Những bông tuyết trắng xóa vẫn không ngừng rơi xuống, bám lên trên cáichiêu bài nguyệt thực bên ngoài tòa đại lâu của Nhật báo Đặc khu Thủ Đô. Tổng Biên Tập Bob cùng với Phóng viên Ngũ Đức trên mình khoác vội chiếc áo khoác màu đen chuyên dụng của phóng viên, dưới ánh mắt tràn ngập sựtò mò cùng với nghi hoặc của đám đồng sự tòa soạn, lao thẳng ra ngoàicổng tòa soạn, đội gió tuyết trên đầu, nhanh chóng chui vào trong mộtchiếc xe quân dụng màu xanh mặc lục đã đợi sẵn từ trước.
Ngay sau đó chiếc xe quân dụng liền phóng thẳng về phía sân bay quân sự Nam Giao của Đặc khu Thủ Đô.
Trong thùng xe phía sau, Ngũ Đức liếc sang nhìn người đồng nghiệp cũng làngười bạn học lâu năm Bob đang ngồi bên cạnh mình, lặng lẽ vân vê điếuthuốc lá trên môi mà mãi không có mồi thuốc, cảm nhận được sự nghi hoặccùng với khiếp sợ trong lòng của đối phương, khẽ nhún nhún vai, nói:
- Trước đây ông đã từng gặp qua Quân Thần đại nhân bao giờ chưa?
- Rất nhiều năm trước đây, ở trong lễ tang của Lão Tổng Thống tiên sinh, tôi đã từng ở xa xa trực tiếp nhìn thấy ông ấy một lần.
Tổng Biên Tập Bob có chút khẩn trương nhìn những bông tuyết trắng xóa đangcấp tốc bay ngược về phía sau bên ngoài cửa sổ xe, đưa tay châm điếuthuốc lá ngậm từ nãy đến giờ trên môi mình, cặp mày nhíu chặt lại, thậtsâu hút mạnh một ngụm khói thuốc. Đến lúc này ông ta mới phát hiện ra,vừa rồi bởi vì đi quá gấp, cho nên mình đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2497956/quyen-4-chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.