Chương trước
Chương sau
Mớ nước lọc trong vắt ở bên trong ly thủy tinh cũng đồng dạng trong vắtkia, vẫn mãi luôn duy trì cái độ cao vốn có từ đầu của chính mình. Bởivì sau đó cũng không có bất cứ ai uống nữa cả, cho nên nó cũng khôngchịu giảm xuống chút nào. Chỉ là những tàn thuốc bên trong cái gạt tànthuốc trên mặt bàn thì lại có thêm rất nhiều. Những luồng khói thuốcmang theo hương vị cay nồng bốc lên, lại không được những luồng gió tựnhiên thổi quét đi, nên đành lãng đãng phiêu du khắp nơi bên trong gianphòng, vẽ thành vô số những đường cong quái dị.

Bên trong gianphòng tràn ngập những làn khói thuốc kia, hai gã thanh niên mãi vẫn trầm mặc đem những tài liệu có liên quan của đối phương vừa mới đưa ra, cẩncẩn thận thận đọc qua một hồi, sau đó cơ hồ là cùng một lúc, đồng thờingẩng đầu nhìn lên.

Loại trường hợp như thế này đối với Hứa Nhạcvà Thi Thanh Hải mà nói cũng không phải là tràng cảnh quá mức lạ lẫm gì. Mấy năm trước đây, khi mà cái vị Nghị viên Mạch Đức Lâm kia đã dùng cái mặt nạ đạo đức của chính mình, tiến hành mê hoặc, lôi kéo vô số nhữngdân chúng Liên Bang vì những mục đích vô sỉ của chính mình, hai ngườibọn họ cũng đã làm ra phản ứng. Một người ở giữa quang minh rực rỡ, đứng giữa xã hội cao tầng mà giống như một tảng đá lạnh lùng, ánh mắt chằmchằm quan sát, điều tra mọi thứ, chuẩn bị một cú đập mạnh đến. Người còn lại thì đem thân ảnh của mình giấu kín bên trong bóng tối âm u, theonhững manh mối mà mình thu thập được, lạnh lùng tiến hành điều tra cẩnthận, sau đó một đường bắn thẳng đến. Cả hai người rất ít khi liên lạcvới nhau, cũng không hề phối hợp với nhau, thế nhưng lại cực kỳ ăn ý,lựa chọn cùng một ngày tổng tiến công nào đó…

Một màn ngày hômnay lại giống hệt như là một loại khái niệm luân hồi nào đó mà đám người tôn giáo bên phía Bách Mộ Đại bên kia vẫn hay tuyên truyền, thế nhưnglại có lẽ cũng chỉ là một quá trình lặp lại vô cùng đơn giản mà thôi.Bởi vì đối với những loại người như là Hứa Nhạc cùng với Thi Thanh Hảivậy, tính cách của bọn họ đã quyết định sự lựa chọn của chính mình. Chonên khi mà toàn bộ Liên Bang này rất nhanh đã phai lãng đi những hồi ứcvề tràng âm mưu ám sát năm xưa cùng với sự kiện chiếc phi thuyền CổChung Hào biến thành một mảnh pháo hoa bên ngoài vũ trụ, thì bọn họ lạivẫn còn âm thầm tìm kiếm chân tướng sự thật, đòi hỏi đáp án cuối cùng.

- Trong sự kiện Lâm Hải Châu, Quân khu II tiến hành ám sát Thai ChiNguyên, Phó Bộ trưởng Bộ Quốc Phòng Dương Kính Tùng tự sát. Rất nhiềungười của Quân khu II đã chết đi vì chuyện này. Lúc ấy ta dựa theo những chi tiết nhỏ nhặt lưu lại, điều tra ra được Mạch Đức Lâm, thế nhưngphía sau đám người tổ chức ra cái sự kiện ám sát lần đó, lại còn có mộtmắc xích quan trọng nữa chưa thể tìm ra được.

Thi Thanh Hải khẽmím chặt cặp môi mỏng manh của mình, thật sâu hít mạnh một ngụm khóithuốc. Đầu điếu thuốc lá nhất thời sáng rực lên. Khi những luồng khóithuốc bốc lên bay vào trong cặp mắt hơi nheo lại một chút của hắn, mơ hồ có thể nhìn thấy được bên trong cặp mắt xinh đẹp như hoa anh đào kialại có một chút cảm giác mỏi mệt cùng với vài tơ máu nhàn nhạt.

- Về chuyện tình này lúc trước ta đã từng nói qua với cậu rồi, cái mắcxích còn sót kia hẳn là một gã quân nhân sĩ quan đang trong thời hạnnghĩa vụ quân sự. Cấp bậc ít nhất cũng phải là Thiếu Tá. Hắn có một máitóc màu nâu đỏ trên đầu, thế lực mà hắn đại biểu, rất có thể là một vịNghị viên tiên sinh nào đó.

- Tràng ám sát nhằm vào vị Tiểu Côngchúa Chung Gia kia trong trang viên Mộc Cốc năm xưa, từ sau khi bên phía Chính phủ chính thức chấm dứt điều tra, ta đã tiến vào trong Cục ĐiềuTra Liên Bang, tìm ra được một vài hồ sơ tài liệu tương quan. Cái taysúng lợi hại đã bị cậu ngăn lại kia cùng với bên phía Quân khu II cũngkhông có bất cứ quan hệ nào cả. Hiện tại ta đang tiến hành điều tra xemcái vị bằng hữu họ Trần này của chúng ta, trước khi bị Học viện Quân sựkhai trừ, đi chấp hành nhiệm vụ bí mật của Chính phủ, đến tột cùng là có liên hệ tương đối chặt chẽ với những nhân vật nào…

- Quan trọngnhất chính là sự kiện phi tuyền Cổ Chung Hào bị tập kích một năm trước…Trong thời gian cậu ở bên phía Đế Quốc lăn lộn một năm nay, ta đã mộtmực âm thầm điều tra, hiện tại đã có thể xác nhận được một chuyện, chính là cái gã mầm mống Đế Quốc đã chết ngay bên ngoài nhà giam quân sựKhuynh Thành kia, đích thực là người Đế Quốc. Nhưng mà hắn căn bản không có bất cứ cơ hội nào có thể tiếp xúc đến những cơ mật quân sự tầng cấpcực cao như thế. Càng không thể nào có thể chỉ dẫn cho Hạm đội Đế Quốctìm ra được những góc khuất của Đệ Nhất Hiến Chương ở bên trong khu vựcvũ trụ bên kia…

- Có một chuyện tình vô cùng kỳ quái, chính làhài cốt của phi thuyền Cổ Chung Hào cũng không có dựa theo lệ thường của Quân đội Liên Bang, để mặc cho nó phập phềnh lưu lạc bên trong vũ trụ,trở thành bia kỷ niệm tự nhiên của các chiến sĩ đã hy sinh, mà là dùnglý do cần tiến hành điều tra sâu xuống, nên đã kéo quay trở về mặt đất.Nhưng vấn đề chính là ở chỗ, các ban ngành có liên quan cũng không cókéo nó quay trở về Tây Lâm, mà là… kéo trở về Phòng thí nghiệm 23 của Sở Nghiên Cứu Liên Bang đặt tại Tinh cầu S2. Sau đó rất nhanh đã bị nungchảy hoàn toàn.

Thi Thanh Hải gỡ xuống điếu thuốc trên môi mình,liếm liếm một chút cặp môi có chút khô khan, đem đầu lọc điếu thuốc dùng sức dí mạnh xuống cái gạt tàn thuốc trên bàn, nở nụ cười nhàn nhạt,nói:

- Nhưng rất may chính là, trước khi nó bị người ta nấu chảy, ta đã tìm được cơ hội chạy tới nhìn một chút, phát hiện ra… hệ thốngcứu sinh bên trong phi thuyền Cổ Chung Hào, trước đó sớm đã bị người tađộng tay động chân vào rồi.

- Cái này cũng chính là có ý nghĩa,nếu như lúc ấy Chung Tư Lệnh cho dù không có lựa chọn chiến đấu chếttrận, mà là lựa chọn thoát đi, cũng căn bản không có bất cứ hy vọng sinh tồn nào cả.

Thi Thanh Hải chính là gã nhân viên tình báo ưu túnhất trong những năm gần đây của Phiến Quân Thanh Long Sơn, Hứa Nhạc tựnhiên cũng sẽ không hoài nghi những phán đoán của hắn. Cái tên gia hỏahoàn toàn có tư cách gia nhập vào Hiệp hội Ba Nhất, hơn nữa cái địaphương kia lại chính là tinh cầu S2, gia hương của hắn, thì cho dù hắncó làm ra những chuyện tình càng thêm hoang đường khó tin hơn đi chăngnữa, cũng sẽ không khiến cho Hứa Nhạc cảm thấy khiếp sợ chút nào.

- Trên bản danh sách này của ta cũng không có quá nhiều người, nhưng màta hoài nghi tất cả bọn họ cũng đều tham gia vào những chuyện tình này…

Hứa Nhạc dùng hàm răng trắng muốt của mình cắn nhẹ đầu điếu thuốc, ngửa mặt dựa thẳng vào lưng ghế sô pha mềm mại, trong lòng cảm thấy có chút mỏimệt, tiếp tục nói:

- Ám sát Thai Chi Nguyên, ám sát Tiểu Dưa Hấu, ám sát vợ chồng Chung Tư Lệnh… Nếu giống như những gì mà cậu đã phỏngđoán vậy, thì đây là một loạt những hành vi liên hoàn… Như vậy, nhữngngười này đến tột cùng đã chuẩn bị trong thời gian bao lâu rồi?

Cái tràng chiến đầu tràn ngập huyết tinh khiến cho Hứa Nhạc phải khắc ghimạnh mẽ suốt cả đời này ở trong sự kiện Sân vận động Lâm Hải Châu kia,giật mình nhớ lại không ngờ đã là chuyện cũ của mấy năm trước đây rồi.Lúc ấy hắn còn vốn tưởng rằng theo sự tự sát của Phó Bộ trưởng Bộ QuốcPhòng Dương Kính Tùng, hơn mười gã quân nhân sĩ quan Quân khu II bị bắtgiữ, thì những phần tử cấp tiến bên trong Quân đội Liên Bang đã bị thanh tẩy hết rồi. Nhưng mà những chuyện tình phát sinh về sau nữa, đã thuyết minh rõ ràng cái cỗ lực lượng kia đã che giấu càng sâu hơn rất nhiều so với những gì mà mọi người đã tưởng tượng, hơn nữa lại còn chuẩn bịtrong thời gian càng lâu dài hơn rất nhiều.

Còn về chuyện nhữngngười kia có được những thực lực khủng bố đến như thế nào, bản thân HứaNhạc cũng không có phát ra bất cứ cảm khái cùng với nghi hoặc nào cả.Bất luận địch nhân có là cường đại hay là yếu nhược đi chăng nữa, chỉcần là địch nhân, như vậy nhất định là phải chiến đấu.

- Ta đãtiến hành điều tra qua tất cả những danh sách Nghị viên bên trong Ủy ban Quản lý Liên Bang, dựa theo những điều kiện ăn khớp mà tiến hành phântích tổng hợp, hơn nữa cộng thêm những tin tức tình báo riêng có của tanữa, đã đưa ra được một cái danh sách… Nhưng mà ở trong cái danh sáchcủa ta, những người có năng lực ảnh hưởng đến Quân đội cũng không cónhiều lắm, không bằng được danh sách của cậu.

Thi Thanh Hải đưa tay chỉ vào cái tên đầu tiên nằm trong bản danh sách mà Hứa Nhạc thu thập được, trầm mặc nói:

- Phó Tổng Thống Bái Luân… Không hề nghi ngời đây chính là một trongnhững người đáng nghi ngờ nhất. Trước khi ông ta tiến hành hợp tác vớiTổng Thống Mạt Bố Nhĩ, chính là Nghị viên Chủ nhiệm Dự toán Quân sựtrong Ủy ban Quản lý Liên Bang. Trong mấy năm trước đó nữa, ông ta đãtừng đảm nhiệm qua vị trí Chủ nhiệm Bộ Tham Mưu của Quân khu III LiênBang, giữ chức vụ Thiếu Tướng.

- Bên trong Quân đội Liên Bang córất ít vị Thiếu Tướng chấp nhận cởi bỏ quân trang, dấn thân vào giớichính trị, hơn nữa lại còn có thể đạt được thành công nữa. Nhưng mà PhóTổng Thống tiên sinh Bái Luân lại có thể làm được chuyện này…

- Quân khu III?

Hứa Nhạc nhất thời nghĩ đến cái vị danh tướng Liên Bang có xuất thân từQuân khu III hiện đang ở tiền tuyến bên kia, cặp mày nhịn không được khẽ nhíu lại một chút, thoáng trầm mặc trong chốc lát, sau đó lại đưa tay,châm thêm một điếu thuốc lá nữa, chậm rãi nói:

- Cũng không cónghe nói Sư Đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh cùng với Phó Tổng Thống Bái Luâncó lén lút qua lại gì với nhau cả, hơn nữa quan hệ hai người tựa hồ khákém. Lúc mà Bái Luân còn làm Chủ nhiệm Bộ Tham Mưu của Quân khu III, hắn cũng không có biện pháp gì ảnh hưởng đến Sư đoàn Thiết giáp 7.

- Cũng không cần phải lo nhiều như vậy… Chúng ta cứ trước tiên một phenxác định ra được danh sách những người tình nghi cuối cùng cái đã, sauđó mới điều chỉnh lại phương hướng điều tra.

Thi Thanh Hải mộtphen đem mái tóc đen trên đầu mình xoa loạn cả lên, lại không biết làmnhư vậy khiến cho vài sợi tóc bạc trên đầu mình lộ ra, trầm giọng nói:

- Phó Tổng Thống Bái Luân, Trợ lý Cục trưởng Cục Hiến Chương Thôi TụĐông, Chủ nhiệm phụ trách nghiên cứu liên quan bên Sở Nghiên Cứu Quân sự Liên Bang, Phó Chủ tịch Quốc Hội Liên Bang tiền nhiệm, hiện đã bị bệnhchết, Phó Tư Lệnh Quân đoàn Thiết giáp chỉnh biên Quân khu II, Đỗ ThiếuKhanh cùng với Sư đoàn Thiết giáp 7 của hắn…

Vừa nghe Thi Thanh Hải nói đến đây, Hứa Nhạc nhất thời giơ tay phải lên, cắt ngang lời nói của hắn:

- Tạm thời ta vẫn chưa có bất cứ chứng cứ gì để duy trì sự hoài nghi đốivới Đỗ Thiếu Khanh. Tuy rằng bản thân hắn cùng với lão đầu hổ luôn luônđối địch lẫn nhau, nhưng mà cuối cùng ta cũng luôn cảm thấy loại ngườinhư hắn ta tuyệt đối không bao giờ làm ra loại chuyện tình nhắm vào lưng người khác mà nổ súng như vậy.

- Chẳng lẽ bên trong cái danh sách này có tên những thuộc hạ thân tín dưới tay hắn, cậu lại không tính là chứng cứ sao?

Ánh mắt Thi Thanh Hải nhìn chằm chằm vào cặp mắt Hứa Nhạc, chậm rãi nói:

- Nếu như hiện tại cậu có được chứng cứ chính xác để chỉ chứng Phó TổngThống Liên Bang nằm trong danh sách những người khả nghi âm mưu ám sátTổng Tư Lệnh tiền tuyến, như vậy cậu cũng sẽ không ngồi ở nơi này nữa,mà là đang ở trong Dinh thự Tổng Thống rồi.

- Tất cả những ngườicó tên trong bản danh sách này, mặc dù ta không có những chứng cứ hợppháp chính xác để chỉ chứng bọn họ, nhưng mà ta lại có những chứng cứchính xác để cho ta tin tưởng rằng bọn chúng có tham dự vào chuyện tìnhnày.

Những lời này nói ra thật sự có chút khó hiểu. Thế nhưng bởi vì chuyện tình này liên quan đến những kho số liệu định vị thực tế củacỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang bên kia, Hứa Nhạc cũng không có biện pháp nào giải thích rõ ràng ra được cho Thi Thanh Hải hiểu.

- Được rồi, được rồi!

Thi Thanh Hải khẽ dang hai tay ra một chút, tùy tiện nói:

- Đối với Đỗ Thiếu Khanh cùng với Sư đoàn Thiết giáp 7 của hắn, ta mặc dù không có chứng cứ gì, nhưng mà ta có… trực giác!

- Cái vấn đề này tạm thời không thảo luận tới nữa…

Vẻ mặt của Hứa Nhạc thoáng có chút sầu lo, hỏi:

- Cậu tra xét lâu đến như vậy, có thể tra ra được đám đại gia tộc bên kia có nhúng tay vào trong chuyện lần này hay không?

- Không biết nên nói là may mắn hay là bất hạnh nữa, hiện tại còn chưa có bất cứ bóng dáng nào chứng tỏ bên đám bên kia có dính líu gì đến chuyện tình này.

Thi Thanh Hải bình tĩnh nói:

- Chẳng qua cáinày cũng không có gì là lạ cả. Vì ích lợi của mình, đám Thất Đại Gia Tộc Liên Bang có thể cùng với bất cứ thế lực nào hợp tác với nhau. Thậm chí ta còn hoài nghi rằng, trong tương lai bọn họ hẳn có thể một phen xemHoàng đế Bệ hạ Đế Quốc trở thành đối tượng giao dịch đáng tin cậy củabọn họ nữa. Nhưng mà bọn họ tuyệt đối sẽ không bao giờ cùng với phe phái cấp tiến bên trong Quân đội Liên Bang tiến hành hợp tác với nhau đâu.

Hắn nhìn Hứa Nhạc một cái, nhẹ giọng nói:

- Một khi để cho đám chính khách Liên Bang năm trong tay quyền lực hànhchính toàn bộ Liên Bang này nhận được sự nguyện ý trung thành của pháicấp tiến trong Quân đội, hoặc là càng đáng sợ hơn một chút, khi mà cáiđám phe phái cấp tiến trong Quân đội kia nắm giữ được đại quyền bêntrong Liên Bang, đó chính là cục diện mà đám Thất Đại Gia Tộc Liên Bangsợ hãi chứng kiến nhất. Bởi vì như vậy sẽ khiến cho cái trụ cột sinh tồn truyền thừa của đám gia tộc kia bị lung lay, thậm chí là sụp đổ.

- Có thể đem cái quan hệ lợi ích cùng với những sự khống chế quyền lựckhủng bố mà cái đám gia tộc đã dùng hàng ngàn hàng vạn năm thời gian xây dựng nên kia, cùng với việc hoàn toàn phá hủy đi sự tồn tại giống hệtnhư hòn đá tảng khổng lồ không cái gì có thể lay động được kia, cũng chỉ có thể là bạo lực, là sự bạo lực tuyệt đối, là sự bạo lực không gì cóthể khống chế được!

- Từ góc độ này mà xem xét, vậy thì đám người Thanh Long Sơn các cậu hẳn là phải nên tán thưởng cái phe phái cấp tiến này mới đúng chứ?

Hứa Nhạc khẽ trào phúng cười nhạt, nói.

- Những con đường khác nhau cũng đều có thể dẫn đến một mảnh đất thiênđường. Nhưng mà nguyên nhân chính là bởi vì lựa chọn những con đường điđến khác nhau, cho nên khi mà mọi người đi đến được cái mảnh đất thiênđường cuối cùng kia, cũng không nhất định sẽ được nhìn ngắm những cảnhvật giống nhau. Phong cảnh màu sắc hoa cỏ trên đường đi cũng có sự chênh lệch với nhau thật lớn a!

- Cậu là một gã gián điệp tình báo, không phải một gã thi nhân đâu.

- Dấn thân vào một thời khắc lịch sử chuyển biến khiến kẻ khác phải hưngphấn trào dâng như thế này, vào địa phương tràn đầy máu tươi cùng vớibạo lực, vào những âm mưu ti tiện… rất dễ dàng kích phát ý thơ ở sâu bên trong tâm hồn của mỗi con người.

Hứa Nhạc cũng không thèm để ýgì đến hắn nữa, tự mình chăm chú cùng với kinh ngạc quan sát lại một lần nữa bản báo cáo mà Thi Thanh Hải vừa mới đưa cho hắn. Từ từ cân nhắccẩn thận lại những tên tuổi hiển hách nằm bên trong đó, tự ngẫm nghĩ đến những thế lực mà những cái tên họ trong này đang đại biểu cho, chợttrong lòng hắn cảm thấy thân thể mình có chút phát lãnh, theo bản nănghạ thấp giọng, nói:

- Liên Bang… từ trên xuống dưới cũng đều rất nhanh hỏng nát hết cả rồi.

- Chính phủ Liên Bang từ trên xuống dưới cũng đã sớm hỏng nát hết cả ngay từ sớm rồi.

Thi Thanh Hải hơi chút trào phúng ngẩng đầu nhìn hắn, điếu thuốc lá trong hai đầu ngón tay khẽ vung vẫy lên một chút, nói:

- Đây chính là những gì mà Thanh Long Sơn mãi vẫn luôn ý đồ muốn nói chomọi người biết. Nhưng mà chỉ là không có bất cứ người nào nguyện ý tintưởng vào chuyện tình này mà thôi.

Hứa Nhạc thoáng trầm mặc một lát, đột nhiên vẻ mặt biến thành vô cùng nghiêm túc, chăm chú nhìn Thi Thanh Hải, nói:

- Chuyện tình lần này cùng với chuyện của Mạch Đức Lâm năm xưa cũng không giống nhau. Đây là những vấn đề riêng bên trong Chính phủ Liên Bang,cùng với cậu căn bản chẳng có chút quan hệ nào cả. Ta biết tình trạngcủa cậu hiện tại cũng không tốt cho lắm. Bên phía Ủy ban Thanh Long Sơnbên kia tựa hồ căn bản đã quên lãng đi cái gã sĩ quan liên lạc cậu, cũng không có cấp cho cậu bất cứ sự duy trì nào cả. Cậu cũng không cần tiếptục mạo hiểm đi điều tra xuống nữa.

- Một nhân viên tình báo thật sự vĩ đại, nên phải, hơn nữa nhất định là phải làm cho đến cùng một công việc mà mình đã lựa chọn.

Thi Thanh Hải không biết là đang nghĩ đến cái gì đó, biểu tình trên mặt đột nhiên có chút cô đơn, chợt thấp giọng nói:

- Đây chính là lời mà cái tên gia hỏa kia đã từng nói… Nghe nói hắn bịbệnh sắp chết rồi, mấy ngày nữa ta muốn quay trở về bên tinh cầu S2 mộtchuyến. Nếu như có thời gian, cậu đi theo ta một chuyến đi.

- Được thôi!

Hứa Nhạc trả lời vô cùng nhanh chóng, cơ hồ không hề suy nghĩ. Sau đó hắncũng không có quên đi cái chuyện tình mà chính mình đang vô cùng lo lắng kia, tiếp tục nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Thi Thanh Hải, vẻ mặtngưng trọng, nói:

- Tuy rằng ta cũng không phải là nhân viênchuyên nghiệp gì, nhưng mà chuyện tình lần này để cho tôi điều tra thìthích hợp hơn một chút, hơn nữa lại càng an toàn hơn một chút. Cậu phảiđáp ứng với ta, không được tiếp tục quản chuyện tình này nữa.

Thi Thanh Hải thoáng trầm mặc một lát, đột nhiên nở nụ cười nhàn nhạt, bêntrong nụ cười ẩn giấu một tia tình tự quái dị nào đó khó nói nên lời.

Hắn giương mắt nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Hứa Nhạc, đồng dạng vô cùng nghiêm túc, hỏi:

- Từ trước cho đến nay quả thật ta vẫn mãi cho rằng không có bất cứ kẻnào có thể chuyên nghiệp hơn so với ta cả. Nhưng mà ta đã phải thiên tân vạn khổ điều tra hơn một năm thời gian, mới điều tra ra được mấy thứnày… Còn cậu, chỉ mới từ bên Đế Quốc chạy trốn trở về không được mấyngày, liền đã điều tra ra được một bản danh sách quan trọng như thế này, thật sự là khiến cho ta cảm thấy vô cùng kinh ngạc a!

- Trừ phicậu chính là người được đề cử trở thành Cục trưởng Cục Hiến Chương kếtiếp, bằng không thật sự rất khó có thể giải thích được hết thảy nhữngthứ này.

Hứa Nhạc thoáng trầm mặc không nói gì, cũng không biếthiện tại nên giải thích như thế nào. Đột nhiên ngay tại thời điểm này,điện thoại di động mã hóa quân dụng của hắn đột nhiên vang lên. Trên màn hình điện thoại cũng không có hiện ra bất cứ dãy số nào cả.

Bên kia đầu dây điện thoại truyền đến thanh âm không có bất cứ cảm xúc biểu tình gì của Chủ nhiệm Bố Lâm:

- Thượng Tá Hứa Nhạc, Tổng Thống tiên sinh muốn gặp cậu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.