Giết người cùng với nấu cơm, tra tấn cùng với rửa chén, chiến đấu cùngvới nhấm nháp rượu ngon, thẩm án cùng với đi dạo công viên, trồng hoanhổ cỏ, điêu khắc hội họa… Hắn cũng có thể một phen đem một đầu gỗ cứnghoặc là một khối đá tảng điêu khắc lại thành một tác phẩm nghệ thuật vôcùng xinh đẹp, cũng có thể kiếm lấy vài cái ống nghiệm thủy tinh nào đó, lại đi đến các cửa hàng tạp hóa bình thường, kiếm mua một vài loại hóachất thông dụng nào đó, liền có thể điều chế pha trộn ra những loạithuốc phiện có độ tinh khiết cực kỳ cao…
Một người như thế sẽvĩnh viễn không bao giờ chết đói cả. Hắn làm gián điệp, liền khẳng địnhsẽ là gã gián điệp ưu tú nhất toàn bộ Liên Bang. Cầm lấy khẩu ACW, liềnkhẳng định sẽ là tay súng bắn tỉa xuất sắc nhất trên chiến trường. Nếunhư xuất ngũ, gia nhập vào giới văn nghệ sĩ, khẳng định sẽ là đại minhtinh nổi tiếng nhất. Nếu như đi viết văn, tác phẩm văn học của hắn khẳng định sẽ xếp hạng nhất trên bản xếp hạng văn học Liên Bang. Cho dù có đi làm đầu bếp đi chăng nữa, cũng nhất định sẽ là gã đầu bếp nấu ăn ngonnhất trong toàn bộ Liên Bang này.
Đó chính là Thi Thanh Hải, Thicông tử, một tên gia hỏa xuất thân từ giai cấp bần hàn, thế nhưng lạiđặc biệt thiên tài trong tất cả mọi lĩnh vực.
Dựa theo tài năngcủa hắn, theo lẽ thường, một người giống như là Thi công tử vậy, hẳn nên có được một cuộc sống sung sướng hạnh phúc vượt quá người bình thường,không ai có thể tưởng tượng ra được. Nhưng mà trên thực tế, ngay từ thời kỳ bắt đầu đọc sách ngồi trên ghế nhà trường, bản thân hắn từ lúc đó đã bị bắt phải tiến vào bóng đêm. Cái loại cảm giác cô độc không người làm bạn vì phải liên tục ẩn giấu thân phận như thế này, kỳ thật cũng khôngthể nào thoải mái được cả.
Vì cái gì mà hắn lại phải lựa chọn cái con đường này? Năm đó trong bức thư tín thật dài mà hắn từng viết choHứa Nhạc, hắn cũng đã từng nhắc qua một chút về những nguyên nhân khiếnhắn phải làm như vậy. Là bởi vì đền đáp cho song thân đã chết đi, bởi vì một vụ kiện tụng bị thất bại, thế nhưng ngoài ra lại còn có bởi vì mộtcái nguyên nhân khác nữa.
Các gã nam nhân sắc đẹp tuấn mỹ nhấtbên trong giới văn nghệ sĩ thông thường cuối cùng luôn bị phát hiện ralà loại người đồng tính luyến ái. Điều này chính là bởi vì đối với những người như bọn họ mà nói, muốn tìm kiếm những nữ nhân xinh đẹp thật sựlà rất dễ dàng, dễ dàng đến mức có chút quá nhàm chán đi.
Cuộcđời mỗi một con người luôn luôn cần phải có cái gì đó mang tính khiêuchiến bản thân một chút. Chính bởi vì như thế chuyện tìm kiếm nhữngngười yêu đồng tính luyến ái, cái loại chuyện tình như thế này vẫn nhưcũ luôn khiêu chiến quan niệm của rất nhiều người. Tự nhiên đó liền biến thành mục tiêu hướng tới trong tiềm thức của những người bọn họ, chínhlà như thế.
Cùng một nguyên lý với điều đó, những người có thểthật sự nhẹ nhàng, dễ dàng kiếm được một cuộc sống hạnh phúc tự do nhưý, có thể thoải mái đạt được sự đảm bảo mạnh mẽ về mặt vật chất, thôngthường cũng sẽ không quá mức xem trọng vật chất, ngược lại bọn họ sẽcàng chú trọng hơn trong việc theo đuổi những thứ về mặt tinh thần.
Phải biết rằng bên trong hàng ngũ của những người làm cách mạng từ trước cho đến nay vẫn luôn có hai loại người xuất hiện nhiều nhất: Những ngườihoàn toàn không có cái gì cả, cùng với những người có được quá nhiều thứ rồi.
Bản thân gã Thi Thanh Hải anh tuấn kia cũng là một ngườithích làm cách mạng. Hắn từ trước cho đến bây giờ vẫn luôn một mực âmthầm tiến hành điều tra, nhất là từ sau khi Hứa Nhạc bị mạnh mẽ trụcxuất ra khỏi Thủ Đô Tinh Quyển, hắn lại im lặng đầu nhập thêm càng nhiều tinh lực hơn vào trong chuyện này. Tuy rằng hắn đối với Chung Gia TâyLâm cũng không có bất cứ cảm tình gì cả, nhưng mà hắn lại đối với nhữngngười hạ độc thủ phía sau tấm màn này cảm thấy phi thường hứng thú. Từsau khi cái gã lão sư mập mạp của hắn từ trên cửa sổ của Cục HTD phá cửa sổ nhảy xuống tự sát, cái loại cảm giác hứng thú này mãi vẫn luôn càngngày càng nồng đậm hơn rất nhiều, chưa từng có chút nào phai nhạt đi cả, trừ phi có thể một phen đem toàn bộ đám gia hỏa kia bắt giam lại hoặclà hoàn toàn giết chết.
Từ sau khi Đỗ Thiếu Khanh cùng với đámquân nhân Sư đoàn Thiết giáp 7 của hắn quay trở lại Thủ Đô Tinh Quyển,Thi Thanh Hải liền bắt đầu cẩn cẩn thận thận ở khu vực ngoại vi xungquanh nơi đóng quân của Sư đoàn Thiết giáp 7 tiến hành công tác thu thập tin tức tình báo.
Chẳng biết bắt đầu từ lúc nào, mỗi khi hắn mặc trên người áo khoác hành tẩu trên những đường ngang ngỏ tắt xung quanhkhu vực đó, hắn mãi vẫn luôn cảm giác được tựa hồ như có một ánh mắt nào đó luôn luôn từ phía sau lưng chính mình quẳng ném tới, không có bất cứ một tia cảm xúc nào mà giương mắt nhìn chằm chằm vào chính mình.
Thi Thanh Hải đại khái cũng hiểu được đây chính là một loại bệnh nghềnghiệp. Thân là một gã nhân viên tình báo chuyên nghiệp, mỗi khi hắn nắm giữ được càng nhiều những bí mật nào đó, càng ngày càng tiếp cận đếngần những chân tướng thật sự của mọi chuyện, hắn sẽ càng nghĩ thấy rằngchính mình bất cứ lúc nào cũng có thể bị giết người diệt khẩu cả. Có lẽcũng chẳng có người nào phát hiện ra chính mình cả, nhưng mà cái loạicảm giác khẩn trương như thế này thật sự rất dễ dàng làm cho người tasinh ra cảm giác quái dị, thậm chí cuối cùng còn có thể sinh ra ảo giácnữa.
Cho nên hắn mới tăng mạnh những động tác rèn luyện vận độngthân thể, cùng với bổ sung thêm vào các bữa ăn những món thức ăn giúptinh thần chính mình thêm tỉnh táo hơn một chút, nhằm để giảm bớt đi mức độ lo âu của chính mình. Chỉ có điều hơi chút đáng tiếc chính là mấytháng gần đây, hương vị của món thạch sữa đậu bán trong cửa hàng tạp hóa bên dưới gian nhà trọ thật sự là không thể nào chịu đựng nổi.
Dùng cái muống bằng kim loại đảo đảo một chút món thạch sữa đậu sền sệttrong chén, có chút khó chịu thấp giọng lẩm bẩm mấy câu than phiền gì đó về hương vị khó ăn của chén thạch, Thi Thanh Hải, trên người mặc một bộ quần áo thể thao bó sát người, ngắm nhìn thân ảnh của chính mình phảnxạ bên trên màn hình sáng bóng của chiếc máy tính xách tay trước mặt,không khỏi bị dọa cho nhảy dựng lên một cái. Trong lòng hắn thầm nghĩ bộ dáng của chính mình như thế nào càng ngày lại càng giống một bà sồn sồn nào đó ngoài chợ trời thế cơ chứ?
Vì để tránh cho việc nhìn thấy trên màn hình cái hình ảnh của một gã nam nhân ẻo lả, đầu đội khăn trùm đầu, mặc bộ quần áo thể thao bó sát người, tay cầm muỗng múc từng muỗng thạch sữa đậu, hắn liền dùng tốc độ nhanh nhất mở máy tính xách tay của mình lên. Khi nhìn thấy kết quả hiển thị trên màn hình máy tính xáchtay, hắn kinh ngạc đến mức buông luôn cái chén thạch sữa đậu trong taycủa mình rơi xuống đất.
Cái máy tính xách tay lắp ráp, kết hợpluôn một cái TV hai trong một kia, sau khi trải qua một đêm không ngừngnghỉ tiến hành phân tích mật khẩu, rốt cuộc cũng đã thành công mở rađược tập tin hồ sơ điện tử tuyệt mật kia. Thi Thanh Hải có chút lungtung xé vội một tờ khăn giấy lau chùi đi mớ thạch sữa đậu còn dính trênmép mình, rất nhanh phóng lại ngồi xuống ghế, lấy ra một điếu thuốc láđưa lên môi châm, cuối cùng đem hộp thuốc lá đặt lên trên mặt bàn.
Nhìn thấy cái ký hiệu vô cùng bắt mắt hiển thị ngay bên trên trang đầu tiêncủa tập tinh hồ sơ kia, cặp mày của Thi Thanh Hải nhất thời nhướng thẳng lên một chút. Hắn theo bản năng cúi đầu xuống liếc nhìn sang cái hộpthuốc lá đang đặt ngay bên cạnh máy tính xách tay kia. Rất nhiều nămnay, hắn vẫn luôn luôn có thói quen hút loại thuốc lá nhãn hiệu này. Năm đó ở Đại học Lê Hoa, cách một cánh cửa sắt đưa điếu thuốc lá đầu tiênlàm quen với Hứa Nhạc, cũng chính là loại thuốc lá nhãn hiệu này. Trêncái hộp thuốc lá kia rõ ràng in to ba con số 7.
Cái ký hiệu xuấthiện đầu tiên trên tập tin hồ sơ trong màn hình máy tính kia cũng là bacon số in vô cùng rõ ràng, nhưng lại là con số 1.
Hiệp hội Ba Nhất!
Đối với hàng mấy chục tỷ công dân bên trong Liên Bang này mà nói, trườngtrung học tốt nhất toàn bộ Liên Bang chính là trường trung học trựcthuộc trường Đại học Thủ Đô. Mà kỳ thi cao đẳng học viện khó thể vượtqua nhất trong toàn bộ Liên Bang này chính là kỳ thi tuyển sinh vào Họcviện Quân sự I. Vô số những nhân vật thiên tài cùng với các tinh anhđỉnh phong của cả Liên Bang cũng đều tập hợp trong hai ngôi trường họcvô cùng danh giá này.
Nếu như có một gã học sinh nào đó có thểtốt nghiệp hạng nhất tại trường trung học phụ thuộc Đại học Thủ Đô, lạiđạt được vị trí hạng nhất trong kỳ thi nhập học vào Học viện Quân sự I,mấy năm sau đó lại đạt được danh hiệu hạng nhất trong kỳ thi tốt nghiệpkhỏi Học viện Quân sự I, như vậy hắn liền có thể tiến vào trong cái Hiệp hội Ba Nhất trong truyền thuyết kia.
Cùng với những Câu lạc bộhọc thuật danh giá lâu đời nào đó tại Lâm Hải Châu mà so sánh, thì lịchsử của cái Hiệp hội Ba Nhất này cũng không quá lâu dài. Nhưng mà cáiđiều kiện nhập hội khắc nghiệt, thậm chí có chút đáng sợ hãi như thếkia, đã khiến cho nó phủ lên trên người một cái áo khoác vô cùng thầnbí. Mãi cho đến ngày hôm nay, số hội viên bên trong cái Hiệp hội Ba Nhất của Liên Bang này cũng chẳng qua lác đác không đến mười người mà thôi.Mà đại bộ phận những hội viên trong đó cũng tương đương lớn tuổi, cũngđều đã đảm nhận những vị trí vô cùng quan trọng bên trong Liên Bang.
Rất nhiều người bên trong Quân đội Liên Bang cũng đều biết rằng, vị đạidanh tướng Đỗ Thiếu Khanh kia chính là một thành viên của Hiệp hội BaNhất, nhưng mà thật sự có rất ít người biết đến, Phó Tổng Thống LiênBang Bái Luân tiên sinh, Chủ tịch Hiệp hội Liên tịch Tham Mưu TrưởngTướng quân Lý Tại Đạo cũng đều là những hội viên lâu năm của Hiệp hội Ba Nhất này.
Thi Thanh Hải đối với cái từ ngữ cùng với ký hiệu Hiệp hội Ba Nhất này cũng không hề có chút lạ lẫm nào cả. Bởi vì… chính bảnthân hắn cũng là một trong những người ít ỏi có thể đếm được trên đầungón tay, có tư cách gia nhập vào trong cái Hiệp hội Ba Nhất này. Chỉ có điều năm đó lại ngay tại thời điểm hắn chuẩn bị đi đến Thanh Long Sơntiếp nhận đặc huấn, cho nên hắn đã vô cùng sảng khoái đem cái lá thư mời gia nhập tổ chức thần bí này quẳng ném qua một bên. Sau đó lại bởi vìtrong cuộc đời hắn xảy ra quá nhiều sự tình gì đó, cho nên đúng là hắnkhông có cơ hội tiếp xúc với cái tổ chức này.
Danh sách của những hội viên bên trong Hiệp hội Ba Nhất này, nếu như có người nào đó để ýtiến hành điều tra, cũng không phải là chuyện tình gì quá mức khó khăncả. Trên thực tế nếu như không phải Hứa Nhạc cung cấp ra mấy khoảng thời gian vô cùng chính xác của các lần hội nghị đáng nghi ngờ kia, ThiThanh Hải cũng không có cách nào đem cái thế lực hắc ám ẩn náu bên trong Liên Bang kia cùng với cái Hiệp hội thần bí này liên hệ cùng một chỗđược.
Nhìn thấy những thời khóa biểu họp mặt rất nhanh xuất hiệntrên màn hình máy tính xách tay kia, Thi Thanh Hải khẽ cau mày lại mộtchút, chậm rãi hút thuốc lá, trầm mặc cả nửa ngày, không nói ra bất cứmột lời nào cả.
Theo kiện hồ sơ này có thể phát hiện ra được,trong thời gian mấy năm gần đây, đám hội viên của Hiệp hội Ba Nhất nàytiến hành họp mặt thật sự phi thường ít. Hơn nữa thời gian cùng với địađiểm họp mặt của bọn họ cùng với ba buổi hội nghị có vấn đề mà Hứa Nhạcđã cung cấp trước đây lại vừa vặn trùng hợp với nhay.
Cái này là có ý nghĩa như thế nào?
- Năm đó các người đã muốn đem ta hấp thu tiến vào trong tổ chức của cácngười, hiện tại ta lại từ bên trong tổ chức các người mà điều tra, làmsao có thể làm khó được ta cơ chứ?
Thi Thanh Hải miệng ngậm điếuthuốc lá, hàm hồ không rõ ràng, vô cùng u oán, nén giận nói một câu vớicái Hiệp hội Ba Nhất đang xuất hiện trên màn hình máy tính xách tay kia. Mười đầu ngón tay của hắn rất nhanh gõ lên bàn phím, đem trọng điểm chú ý của mình chuyển dời từ quá trình tụ họp của hội nghị sang những cáibiên lai hóa đơn có tương quan vô cùng rườm rà ăn cắp được trong kho sốliệu của Hiệp hội.
Bản thân Thi Thanh Hải ngay từ lúc học lớp 11cũng đã thi đậu được bằng đăng ký Kế toán viên cao cấp do cộng đồng baĐại khu cùng thẩm duyệt. Chỉ cần hắn nguyện ý, liền có thể đem bằng cấpkia chứng minh rằng mình có thể làm những hóa đơn chứng từ giả mà tínhhợp pháp không thể nào nghi ngờ nổi.
Nhưng mà cuối cùng bởi vìhắn vô cùng ghét cay ghét đắng một số quy củ hỗn đản nào đó của năm họccuối cùng, cho nên cũng không có bước trên con đường phạm tội bằng cáchdùng các con số chứng từ mà đi lừa gạt đám người giàu có của Liên Bang.Nhưng mà bằng vào những tri thức tương quan được nắm vô cùng vững vàng,muốn từ trong những hồ sơ biên lai tài vụ không mấy phức tạp của Hiệphội Ba Nhất này mà tìm ra manh mối gì đó, thật sự là chuyện tình vô cùng đơn giản.
Theo một số những hóa đơn phụ phiếu thanh toán choviệc thuê mướn văn phòng nào đó kiếm được trong mớ hóa đơn kia, ThiThanh Hải bắt đầu hướng về phía sâu bên trong nữa mà đào móc. Hắn cóchút hưng phấn mà chà chà hai tay mấy cái, ngồi xuống một cỗ máy tínhxách tay khác, chuyên dùng để tổng hợp giải toán phức tạp, bắt đầu xâmnhập vào trong hệ thống chứng từ điện tử của tài khoản ngân hàng.
Bởi vì hệ thống bảo an điện tử của việc lưu trữ các số liệu hóa đơn thanhtoán cũ xưa cũng không phải là thuộc danh sách đối tượng bảo hộ số liệucấp bậc I, cho nên rất nhanh chóng nó đã bị cái gã Thi Thanh Hải, kẻđược các đại cao thủ về bảo mật điện tử đến từ Học viện Quân sự I, CụcĐiều Tra Liên Bang cùng với Phiến Quân Thanh Long Sơn liên hợp bồi dưỡng ra, cũng không mất quá nhiều thời gian, liền tìm ra được những đáp ánmà chính mình cần tìm.
Bắt đầu từ năm 61 Hiến Lịch 37 Liên Bangtrở đi, có người ở trường kỳ trong một căn nhà trọ nào đó đối diện vớiđại lâu lớn nhất Đặc khu Thủ Đô, hơn nữa người đó còn trường kỳ thuêluôn hẳn hai căn phòng liền nhau.
Cái địa chỉ này, Thi Thanh Hảicũng đã từng trong miệng của gã trung niên nhân thích mặt áo sơ mi tổnghợp, thuộc hạ dưới tay của Mạch Đức Lâm kia mà điều tra ra được.
Hắn thoáng giật mình một cái, nhẹ nhàng huýt sáo một tiếng đắc ý, sau đóđem điếu thuốc lá trên môi dụi vào trong gạt tàn thuốc, từ trong túi áolấy ra một thiết bị lưu trữ dữ liệu cá nhân bí mật nào đó, cắm vào máytính xách tay, sau đó liền có thể xâm nhập vào trong mạng lưới theo dõicấp độ hai của Cục Điều Tra Liên Bang. Mặc dù hắn đã rời khỏi Cục ĐiềuTra Liên Bang rất nhiều năm rồi, nhưng mà trên thực tế, mãi chod dến bây giờ hắn cũng chưa từng thật sự rời đi một ngày nào cả.
Cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang trong lòng đất của Cục Hiến Chương kia cầnphải tuân theo điều lệ bảo vệ quyền tự do cá nhân của công dân, thếnhưng các ban ngành chính phủ tựa như là Cục Điều Tra Liên Bang thế này, thì lại tựa hồ chưa bao giờ quan tâm đến cái điểm này cả. Cho nên ThiThanh Hải rất dễ dàng điều tra ra được rất nhiều chuyện.
Cả haigian nhà trọ được thuê trường kỳ kia quả nhiên là đối diện thẳng về phía tòa nhà đại lâu của Bộ Quốc Phòng Liên Bang, cách một con phố còn cóthể nhìn thấy trung tâm huấn luyện của Bộ Quốc Phòng nữa. Nghĩ đến nămđó, sau khi sự kiện bạo sát tại Sân vận động Lâm Hải Châu kia xảy ra, đã có hơn mười gã quân nhân sĩ quan trẻ tuổi đến từ Quân khu II đã ở trong cái trung tâm huấn luyện này tự sát, ánh mắt của Thi Thanh Hải dần dầnnheo chặt lại, giống hệt như cặp mắt diều hâu vậy, nhìn chằm chằm vềphía những đoạn tư liệu ghi hình xuất hiện trên màn hình máy tính xáchtay. Biểu hiện của hắn cực độ bình tĩnh, thế nhưng lại giống như là bấtcứ lúc nào cũng có thể đánh sát ra ngoài vậy.
Cái camera theo dõi cấp độ hai ở trên con đường kia mãi vẫn luôn im lặng mà truyền pháthình ảnh của cánh cổng căn nhà trọ kia. Vô số những hình ảnh liên tụctrôi qua. Những cô thiếu nữ trẻ tuổi ăn mặc mát mẻ đi ngang qua vào mùaxuân, những mảnh lá cây rơi rụng lác đác vào mùa thu, những gã quân nhân sĩ quan anh tuấn của Bộ Quốc Phòng tay ôm eo những cô thư ký vô cùngnóng bỏng, những người thị dân già lão tay chống quải trượng, bước đinhư là muốn ngã sấp vào trong mặt tuyết…
Sự kiện áp sát tại Sânvận động Lâm Hải Châu phát sinh tại buổi biểu diễn mừng năm mới của năm68 Hiến Lịch 37 Liên Bang, cho nên sự chú ý của Thi Thanh Hải một phenđem thời gian theo dõi đặt tại một năm trước đó, là năm 67 Hiến Lịch 37Liên Bang. Hơn nữa hắn lại còn lựa chọn tốc độ phát hình gấp hai mươilần tốc độ phát hình bình thường. Thế nhưng mặc dù là như thế, nhưng mànhững hình ảnh vẫn như cũ truyền phát thật lâu thật lâu, cuối cùng hắnmới nhìn thấy hình cảnh cái gã trung niên nhân mặc áo sơ mi tổng hợp kia xuất hiện.
- Chúng ta lại gặp nhau lần nữa rồi, thằng nhóc con nhà ông vẫn còn sống rất tốt đó.
Thi Thanh Hải ấn nút tạm dừng lại, nhìn về phía cái gã gia hỏa đã từng bịchính mình dùng thủ đoạn huyết tinh mà giết chết kia, đưa tay xoa xoamột chút cặp mắt đã có chút mỏi mệt của chính mình, sau đó mới tiếp tụcbắt đầu theo dõi tiếp.
Thời gian suốt một đêm dài trôi qua, ThiThanh Hải vẫn mãi ngồi phía trước màn hình máy tính xách tay, quan sátnhững đoạn ghi hình tài liệu này, cũng không có chút chán nản, cũngkhông có chút khó chịu, bình tĩnh mà cẩn thận, không hề bỏ sót chút nàocả.
Mãi cho đến khi ánh sáng mặt trời bên ngoài cửa sổ dần dầnsáng rõ lên, chiếu rọi vào trong phòng, hắn rốt cuộc mới có thể ở trênmàn hình máy tính xách tay nhìn thấy hình ảnh một gã quân nhân sĩ quantrên người mặc một kiện áo khoác quân dụng, hai tay nhét vào trong túiquần, từ trong gian nhà trọ kia mà chậm rãi đi ra. Bên dưới chiếc nónquân dụng được đội cẩn thận trên đầu, mơ hồ có thể nhìn thấy được máitóc của gã quân nhân sĩ quan này là có màu nâu đỏ nhàn nhạt.
Đồng tử trong mắt của Thi Thanh Hải hơi co rút lại một chút, đưa tay châmlên một điếu thuốc lá, đưa lên miệng, mạnh mẽ hút lấy hai ngụm lớn.
Lần theo cước bộ của tên quân nhân sĩ quan kia, Thi Thanh Hải ở trong khosố liệu ghi hình rất nhanh lựa chọn khu vực để tiến hành theo dõi, giống hệt như là quay ngược trở về mấy năm trước đây vậy, dùng hệ thống thămdò trải rộng trên toàn bộ gian phố kia, theo dõi theo từng mỗi một bướcchân của cái gã quân nhân sĩ quan bí ẩn kia. Phi thường may mắn chínhlà, hắn cũng không có đi quá xa, mãi cho đến khi gã quân nhân sĩ quankia ngồi lên trên ô tô buýt, đi xuống hệ thống tàu điện ngầm, rồi lại đi lên trên triền núi, cuối quay trở lại một khu dân cư nào đó không bắtmắt cho lắm.
Suốt cả buổi chiều ngày hôm đó, từ trong cái khu dân trạch kia cũng không có bất cứ kẻ nào đi ra cả. Chỉ là mãi cho đến thời điểm chạng vạng, lại có một gã quân nhân sĩ quan đầu tóc màu đen đãlặng lẽ không một tiếng động từ trong cánh cửa lớn của khu dân trạch kia chậm rãi đi ra.
Đem hình ảnh trên màn hình phóng đại lên, sau đó lại tiến hành làm rõ ràng hình ảnh lên một chút, Thi Thanh Hải vỗ vỗmấy cái lên gương mặt bởi vì thiếu nghỉ ngơi mà trở nên khô héo củachính mình, khẽ nheo mắt nhìn về phía cái khuôn mặt vừa mới xuất hiệnkia, mỉm cười chào một cái:
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]