừ ngữ lãng mạn nồng nàn bên trong các tác phẩm văn nghệ bên trong thưviện công lập tại Đại học Hà Tây Châu năm nào bồi dưỡng ra, mà đây làbởi vì những loại hình tượng này đã khắc sâu ấn tượng bên trong đầu củahắn.

Chúng ta kết hôn đi…

Điều rất thú vị chính là, bêntrong vô số những hình ảnh mà cái gã thanh niên phi văn nghệ Hứa Nhạcđột nhiên suy nghĩ này, bất chợt hết sức mạnh mẽ mà cường hãn bị chêmthẳng vào hình tượng của cái gã nam nhân trong niên văn học cực đoanthích lõa lồ thân thể, mặc bên ngoài cái áo khoác màu bạc thếch kia… Vìnền hòa bình tình ái cùng với chính nghĩa bên trong vũ trụ này, cácngười phải ở cùng một chỗ, cùng một chỗ… Cái gã Đại Sư Phạm Đế Quốc kiađã từng nói như thế.

Khẽ nheo mắt lại nhìn về phía đám hoa tươiđang không ngừng nở rộ mạnh mẽ bên ngoài bức tường của tòa kiến trúcđăng ký kết hôn bên cạnh phố đằng kia, Hứa Nhạc nhẹ nhàng dùng tay mộtphen kéo nhẹ thân thể Giản Thủy Nhi sát lại bên cạnh mình, để lại bêntrong ánh hoàng hôn đỏ rực một cái ôm nồng nhiệt vô cùng ấm áp.

o0o

Một quán món nướng bên lề đường một nơi nào đó tại Vọng Đô, không khí trànngập những món rau dưa đậu hẹ bình thường. Những món ăn giá rẻ trong các cửa hàng tạp hóa tại chợ đem lại được đặt để cực kỳ ngay ngắn, cực kỳkhông thích hợp bên cạnh ba bình Văn Tuấn Bố Lan Địch số ba cực kỳ sangquý, mớ rượu mạnh màu hổ phách bên trong ba bình rượu thủy tinh kia ởtrong ly không ngừng nhộn nhạo, thật sự rất giống với vẻ mặt ngơ ngẩnngây khờ căn bản không thể ức chế được của Hứa Nhạc vào giờ phút này.

Hùng Lâm Tuyền cùng với vài tên đội viên đang ở những cái bàn nhỏ bên cạnhmà trầm mặc dùng cơm tối, thỉnh thoảng bọn họ lại ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn về phía bên Hứa Nhạc, nhưng lại cũng không có bước tới ngồi cùng,bởi vì ở ngay bên cạnh bàn Hứa Nhạc chính là Trâu Úc đang ngồi.

- Sau đó thì sao?

Giọng nói của Trâu Úc rõ ràng là chói tai hơn bình thường không ít, cặp máthanh mị được chăm sóc kỹ càng cùng trở nên ửng đỏ hơn một chút. Cô nàng khẽ nheo mắt lại nhìn chằm chằm vào Hứa Nhạc, hỏi:

- Các người có đăng ký kết hôn không?

- Không có, chuyện tình này đến quá mức đột nhiên rồi, tôi vẫn chưa có tâm lý chuẩn bị…

Hứa Nhạc mang ngữ khí vô cùng nghiêm túc hồi đáp:

- Tôi chỉ là đáp ứng với cô ấy, sau khi một phen đem chuyện tình này xử lý xong xuôi rồi, chúng ta liền lập tức kết hôn.

- Cái tên lưu manh kia khẳng định sẽ vô cùng cao hứng với chuyện anh rốtcuộc cũng có thể thu phục được cô nàng nữ nhân nổi danh nhất toàn bộLiên Bang.

Ánh mắt Trâu Úc chăm chú nhìn chằm chằm vào mười đầu ngón tay thon dài nhỏ nhắn của chính mình, trầm mặc nói:

- Đối với cái cuộc sống tình cảm hỗn loạn kia của anh, từ trước cho đếnnay tôi cũng chưa từng có bất cứ ý kiến gì cả. Chỉ cần anh không đi cưới cái cô nàng Trương Tiểu Manh khiến cho kẻ khác phải ghê tở kia là đượcrồi.

Cô nàng khẽ ngẩng đầu lên một chút, ngữ khí hơi chút trào phúng nhìn chằm chằm Hứa Nhạc:

- Thế còn Thương Thu cùng với Nam Tương Mỹ kia thì làm sao bây giờ đây?

Hứa Nhạc giương mắt nhìn chằm vào ly rượu Lan Tuấn Bố Lan Địch trước mặtmình, đột nhiên cầm lên, một hơi dốc cạn uống hết, vẻ mặt bị những cơncồn kích thích khiến cho cau mày khổ mặt, thì thào lẩm bẩm:

- Tôi dù sao cũng chỉ có một mình mà thôi, Liên Bang lại cũng không giống như Bách Mộ Đại, có thể tùy tiện lấy nhiều vợ được.

Trâu Úc khẽ nhíu mày lại, nhìn chằm chằm hắn, cánh mũi khẽ nhúc nhích thởkhẽ ra một hơi, tựa hồ như Hứa Nhạc chính là một khối tảng đá thối hoắcđang nằm trong hố rác vậy, ngữ khí châm chọc nói:

- Anh cũngkhông phải là đang làm ra sự lựa chọn, mà chính là trốn tránh lựa chọnđó. Tuy rằng hiệu quả cũng là giống nhau vậy, nhưng mà đặc biệt cái tính cách này cũng không phải là của đàn ông a. Cứ nói đến vị Cô gái thầntượng quốc dân kia đi, không ngờ lại còn muốn bắt một cô nữ sinh chủđộng cầu hôn anh nữa.

- Anh có phải là nam nhân hay không đây?

Cô nàng một phen đem ly rượu trước mặt mình một ngụm uống sạch hết, miệng cười nhạo nói:

- Hiện tại nhớ lại, cái tên gia hỏa kia thế nhưng thật ra biểu hiện sovới anh còn đàn ông hơn rất nhiều a. Ngay cả trước khi chết đi vẫn cònnhớ rõ ràng đến cô nàng mà mình đã từng quan hệ qua như tôi…

HứaNhạc lại không nghĩ muốn cãi cọ về chuyện Thi Thanh Hải, cái tên gia hỏa hoa hoa công tử là loại chỉ có sắc tâm chứ không có đảm lượng chịutrách nhiệm như thế kia, đến tột cùng là ai mới càng giống như là đànông hơn. Hắn chính là nghĩ lại cái bộ dáng muốn đẩy mạnh tiêu thụ NamTương Mỹ vừa rồi của Trâu Úc k, rất giống như là bộ dáng của Tiểu DưaHấu ở nhà cổ vỹ tuyến số hai Lạc Nhật Châu Đại khu Tây Lâm bên kia luôncố gắng đẩy mạnh tiêu thụ Thương Thu…

Trên một cái bàn bên cạnhđột nhiên truyền đến tiếng chửi bậy vô cùng sắc nhọn của một thằng nhóccon nào đó. Tiểu tử Trâu Lưu Hỏa này đại khái là không quen thuộc vớinhững mùi vị cay nồng tại những quán thịt nướng ven đường tại chợ đêmnhư thế này. Tiểu tử ở trong lòng vị bảo mẫu không ngừng liều mạng vặnvẹo thân thể, khóc thét la hét, chửi bậy, không ngừng đá loạn hai cáichân nhỏ bé của chính mình, một phen đem quần áo của vị bảo mẫu đang gặp nạn kia để lại vài cái dấu chân trên đó.

Sắc mặt của Hứa Nhạc trở nên có chút khó coi, nhìn về phía Trâu Úc, nói:

- Vì cái gì tính tình của nó lại trở thành như thế chứ?

- Quật cường, kiêu ngạo, thô bạo cùng với lãnh khốc, tự nhiên chính là di truyền từ cái vị mẫu thân trẻ tuổi mà vạn ác đều làm kia rồi…

Trâu Úc có chút tự giễu mà hồi đáp.

- Thời gian tôi ở tại tiền tuyến quả thật là nhiều lắm, thật sự khôngnghĩ tới cô lại một phen dạy dỗ nó thành bộ dáng như thế này rồi…

Vẻ mặt Hứa Nhạc vô cùng bình tĩnh, nói:

- Cô tốt nhất một phen quản giáo nó cho nghiêm lại một chút đi, bằng không tôi quả thật nhịn không được phải ra tay đánh hắn đó.

- Tính tình của những đứa bé con còn nhỏ thì không tốt một chút cũng làchuyện hết sức bình thường. Tuổi còn nhỏ chưa biết chuyện mà thôi, đợilớn hơn một chút tự nhiên sẽ tốt hơn thôi.

- Thời điểm khi màChung Yên Hoa chỉ mới năm tuổi cũng chỉ biết lẳng lặng theo sau mông của tôi, đi đi lại lại bên trong những đường thông gió, ngay cả một tiếngcũng không phát nữa. Tính tình cùng với độ tuổi căn bản cũng chẳng cómột chút quan hệ nào cả.

Trâu Úc lạnh lùng nhìn chằm chằm gương mặt Hứa Nhạc, nói:

- Đây là con trai của tôi, tôi thật muốn nhìn xem ai dám đánh nó đây?

- Theo mặt sinh lý di truyền cùng với mặt pháp lý mà nói, nó có hai người cha cả thảy. Hiện tại cái người cha kia đã chết rồi, tôi mặc kệ khôngquản hắn thì ai sẽ quản hắn nữa đây?

Hứa Nhạc thoáng tạm dừng lại một chút, sau đó nở nụ cười tự giễu, nói:

- Nhớ tới cảnh tượng năm đó ở tại phía trước hộp đêm ở Lâm Hải Châu, tôicùng với lưu manh đã từng đụng phải hai huynh muội các người… Tôi khônghy vọng trong tương lai Lưu Hỏa sẽ lại bị một gã Thi Thanh Hải thứ haiđánh thành một cái đầu heo a!

- Tôi chính là hy vọng hắn sẽ là gã Thi Thanh Hải thứ hai…

Trâu Úc khẽ nhíu mày lại một chút, chậm rãi cúi đầu xuống, rồi lại chậm rãi ngẩng đầu lên, lại thêm một ly rượu nữa cạn sạch.

Hứa Nhạc lặng lẽ nhìn chằm chằm cô nàng, đột nhiên quay sang, hướng về phía thằng nhóc con đang không ngừng la hét giãy dụa ở bên cạnh bàn bên kiamà nói:

- Con mà còn tiếp tục không nghe lời, chú liền đánh chết con!

Thanh âm của hắn cũng không phải là quá lớn, thái độ nhìn qua cũng không phải quá mức hung ác như hung thần ác sát, thế nhưng rất kỳ quái chính là…đại khái những đứa bé con cũng giống như là những động vật vậy, đối vớisự nguy hiểm chân chính, trời sinh có một loại mẫn cảm mạnh mẽ…

Trâu Lưu Hỏa ngơ ngác nhìn chằm chằm về phía cái vị thúc thúc đang ngồi cùng một chỗ với vị mẫu thân đại nhân của chính mình, lập tức rất nhanh mímchặt môi, tùy tiện để cho nước mắt nước mũi từ trên miệng rơi dọc xuống, đúng là thậm chí ngay cả thanh âm nức nở cũng không dám phát ra lấy một tiếng nữa.

Vị bảo mẫu kia mang theo ánh mắt cảm kích, nhìn Hứa Nhạc gật đầu cảm tạ một cái.

o0o

Tiểu tử Trâu Lưu Hỏa không biết là bởi vì khóc quá nhiều nên trở nên mệtmỏi, hay là bởi vì Hứa Nhạc dọa cho quá mức sợ hãi, nên rất nhanh ômchặt vai vị bảo mẫu, nặng nề đi vào giấc ngủ. Ánh sáng nhàn nhạt củangọn đèn lớn phía trước quán thịt nướng của chợ đêm lặng lẽ hướng vềnhững tàng lá cây bốn phía xung quanh tản ra những luồng quang mang nhàn nhạt, cảm giác có chút ấm áp, lại có chút giống như những hình ảnh bêntrong điện ảnh vậy.

- Ý tưởng của Giản Thủy Nhi thực chất vô cùng có đạo lý, chỉ là hai bên hiện tại đã không thể nào ngừng tay lại đượcnữa rồi. Tôi cuối cùng cũng là muốn một phen đem toàn bộ bọn họ tống hết vào trong ngục giam, lúc đó mới tính là một phen làm xong xuôi nhữngchuyện tình lưu manh giao lại cho tôi.

Trâu Úc liếc mắt nhìn hắn một cái, nói:

- Tôi vốn nghĩ nếu như là dựa theo tính cách của anh, sẽ liền trực tiếpmở ra một đầu Robot quân dụng, phóng vọt vào Bộ Tư lệnh Quân khu I, mộtphen bắt giết Lý Tại Đạo thành một đống thịt huyết nhục mơ hồ chứ.

- Tôi đã từng đáp ứng qua với Quân Thần đại nhân, tôi đã từng đáp ứng qua với Tổng thống tiên sinh, tôi cũng đã từng đáp ứng qua với phụ thân của cô, tôi ở bên trong điện thoại cũng đã từng đáp ứng qua với Thi ThanhHải rồi. Tuy rằng lúc đó chỉ sợ là hắn đã không thể nghe được nữa rồi…Trong lúc đồng thời tiêu diệt địch nhân, tôi cũng sẽ tận lực bảo vệ tốtthân thể của chính mình.

Hứa Nhạc thoáng trầm mặc một lát, sau đó mới nói:

- Đối với pháp luật Liên Bang mà nói, tác quả thật vẫn như cũ không cóquá nhiều sự tin tưởng cho lắm. Nhưng mà Thi Thanh Hải ở trong Tòa nhàNghị Viện chơi đùa một trận lớn đến như vậy, những bàn tay đen của pháicấp tiến trong Quân đội xâm nhập vào bên trong Chính phủ Liên Bang đã bị tẩy trừ không còn lại bao nhiêu kẻ nữa rồi. Chỉ cần Tổng thống tiênsinh có thể khống chế được cục diện hiện tại, trình tự tư pháp hẳn là có thể tiếp tục khởi động đi xuống rồi.

- Chẳng lẽ anh cho rằngnhững đại nhân vật giống như là Lý Tại Đạo như vậy… ẩn giấu suốt mườinăm năm trời, chỉ dùng thời gian có mấy tháng trời liền có thể thoải mái tiếp nhận lại tất cả những di trạch của phu thân hắn ở bên trong Quânđội Liên Bang, chặt chẽ nắm trong tay mấy trăm Sư đoàn Thiết giáp củatổng cộng hai cái Quân khu như vậy, thật sự có khả năng bị những trìnhtự tư pháp lôi ra tòa án hay sao?

- Bộ đội, chung quy vẫn là bộđội của Liên Bang… Chủ tịch Hội nghị Liên tịch Tham Mưu Trưởng chung quy cũng không phải là Tổng thống Liên Bang, nơi này là Đặc khu Thủ Đô chứkhông phải là chiến trường, bất luận là theo mặt pháp lý hay là theo góc độ dư luận mà nói, Lý Tại Đạo có rất nhiều thứ trời sinh không đủ…

- Nếu như hắn thật sự dám gây loạn bên trong Quân đội, phát động chínhbiến, như vậy thì bên trong bộ đội đến tột cùng có bao nhiêu người sẽđứng ở mặt đối lập với Chính phủ cùng với Tổng thống tiên sinh do nhândân tuyển ra? Những vị Tướng quân cùng với những binh lính sĩ quan bìnhthường trong Quân đội Liên Bang đến tột cùng cũng không có khả năng vìđể thỏa mãn dã tâm của chính hắn cùng với những cái khẩu hiệu nhìn quavô cùng nhiệt huyết kia, mà có đảm lượng cùng với tinh thần Đệ Nhất Hiến Chương chính diện đối kháng cho được.

- Nếu như là trong cuộcchiến tranh đối kháng với Đế Quốc, những người nắm quân đội trong taykhông hề nghi ngờ chính là lực lượng mạnh mẽ hữu lực nhất. Nhưng màtrong những cuộc đấu tranh bên trong Liên Bang mà nói, lại không phảihoàn toàn là như thế. Cũng giống như là hiện tại vậy, Lý Tại Đạo phithường muốn tôi chết đi, nhưng mà hắn cũng chỉ có thể thi triển ra những thủ đoạn ám sát, chứ không có biện pháp nào chính diện ra mệnh lệnh cho Sư đoàn Thiết giáp 17 vây quanh hoàn toàn phiến quảng trường này cả,cũng không thể nào trực tiếp sử dụng đại pháo một phen đem tôi cùng vớiđám đội viên oanh kích thành một đống thịt vụn cả.

- Anh đến tột cùng lập ra kế hoạch chuẩn bị như thế nào để phối hợp với Tổng thống tiên sinh cùng nhau hành động đây?

Trâu Úc lẳng lặng nhìn hắn, bên trong cặp mắt đen ngời trong vắt toát ra một tia sầu lo nhàn nhạt, nói:

- Nếu như đúng với những gì mà anh nói vậy, tình cảnh của Tổng thống tiên sinh đã phi thường khó khăn vậy. Hoàn cảnh khó khăn như vậy bất cứ lúcnào cũng có thể biến thành nguy hiểm cả. Sự nguy hiểm đã đánh thẳng đếnphía sau gian nhà trọ tại Vọng Đô kia rồi đó, anh có năng lực làm ranhững cái gì nữa đây?

- Bạch Ngọc Lan đã từng nói qua rồi, ưuđiểm lớn nhất trong cuộc đời này của tôi chính là giỏi nhất trong việcđem những chuyện tình hết sức phức tạp mà biến thành đơn giản. Nhưng màcục diện hiện tại bên trong Liên Bang đã không có biện pháp nào biếnthành đơn giãn nữa rồi. Ở trong mắt của cô, tôi từ bên Đại khu Tây Lâmmạnh mẽ chạy trở về, buổi chiều mời dự họp một buổi họp báo tuyên bố tin tức như vậy, nhìn qua lại càng như là một mảnh hồ nháo loạn động nhằmđể phát tiết tâm tình của mình, kỳ thật tôi cũng đều có kế hoạch của tôi cả.

- Vào ngày mai, trên mạng sẽ xuất hiện tất cả những bằngchứng căn cứ chính xác chứng tỏ Phó Tổng thống Bái Luân tiên sinh cùngvới Tướng quân Lý Tại Đạo có quan hệ đến sự kiện Phi thuyền Cổ Chung Hào bị tập kích, trước nhằm để tạo thanh thế. Cô có biết rằng, hiện tạitoàn bộ hệ thống internet dân dụng của Liên Bang sớm đã bị các nhà tưbản đằng sau màn trong Liên Bang nuôi dưỡng thành một đám gia hỏa yêu ma giỏi nhất trong việc đánh chó xuống nước. Ở trong lòng của những dânchúng Liên Bang căn bản không có cái gì có thể đặt niềm tin hoàn toànvào cả, thậm chí liền có thể trực tiếp bị người khác biết thành nhữngtên câu cá đạo văn hoặc là những loại tiểu thuyết âm mưu bên dưới tấmmàn đen nữa. Chẳng qua lại có thể một phen đem cái loại phong trào nàyhành động theo ý của chính mình, như vậy đó mới chính là lợi ích to lớnnhất.

- Sau đó từ bên phía Chủ biên Bob cùng với Phóng viên NgũĐức bên kia, sẽ lựa chọn một thời cơ thỏa đáng nhất, công bố ra nhữngtài liệu có tương quan khác, dùng lực lượng báo chí mạnh mẽ của tờ Nhậtbáo Đặc khu Thủ Đô, nghĩ rằng sẽ có thể đem phong ba của lần này dậysóng càng lớn hơn một chút.

- Bộ Tư Pháp cùng với các ban ngànhtương quan đã cùng với những cơ cấu văn chức bên trong tòa nhà Bộ Quốcphòng, cũng còn nằm bên trong sự khống chế của bên phía Dinh thự TổngThống, khi mà bên trong dân gian Liên Bang bắt đầu nhấc lên vô số nhữngphong trào đấu tranh như thế, Tổng thống tiên sinh sẽ có được đầy đủnhững lý do hợp lý nhất, hoặc là một lần nữa trao quyền điều tra chotôi, hoặc là sẽ đích thân trao quyền cho bên phía Bộ Tư Pháp tiếp tụcđiều tra vụ án Phi thuyền Cổ Chung Hào bị tập kích năm xưa. Thậm chí tôi nghĩ đến lúc đó bên phía Nghị Viện cũng sẽ đứng sang bên phía của chúng ta nữa!

- Đến lúc đó, liền sẽ đến phiên Tướng quân Lý Tại Đạocần phải gian nan làm ra những quyết định, đến tột cùng là thúc thủ ngồi đó, chờ đợi bị tiến hành điều tra, hay là sẽ phải làm ra cái trò cáchết lưới rách… Đúng vậy, hắn khẳng định là sẽ lựa chọn cái thứ hai đi.Mà tôi cũng chính là đang chờ đợi hắn lựa chọn cái biện pháp cá chếtlưới rách đó!

Hứa Nhạc nhìn chằm chằm về phía cô nàng Trâu Úc,cặp mày của cô nàng lúc này đã nhăn lại càng lúc càng chặt, hạ thấpgiọng giải thích:

- Tôi thật không am hiểu cái gì là âm mưu chính trị cả. Tôi cũng chỉ có thể buộc bọn họ phải hành động, tôi sẽ giươngmắt nhìn chăm chăm vào mỗi một cử động, mỗi một biến hóa của một số rấtít những chi bộ đội mà Lý Tại Đạo có thể khống chế được kia, chỉ cần bọn họ thật sự hành động gì đó, ta liền khiến cho bọn họ nín lặng, thuậntay một phen đem những bằng chứng chính xác cũng đều hết trong tay luôn.

- Một sự an bày hoàn mỹ như vậy, hoàn toàn có thể khống chế được toàn bộnhững sự rung chuyển bên trong Liên Bang. Mà chỉ cần tôi có thể ở lạibên trong Dinh thự Tổng Thống, quan trọng nhất chính là vấn đề an toàncủa Tổng thống tiên sinh, liền có thể tìm được một sự đảm bảo hoàn mỹ!

Trâu Úc khẽ nhíu mày lại một chút, đưa tay lên chống càm, đột nhiên nghĩthấy tất cả những tri thức mà chính mình đã học tập trong mấy năm gầnđây, còn có những năng lực phân tích phán đoán mà chính mình đã từng trợ giúp Hứa Nhạc, đều là những chuyện tình hết sức khôi hài…

- Đây là những sự suy luận ăn khớp vô cùng ngu ngốc a!

Giờ phút này ở trong mắt của Trâu Úc, Hứa Nhạc thật sự rất giống như mộttên gia hỏa ngu ngốc. Cô nàng nở nụ cười trào phúng, nói:

- Nóimột đống lời vô nghĩa không, quan trọng nhất chính là hai chữ nín lặngkia đó. Anh dựa vào cái gì để mà khiến cho một đám bộ đội Liên Bangtrang bị võ trang hạng nặng đầy mình biến thành một đống thứ đồ trầmlặng mặc cho người khác sắp xếp đây?

- Còn có vấn đề an toàn của Tổng thống tiên sinh nữa, anh như thế nào có thể đảm bảo ông ấy an toàn đây?

Trâu Úc khẽ dang hai tay ra một chút, có chút căm tức trừng mắt nhìn chằm chằm về phía Hứa Nhạc, nói:

- Anh cho rằng chính mình là một Đấng Sáng Thế vĩ đại không gì không làmđược à? Chỉ cần một lời anh nói ra, có thể khiến cho hàng ngàn hàng vạnđầu xe thiết giáp cùng với vô số Robot biến thành một đống sắt vụn không thể khởi động được hay sao?

Đúng vậy, căn cứ vào Đệ Nhất HiếnChương Liên Bang, Tổng thống Mạt Bố Nhĩ hoàn toàn có thể hết sức nhẹnhàng dễ dàng khống chế hoàn toàn Quân đội, chỉ cần bên trong Quân độikhông có tư tưởng riêng của chính mình. Nhưng mà hiện tại vấn đề quantrọng chính là, Quân đội đã có được một lực lượng võ trang mạnh mẽ không gì không thể phá vỡ được bên trong cái vũ trụ này. Hơn nữa bọn họ lạiđã bắt đầu có được tư tưởng riêng của chính mình rồi, ai có thể ngăn cản hết thảy những thứ này được chứ?

Hứa Nhạc giơ ly rượu mạnh trong tay mình lên, hướng về phía cô nàng mặc áo đỏ kia kính chào một cái,thầm nghĩ trong lòng chính mình quả thật có thể khiên cho hàng ngàn hàng vạn chiếc xe Thiết giáp hoặc là những đầu Robot thậm chí ngay cả nhữngđầu Chiến hạm khổng lồ cũng có thể biến thành một đống sắt vụn không thể nào khởi động nổi. Dưới sự giúp sức của Quang huy Đệ Nhất Hiến Chươngkia, có một người nào đó không chuyện gì không thể làm nổi… Chỉ là những chuyện này làm sao có thể nói được cho cô biết cơ chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.