Bất luận là một vị quân nhân sĩ quan nào cho dù là kiênđịnh mạnh mẽ đến thế nào đi chăng nữa, nhìn thấy mọt màn hình ảnh quỷdị, những đầu phi đạn không gian gia tốc vừa mới được phóng ra khỏiChiến hạm chưa được bao lâu, liền mất hoàn toàn khả năng khống chế,giống hệt như những cánh diều bị đứt dây, nổ tung thành một màn pháo hoa vô cùng vĩ đại như thế kia, khẳng định cũng đều sẽ lâm vào một loại cảm xúc bất an khó hiểu không thể nào giải thích nổi như hắn vậy. Cái loạichuyện tình mà không thể nào dùng lý trí để mà phân tích như thế này,bình thường cũng đến cùng với một sự sợ hãi mãnh liệt không tên nào đó.
Ngay sau đó, bên trên chiếc Chiến hạm lại một lần nữa xảy ra một chuyện tình càng khiến kẻ khác phải thêm khiếp sợ hơn rất nhiều. Bên phía khoangchứa Robot trên Chiến hạm bên kia, đám phi công Liên Bang đang dựa theomệnh lệnh từ khoang chỉ huy điều khiển Chiến hạm, bắt đầu khởi độngRobot, leo lên khoang điều khiển, chuẩn bị công tác phóng Robot ra ngoài không gian tác chiến. Đột nhiên bên trong các khoang điều khiển chợtvang lên những đạo thanh âm báo cáo vô cùng lo âu, khẩn trương, trànngập những cảm xúc hết sức kinh hoàng.
- Trình tự kiểm tra tổng quát tự động đã mất đi hiệu lực! Xin lặp lại, trình tự kiểm tra tổng quát tự động đã mất đi hiệu lực!
- Bục phóng Robot không thể mở ra, cánh phụ trợ phi hành tự động tách rời không rõ nguyên nhân! Cảnh báo! Cánh cửa khoang thuyền phóng thíchRobot vẫn đang trong trạng thái mở ra, hệ thống duy trì sinh thái khôngthể kích hoạt! Yêu cầu phát ra cảnh báo khẩn cấp!
Trong khoangthuyền ngay bên dưới phần bụng của Chiến hạm Liên Bang, tại một khu vựcđược ngăn cách ra làm mười lăm khoang nhỏ, chuyên dùng để phóng thíchRobot ra ngoài không gian vũ trụ, hệ thống thông tin nội bộ hiện tại đãtràn ngập các thanh âm cảnh báo khẩn cấp vô cùng khẩn trương. Cách bênngoài một lớp cửa hợp kim cực kỳ dày nặng của khoang điều khiển Robot,tựa hồ cũng có thể nghe thấy thanh âm mắng chửi lo âu của đám phi côngRobot đang ngồi bên trong khoang điều khiển kia.
- Cánh cửakhoang phóng thích Robot đã mở ra rồi, vì cái gì bục phóng vẫn chưa thểtriển khai? Đầu Robot MXT của tôi vẫn còn cố định bên trên bục Robot,chưa có mở ra được!
Một gã phi công tinh nhuệ của Liên Bang náođó giương mắt nhìn chằm chằm về phía cánh cửa khoang phóng thích Robotcủa Chiến hạm đang dần dần mở rộng ra, nhìn thấy phiến sao trời vũ trụsâu thẳm đầy tinh mỹ bên ngoài kia, lắng nghe những thanh âm cảnh báođầy bén nhọn truyền thẳng bên tai mình, mặt mày lại bởi vì sợ hãi mà trở nên vặn vẹo một trận, rất nhanh hướng về phía các ban ngành hỗ trợ kỹthuật bên trong Chiến hạm mà hô lớn.
Đầu Robot MXT mà hắn đangthao tác vẫn như cũ đang bị cái bục phóng phía sau chặt chẽ khóa chếtlại phía trên bục, căn bản không thể mở ra. Hệ thống duy trì sinh tháyrõ ràng là đã thành công khởi động, đột nhiên lại phát ra thanh âm cảnhbáo chói tai bén nhọn, ngay trước mặt khoang thuyền chính là một khoảngkhông vũ trụ rộng lớn, bình thường nhìn qua vô cùng xinh đẹp tinh mỹ,thế nhưng lúc này không hề nghi ngờ gì chính là tương đương một mảnh địa ngục khủng bố nhất!
Hắn mạnh mẽ gỡ phắt ra cái mũ điều khiểnngay trên đầu của mình, hướng vào hệ thống thông tin liên lạc nội bộphẫn nộ rống lớn một tiếng:
- Cái đám phế vật ban hậu cầu cácngười, mau mau một phen đem cánh cửa khoang thuyền đóng lại đi! Chúngtôi sắp chết ngộp hết rồi này!
o0o
Bên trong mười lăm cáikhoang thuyền phóng thích Robot khỏi Chiến hạm kia, toàn bộ cũng đềuphát sinh tình trạng nguy hiểm cực kỳ tương đồng với nơi này. Có khi làcái bục phóng không thể khởi động, có khi là đầu Robot bị khóa chặt bêndưới bục phóng, không thể phóng ra, có khi là hệ thống duy trì khônggian sinh thái trực tiếp mất đi hiệu lực, có khi là phần cánh phụ trợphi hành đột nhiên tự động rời ra, giống hệt như là một khối sắt vụnkhổng lồ, hung hăng bắn thẳng vào trong vách tường kim loại gần đó, bắnra vô số những tia lửa khủng bố. Có đầu Robot thậm chí ngay cả hệ thốngtruyền dẫn nhiên liệu đột nhiên xuất hiện vấn đề nghiêm trọng, chĩathẳng vào trong khoang điều khiển ở môi trường không trọng lực mà phuntrào ra vô số những vệt chất lỏng dính nhớp sẫm màu.
Tình huốngnguy hiểm nhất chính là phát sinh bên trong cái khoang phóng ở gian thứhai bên tay phải của chiếc Chiến hạm. Một đầu Robot MXT màu đen sau khiđã khởi động hoàn chỉnh, hệ thống phóng cũng đã khởi động, giá cố địnhRobot cũng đã thành công mở ra, hệ thống duy trì môi trường sinh tháicũng điều chỉnh thành công, thế nhưng… cái khe trượt cố định hướng phóng Robot lại không có chĩa ra khoảng không vũ trụ, mà lại chĩa thẳng vàophần bụng của đầu Chiến hạm. Nếu như trình tự phóng bắn cứ tiếp tục tiến hành theo như kế hoạch, vậy thì ngay sau đó đầu Robot này sẽ ở bêntrong khoang thuyền mà biến thành một cây chùy hợp kim vô cùng khủng bốto lớn, trực tiếp đem phần bụng Chiến hạm đập vỡ ra thanh một cái độnglớn vô cùng khủng bố.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ phần bụngChiến hạm đều lâm vào một trạng thái khủng hoảng cực độ cùng với mộtmảnh vô cùng hỗn loạn. Đám quân nhân sĩ quan phụ trách hỗ trợ kỹ thuậtcùng với các quân nhân sĩ quan ban ngành hậu cần có liên quan, toàn bộcũng đều ngây ngốc, trừng mắt há hốc mồm nhìn về phía hơn mười cái mànhình điều khiển ở trước mặt chính mình, giương mắt nhìn chằm chằm vềphía những đường cong tham số kỹ thuật các hạng mục khác nhau, hiện tạigiống như một đám chuột con chạy loạn lung tung khắp nơi, căn bản khôngnghe theo sự chỉ huy của chính mình, trong lòng không hiểu nổi đến tộtcùng là đã xảy ra chuyện tình gì rồi.
Hai mươi mấy giây đồng hồsau đó, những đường cong tham số các hạng mục kỹ thuật trên màn hìnhđiều khiển kia đột nhiên hoàn toàn biến mất hết. Toàn bộ các thiết bị tự động phóng bắn Robot ở bên trong mười lăm khoang thuyền phóng thíchRobot kia tự động thu hồi lại, không thể nào mở lên được. Đồng thời cánh cửa của khoang thuyền phía trước cũng tự động chậm rãi đóng lại. Mặc dù cuối cùng cũng không có phát sinh ra bi kịch Robot nổ tung, ngườithương vong gì đó, nhưng mà cái công tác phóng thích Robot, khởi xướngcông kích về phía đầu Phi thuyền Chiến hạm Tây Lâm, nhằm thực hiện nhiệm vụ ngăn cản nó bay tới kia, cũng không thể không bị ngừng hẳn lại.
Các quân nhân sĩ quan ban ngành kỹ thuật cùng với ban ngành hậu cần có liên quan trên Chiến hạm cũng đều đồng thời ngạc nhiên đứng phắt cả dậy,nhìn chằm chằm vào những màn hình điều khiển đã là một mảnh tối đen,nhìn những đường cong tham số kỹ thuật dần dần biến thành những đườngthẳng không chút ý nghĩa, lắng nghe thanh âm gầm rú tức giận, mắng chửiđiên cuồng có chút khó hiểu của đám phi công bên trong hệ thống thôngtin liên lạc nội bộ, cả người cảm giác tràn ngập rét lạnh, căn bản không thể nào giải thích nổi đã xảy ra chuyện gì, tự nhiên cũng chỉ có thểbảo trì trầm mặc mà thôi.
o0o
Ba đầu Chiến hạm Liên Bangtoàn thể thất bại trong công tác phóng bắn Robot tiến hành cường công.Thượng tá Mãn Quế, kẻ phụ trách cao nhất, chủ trì nhiệm vụ quân sự bímật này, biểu tình trên mặt lúc này đã trở nên cực kỳ khó coi, trênkhuôn mặt đã bởi vì tức giận cực độ mà trở thành một pho tượng kim loạimàu đen bóng kia đã dâng lên một sự phẫn nộ không cam lòng, pha lẫn mộtchút sợ hãi bất an nào đó.
Đầu Phi thuyền Chiến hạm Thứ Vũ Cấpđến từ Đại khu Tây Lâm trên màn hình điều khiển kia, vẫn đang tiếp tụcduy trì tốc độ phi hành cực nhanh của mình, hướng về phía trước baythẳng tới, mắt thấy liền sắp sửa có thể xuyên thẳngqua cái vòng vây doba đầu Chiến hạm Liên Bang to lớn tạo thành kia.
- Điều chỉnhhướng đi, xác định góc độ phi hành tiêu chuẩn của đối phương, hệ thốngđộng cơ Chiến hạm bên cánh trái toàn bộ khởi động, hệ thống động cơChiến hạm bên cánh phải giảm mức độ phóng thích xuống, duy trì tốc độphi hành. Thanh Trúc Hào, Thanh Diệp Hào, dựa theo mệnh lệnh, tiến hànhkhởi động kế hoạch C, xác định vị trí ngăn chặn, lập tức chấp hành!
Nghe được mệnh lệnh hạ xuống của Thượng tá Mãn Quế, tất cả các gã quân nhânsĩ quan phụ trách công tác tính toán tuyến đường phi hành của Chiến hạm ở bên trong đại sảnh chỉ huy nhất thời cứng đờ cả người. Bọn họ phithường rõ ràng, dựa theo tuyến đường phi hành mà Hạm trưởng vừa mới hạmệnh lệnh kia mà phóng tới, như vậy chỉ trong thời gian mười giây đồnghồ sau đó, chiếc Phi thuyền Chiến hạm Khinh Vũ Cấp Thanh Dương Hào nàysẽ cực kỳ có khả năng cùng với đầu Phi thuyền Chiến hạm Thứ Vũ Cấp đếntừ Đại khu Tây Lâm kia, ở bên trong không gian vũ trụ rộng lớn, toàndiện va chạm thẳng với nhau!
Bên trong đại sảnh chỉ huy là mộtmảnh trầm mặc yên tĩnh, tất cả mọi người đều một phen đem ánh mắt quẳngném về phía chỗ Hạm trưởng, Thượng tá Mãn Quế.
Thượng tá Mãn Quếkhẽ hít một hơi thật sâu, khuôn mặt dần dẫn dãn ra một chút, sau đó chậm rãi xoay người lại, bước đi về phía chiếc ghế của Hạm trưởng mà ngồixuống, cũng không có hướng về phía đám thuộc hạ đang tràn ngập nghi hoặc kia mà giải thích gì cả.
Liên tục phát sinh ra một loạt những sự cố vô cùng quỷ dị, đã khiến cho hắn cảm thấy một sự bất an vô cùng mãnh liệt. Hắn tin tưởng rằng cái cảm giác bất an này cũng đã dần dần rơivào trong lòng đám quân nhân sĩ quan thuộc hạ của mình rồi, nhưng mà hắn sẽ vẫn như cũ không chấp nhận từ bỏ cái nhiệm vụ này.
Căn cứ vào mệnh lệnh tuyệt mật mà hắn đã trực tiếp nhận được từ vị đại nhân vật mà hắn cực kỳ sùng kính kia, chính là tuyệt đối không thể để cho người kia có thể trở về đến Đặc khu Thủ Đô được. Như vậy hắn sẽ cần phải nghĩ hết mọi biện pháp có thể, không tiếc hết thảy mọi hy sinh, cũng cần phảingăn cản không cho người kia quay trở về, cho dù là cái loại phương pháp khống chế điên cuồng, chấp nhận đồng quy vu tận cùng với đối phươngcũng có thể làm!
Hắn chính là một quân nhân sĩ quan!
Mà đây chính là một hồi chiến tranh!
Bên trong đại sảnh chỉ huy của Chiến hạm Khinh Vũ Cấp Thanh Dương Hào hoàntoàn là một mảnh tĩnh mịch. Vào một thời khắc nào đó, sau khi trải quamột hồi trầm mặc tập thể, tất cả các quân nhân sĩ quan cũng đã tỉnh thần lại, bắt đầu quay trở lại với cương vị công tác của chính mình, bắt đầu dựa theo mệnh lệnh của Hạm trưởng Mãn Quế, bắt đầu thao tác cho chiếcPhi thuyền Chiến hạm kim loại khổng lồ này, hướng thẳng về phía khu vựcđã được chỉ định mà bay đi, hướng thẳng về phía chiếc Phi thuyền Chiếnhạm Tây Lâm, phảng phất như là một đầu Phi thuyền có ma lực vậy, có thểtránh thoát, miễn dịch hoàn toàn với mọi thương tổn kia mà bay đi, hướng về phía một tràng nổ mạnh oanh oanh liệt liệt cùng với sự tử vong kiamà bay đi.
Đương nhiên trong lòng bọn họ cũng có cảm giác sợ hãi. Có một số quân nhân sĩ quan, biểu tình trên mặt cũng đã hiển lộ hếtthảy sự khẩn trương, sợ hãi trong lòng mình. Đối mặt với sự tử vong vôcùng lừng lẫy đã được báo trước, và sắp sửa sẽ đến ngay sau đó như thếnày, cũng không phải ai ai cũng đều có thể làm được giống như là đangbước chân trên con đường về nhà vậy.
Thế nhưng mà mặc dù vô cùngsợ hãi, cũng không có bất cứ một gã quân nhân sĩ quan nào lại nghi ngờquyết định của Hạm trưởng đại nhân. Cũng không có bất cứ một gã quânnhân sĩ quan nào bởi vì quá mức sợ hãi mày không thể hoàn thành nhữngcái công tác nhiệm vụ của chính mình.
Bên trong đại sảnh chỉ huyvẫn như cũ là một mảnh trầm mặc, tất cả mọi người cũng đều lẳng lặnghoàn thành cái nhiệm vụ rất có thể là nhiệm vụ cuối cùng của kiếp quânnhân của mình, thậm chí là nhiệm vụ cuối cùng của cuộc đời mình. Khôngai nghĩ đến chuyện ghi lại di thư, không có bất cứ kẻ nào trong đầu nghĩ đến gia đình, nghĩ đến vợ con đang chờ đợi mình ở nhà kia.
Bởivì tất cả bọn họ cũng đều là quân nhân sĩ quan của Quân đội Liên Bang,bọn họ có thể sợ hãi, có thể bối rối, nhưng bọn họ tuyệt đối sẽ không có chuyện còn chưa bắt đầu chiến đấu đã thừa nhận thất bại.
o0o
Vũ trụ này thật sự rất lớn, vũ trụ thật sự vô cùng trống trải, vì thế cóvẻ như là những thiết bị phi hành của nhân loại đặc biệt vô cùng nhỏ bé. Một cự ly hai mươi mấy cái đơn vị thiên văn ở bên trong vũ trụ nghe qua tưởng chừng như là vô cùng xa xôi, thế nhưng kỳ thật cũng chỉ là vôcùng bình thường giống như là khoảng mười bước đi bộ của một người nàođó trên mặt đất mà thôi, phảng phất giống như là khiến người khác hítthở không thông, chỉ không đầy hai phút thời gian liền lập tức đã trôiqua rồi.
Thế nhưng cuối cùng cũng không có cảnh tượng hai đầuChiến hạm va chạm vào nhau bên trong khoảng không vô cùng vô tận kia,cũng không có những tràng pháo hoa vô cùng hoa lệ nở rộ ra bên trongbóng đêm vô tận, cũng không có những cái tử vong tập thể lẫy lừng, cũngkhông có một sự mị lực của những tiểu nhân vật phải ngã xuống phía saunhững tràng âm mưu vô sỉ nào cả, cũng không có những hình ảnh nhiệthuyết hoặc là nói lãnh huyết gì xuất hiện cả.
Ba chiếc Chiếnthuyền Chiến hạm đã quyết ý dùng sinh mệnh của chính mình, dùng hànhđộng tự sát nhằm ngăn chặn đầu Chiến hạm Liên Bang kia, lúc này lại tựahồ như là ba khỏa thiên thạch kim loại khổng lồ không có bất cứ một tiasinh mệnh nào cả, lẳng lặng huyền phù ở những phương vị bất đồng nhaubên trong con đường không gian an toàn đã vạch sẵn lúc trước kia, trầmmặc là lại bất lực nhìn về phía chiếc Phi thuyền Chiến hạm Tây Lâm dùngtốc độ cực cao bình tĩnh, cực kỳ bình thản mà tao nhã hướng về phía vũtrụ xa xăm kia mà bay đi, căn bản không có khả năng làm ra bất cứ phảnứng nào cả.
Trên thực tế, ngay sau khi Hạm trưởng Mãn Quế hướngvề phía ba đầu Phi thuyền Chiến hạm hạ đạt mệnh lệnh liều chết cản đường không đầy ba giây đồng hồ sau, đám quân nhân sĩ quan Liên Bang bên trên cả ba chiếc Chiến hạm cũng đều phát hiện ra, chính mình căn bản đ không thể nào khống chế được đầu Chiến hạm của mình hướng về phía khu vựckhông gian chỉ định mà bay đi, không, càng chính xác hơn mà nói, bọn họđã hoàn toàn mất đi quyền khống chế đối với cả ba đầu Chiến hạm này rồi.
Tất cả những hệ thống đa động cơ bên trên cả ba đầu Chiến hạm nương theonhững thanh âm vù vù trầm thấp, dần dần đình chỉ vận chuyển. Những ánhđèn sáng trưng bên trên các khoang thuyền bên trong ba đầu Chiến hạmcũng đều đồng loạt tắt phụt. Dưới ánh đèn mờ ảo của hệ thống đèn chiếukhẩn cấp chiếu rọi, có thể rõ ràng nhìn thấy được, tất cả các màn hìnhđiều khiển, màn hình máy tính xách tay, màn hình ra-đa quan sát… cũngđều không thể nào nhìn thấy bất cứ những số liệu nào cả, thậm chí ngaycả một điểm sáng xuất hiện trên đó cũng không có.
Ngoại trừ hệthống duy trì môi trường sinh thái bên trong Chiến hạm ra, tất cả cáctrang thiết bị, dụng cụ khác cũng đều trong khoảnh khắc ngừng hoạt đột,toàn bộ ba đầu Chiến hạm biến thành một khối kim loại khổng lồ không cóbất cứ sinh mệnh nào cả.
Tòa thể ba đầu Chiến hạm cũng đều là một mảnh trầm mặc, sự im lặng đáng sợ giống hệt như một căn nhà hoang lâu năm vậy.
Trong bầu không khí im lặng như thế, càng ngày càng có thêm nhiều những thanh âm hít thở dồn dập vang lên. Đồng tử mắt các quân nhân sĩ quan LiênBang lúc này đã tràn ngập nỗi bất an. Bọn họ sợ hãi quét ánh mắt khắpnơi bên trong không gian Chiến hạm toàn thể một màn tối tăm kia, tựa hồnhư đang muốn tìm kiếm một sự tồn tại thần bí mà quyền năng nào đó vậy.
Phía sau lưng của Hạm trưởng Mãn Quế lúc này đã là một mảnh mồ hôi lạnh ướtđẫm. Hai tay hắn nắm chặt hai tay vịn của cái ghế Hạm trưởng, trái timtrong lồng ngực đập mạnh đến mức có thể nghe thấy thanh âm. Trong lònghắn cảm giác như là đang có một đầu u linh quyền năng nào đó đang khôngngừng xoay quanh trên đỉnh đầu của chính mình.
Cái đầu u linh đầy quyền năng kia đã lặng lẽ không một tiếng động khống chế hoàn toàn bađầu Phi thuyền Chiến hạm Khinh Vũ Cấp của Hạm đội Liên Bang!
o0o
Đám nhân viên công tác của Công ty Cổ Chung trên chiếc Phi thuyền Chiến hạm Thứ Vũ Cấp quả thật cũng không biết những sự kiện quỷ dị như thế nàođang xảy ra trên ba chiếc Phi thuyền Chiến hạm Liên Bang bên kia.
Bọn họ mang theo tâm tình khẩn trương bất an mà thao tác đầu Phi thuyềndùng tốc độ cao nhất phóng nhanh về phía trước. Mãi một lúc sau bọn họmới phát hiện ra những đầu Chiến hạm Liên Bang rõ ràng không có hảo ýkia, ngoại trừ ban đầu sử dụng mười khỏa phi đạn không gian gia tốc đểtấn công ra, cũng không hề thi triển ra bất cứ thủ đoạn công kích tiếptheo nào cả, hơn nữa lại còn dừng hẳn lại ở bên trong khu vực không gian chỗ cũ nữa, trầm mặc tĩnh lặng, thậm chí cực kỳ có lễ phép mà đưa tiễnChiến hạm của chính mình rời đi.
Điều này làm cho tất cả bọn họđều cảm thấy cực kỳ khó hiểu, không có lý do gì mà đối phương đã giươngra con dao khủng bố của mình rồi, ngay sau đó lại đột nhiên tỉnh ngộ ănnăn như vậy.
Người có thể giải thích được hết thảy một màn này, ở bên trong toàn bộ cái vũ trụ này đại khái cũng chỉ có mỗi mình Hứa Nhạc là có thể mà thôi. Thế nhưng lúc này hắn vẫn như trước trầm mặc lặng lẽ đứng ở ngay phía trước cánh cửa sổ cao lớn ở phía trước đầu Chiến hạm,bình tĩnh mà nhìn về phía mảnh không gian sao trời xinh đẹp không ngừngcó những vệt sáng trưng như những sợi dây ruy băng trôi ngược về phíasau. Hắn cũng không có nói chuyện với bất cứ kẻ nào cả, vốn dĩ cũngkhông hề bởi vì sự đình chỉ truy kích bất ngờ của ba đầu Chiến hạm LiênBang trang bị hỏa lực không gian cực kỳ cường đại kia mà toát ra bất kỳcảm xúc ngạc nhiên nào cả.
- Tôi nghĩ, như vậy cậu hẳn là cảm thấy hài lòng rồi chứ?
Trong lúc này, có một đạo thanh âm chợt vang lên bên trong óc của Hứa Nhạc.Hình cảnh cáo lão quản gia mặc trên người bộ lễ phục cực kỳ tiêu chuẩn,tựa hồ càng ngày càng trẻ tuổi hơn xưa đã lặng yên không một tiếng độngxuất hiện bên trong đồng tử mắt phải của hắn, hoặc là nói đồng dạng xuất hiện ở bên trong đầu của hắn.
Phía sau chợt truyền đến thanh âmhoan hô náo nhiệt của một đám người vừa mới lụm lại được tính mạng ởngay trước Quỷ Môn Quan, Hứa Nhạc khẽ nở nụ cười nhàn nhạt.
Hắntừ trong tay một vị nhân viên công tác phía sau tiếp nhận một ly cà phêmới pha, hướng về phía sao trời trước mặt mình, hay là nói hướng về phía lớp cửa sổ thủy tinh phía trước mặt ngắm nhìn dung nhan của chính mình. Nhưng mà trên thực tế hắn chính là đang hướng về phía cái tồn tại vôcùng vĩ đại không chỗ nào không tồn tại kia mà nói:
- Từ sau khilần trước ông cự tuyệt lời thỉnh cầu trợ giúp của tôi, tôi liền một mựcsuy nghĩ thử xem, cái gọi là quyền hạn an toàn thuộc danh sách cấp độ Ikia, đến tột cùng là có mức ảnh hưởng đến phương diện nào. Tôi nên nhưthế nào một phen hảo hảo lợi dụng cho tốt cái quyền lợi này…
-Cho nên cậu căn bản không cần quan tâm đến công kích của mấy chiếc Chiến hạm Quân đội Liên Bang kia, thậm chí cậu còn mong đợi bọn họ tiến hànhcông kích cậu nữa. Cậu cũng sẽ không bao giờ chủ động tiến hành phòngngự hoặc là điều khiển Phi thuyền tránh né gì cả. Bởi vì cậu muốn biếtthử xem, thời điểm khi mà sinh mệnh của cậu thật sự bị uy hiếp, tôi sẽdùng cái dạng thủ pháp như thế nào để cam đoan sự an toàn của cậu.
Cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang kia sau khi trầm mặc một lúc, mới tiếp tục nói:
- Bởi vì lần trước ở trong nhà cổ Tây Lâm, tôi đã từng nói tự sát cũngkhông thể giải quyết bất cứ vấn đề gì cả. Cho nên lần này cậu mới dùngkhẩu súng của người khác mà bức ép tôi vi phạm những điều lệ nào đó.
- Quả thật chính là như thế. Bởi vì những điều lệ của ông quả thật nhiềulắm, tôi cần phải nắm chắc một cách rõ ràng, cái trình tự logic thôidiễn của ông kia, sẽ cho phép ông làm được đến những bước gì.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]