Bốn phía nhất thời biến thành một mảnh im lặng, Hứa Nhạc mơ hồ dự đoánđã phát sinh một số chuyện gì đó không tốt. Trên khuôn mặt tiều tụy hơichút tái nhợt của hắn chợt hiện lên một chút tình tự phức tạp. Ánh mắtcủa hắn dần dần khẽ nheo lại một chút, sâu bên trong nội tâm chợt cảmthấy có một trận sợ hãi.
Hắn thật sự vô cùng lo sợ. Bởi vì ở trên chiến trường cũng rất dễ dàng có người chết đi. Tại thời điểm lúc cònđang trốn chết ở bên Đế Quốc, trong lòng hắn cũng đã từng có một chút lo lắng, sợ hãi mơ hồ đối với những chuyện tình như thế này. Nếu như chính mình thật sự có thể may mắn trốn thoát trở về, còn có thể nào gặp lạikhuôn mặt thân quen của những tên gia hỏa này nữa hay không? Bên trongphiến quân doanh quen thuộc này nếu như thiếu đi những gương mặt quenthuộc này, cái mùi vị chân thối quen thuộc này, đó có còn là cái quândoanh trước đây nữa hay không chứ?
Càng thêm đáng sợ hơn nữachính là, thời điểm mà những người này rời đi, thì hắn cũng không có ởđó. Hắn quả thật không biết những tên gia hỏa này đã rời đi như thế nào, thì những tên gia hỏa này đã liền vĩnh viễn rời đi rồi… Bên trong những tác phẩm văn học thường xuyên nói đến chuyện nhìn vật nhớ người, đạikhái đó chính là cái loại tình huống cũng không quá mức nồng đậm nhưnglại đặc biệt bi thương như thế này.
Hoàn cảnh im lặng trầm mặcquái dị bốn phía xung quanh này thúc đẩy tâm tình của Hứa Nhạc khôngngừng hướng về phía cảm giác buồn chán vô cùng kia mà phát triển tới.trong đầu hắn liền bắt đầu xuất hiện lại hình ảnh lẫy lừng mạnh mẽ khimà bọn người Bạch Ngọc Lan cùng với Hùng Lâm Tuyền kia ngã xuống chếttrận. Mà đúng ngay tại thời điểm này, Hách Lôi đẩy đám người trước mặtra, tiến đến bên cạnh hắn, thấp giọng đem tất cả mọi chuyện đã phát sinh chậm rãi giảng thuật lại một lần cho Hứa Nhạc.
Một mảnh trầm mặc kéo dài một khoảng khá dài, toàn trường từ trong ra ngoài nhất thời biến thành một mảnh trầm mặc.
Sau khi biết được rõ ràng rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì rồi, biểu tìnhtrên mặt của Hứa Nhạc cũng không có những biến hóa gì là quá lớn cả,ngược lại cặp mắt vốn ti hí mà lại trong trẻo của hắn nheo lại càng ngày càng lợi hại hơn nhiều. Hắn cũng không có làm ra bất cứ phản ứng gì quá mức kịch liệt cả, mà chỉ là mạnh mẽ gắt gao mím chặt cặp môi mỏng manhcủa chính mình. Hắn khẽ nheo mắt nhìn về phía khu căn cứ quân sự đangchìm đắm trong ánh hoàng hôn đỏ rực đằng kia, trầm mặc không nói một lời nào cả.
Bốn phía xung quanh khu căn cứ quân sự là một mảnh tĩnhmịch trầm mặc, vô số những quân nhân sĩ quan Liên Bang dày dày đặc đặccũng đều lẳng lặng nhìn hắn, đồng dạng cũng không phát ra bất cứ thanhâm nào cả. Một tràng sự kiện vi phạm quân kỷ mà Bạch Ngọc Lan đã dẫnphát lúc trước kia, dạo gần đây ở bên trong quân doanh đã được bàn tánnáo nhiệt vô cùng sôi nổi ở khắp nơi. Tuy nói rằng cuối cùng Tòa án Quân sự cũng đã đưa ra phán quyết cuối cùng, nhưng mà tất cả mọi người bêntrong khu căn cứ quân sự sau khi xác định được tin tức Thượng Tá HứaNhạc vẫn còn sống sót trở về, đều biết hoặc là nói đều đang chờ đợi xemsẽ có chuyện tình gì sắp sửa phát sinh.
Ngoại trừ những đám quânnhân sĩ quan binh lính của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới cùng với Sư đoànThiết giáp 7 ra, tuyệt đại đa số những quân nhân sĩ quan binh ính của bộ đội tham chiến bên trong khu căn cứ quân sự đối với việc này cũng vẫnduy trì lập trường trung lập không nghiêng vào bên nào cả. Bọn họ càngcảm thấy hứng thú hơn nữa chính là, khi mà Thượng Tá Hứa Nhạc gặp mặt Sư Đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh, giữa hai người bọn họ sẽ bộc phát ra nhữngtia lửa khủng bố như thế nào. Bạch Ngọc Lan cuối cùng có thể bị bắn chết hay không, Quân đội Liên Bang, thậm chí là cả Chính phủ Liên Bang nữa,sẽ lựa chọn nghiêng về phía bên nào?
Sư Đoàn trưởng Đỗ ThiếuKhanh là loại nhân vật như thế nào đây? Sư đoàn Thiết giáp 7 là chi bộđội thiết huyết như thế nào? Nếu đổi lại là một vị quân nhân sĩ quanThượng Tá nào khác, cũng không có bất luận kẻ nào cho rằng ở trước mặtvị Sư Đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh này còn có một tia tư cách nói chuyệnđàm phán nào cả. Nhưng mà vị Thượng Tá này thì lại không giống nhữngngười khác, bởi vì hắn chính là Thượng Tá Hứa Nhạc.
Một tràng đènén không thể phát tiết cơn giận ở bên trong khu căn cứ huấn luyện quânsự của Bộ Quốc Phòng ba năm trước đây, đã được vô số quân nhân sĩ quanbinh lính của Đế Quốc say sưa truyền tụng không biết bao nhiêu lâu sauđó, cùng với những hình ảnh một mình một Robot tiến hành phá Doanh bộ,giữa Sư đoàn Thiết giáp 17 mới, Tiểu đội 7 cùng với Sư đoàn Thiết giáp7, giữa Hứa Nhạc cùng với Sư Đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh, mỗi oan hệ ânoán tình cừu giữa hai người cũng đã sớm lan truyền khắp nơi trong tất cả các quân doanh Liên Bang rồi.
Cái loại cảm giác chờ đợi này cóvẻ có chút không được tốt bụng cho lắm, nhưng mà thân là bộ đội tiềntuyến ở trên cảnh nội Đế Quốc, mỗi ngày cũng chỉ tiến hành những côngtác huấn luyện tác chiến buồn tẻ, hằng ngày là những tác chiến trôi qua, những chuyện tình không liên quan gì đến chính mình, những gã quân nhân sĩ quan binh lính kia làm sao có thể quản nhiều chuyện đến như vậyđược? Đúng vậy, anh chính là vị anh hùng Liên Bang đã trải qua thiên tân vạn khổ từ bên phía Đế Quốc quay trở về, mọi người ai nấy cũng đều vôcùng bội phục anh, nhưng mà cũng chính nguyên nhân là như thế, có thểnhìn thấy được hình ảnh vị anh hùng Liên Bang vừa mới quay trở về, mộtphen bộc phát bùng nổ, lại là một màn hình ảnh kích thích đến như thếnào đây cơ chứ?
Toàn thể quân nhân sĩ quan binh lính Liên Bangcũng đều biết đến tính tình trầm mặc kiên nghị mạnh mẽ giống hệt như một tảng đá của Thượng Tá Hứa Nhạc. Lúc này bọn họ ai nấy cũng đều nhìnchằm chằm về phía hắn đang trầm mặc lặng lẽ đứng ở giữa sân kia, tronglòng tin tưởng rằng hắn sẽ lập tức từ bên trong trầm mặc lặng lẽ mà bộcphát, tạo thành một màn hoành tráng.
Nhưng mà vượt ra ngoài sự dự kiến của tất cả mọi người toàn trường, cũng hoàn toàn vượt ra ngoài sựdự kiến của dám đội viên Tiểu đội 7 cũ, lúc này đang trừng lớn cặp mắt,chờ đợi Hứa Nhạc ra lệnh một tiếng liền chạy đi khởi động Robot chuyênchúc của chính mình, chạy thẳng vào nhà giam quân sự giết người cướpngục… Hứa Nhạc cũng không hề hạ lệnh tỏ vẻ bất cứ lời nào cả, mà cũngchỉ là khẽ cúi đầu nhìn xuống chiếc giày quân dụng màu đen dưới chânmình, nở nụ cười, nhẹ giọng nói một câu:
- Vẫn còn sống thì tốt rồi!
- Tổng Giám đốc Kỹ thuật Hứa Nhạc của Sư đoàn Thiết giáp 17, xin được báo cáo cấp trên!
- Vào đi, Thượng Tá Hứa Nhạc!
Vị Tổng Tư Lệnh mặt trận Quân đội Liên Bang tiền tuyến, Thượng Tướng DịchTrường Thiên ha ha cười to, dùng sức vỗ vỗ mạnh mấy cái lên trên bả vaicủa Hứa Nhạc, không chút nào che lấp đi ý tứ hàm xúc tán thưởng nồng đậm trên mặt của chính mình. Sau khi bảo quân nhân sĩ quan hậu cần chuẩn bị trà nóng mang đến, ông ta ôn hòa nói:
- Kế hoạch tiến công Tinhhệ X3 hiện tại đã tạm dừng lại, bộ đội đang tiến hành nghỉ ngơi và hồiphục, sau này cũng sẽ có những quan viên của Cục Hiến Chương cùng với Bộ Nội Vụ nghe lời báo cáo của cậu mà… Đương nhiên, cậu cũng không cầnphải quá mức để ý đến, đây cũng chỉ là trình tự thủ tục theo thường lệmà thôi. Sớm hãy đi nghỉ ngơi tốt một chút đi, không cần thiết phải ởnơi này mà nghiêm, nghỉ với tôi làm gì đâu.
- Thân là một quân nhân sĩ quan, tự nhiên là phải lấy nghĩa vụ quân sự đặt lên hàng đầu!
Hứa Nhạc từ trong cái kẽ hở trong đai lưng lấy ra một con chíp vi mạch nhonhỏ, đem đặt ở trước mặt của Dịch Tổng Tư Lệnh, tiếp tục nói:
-Tướng quân, trên đường trốn chết, tôi cũng đã có truyền về một bộ phậntình báo quan trọng. Mà phần văn kiện điện tử ở trong này, nên xem nhưlà chiến quả lớn nhất mà tôi đã đạt được trong một năm lưu lạc ở bên ĐếQuốc đi.
Nhìn thấy biểu tình của Hứa Nhạc đột nhiên trở nên đặcbiệt nghiêm túc như vậy, Dịch Tổng Tư Lệnh khẽ cau mày một chút, cầm lấy con chíp vi mạch, nghi hoặc hỏi:
- Đây là cái gì vậy?
- Đây chính là bản hiệp nghị hợp tác của tổ chức bình dân phản kháng bên trong Đế Quốc!
Hứa Nhạc bình thản giải thích, nói:
- Lúc ấy cũng không thể bẩm báo về Liên Bang để xin chỉ thị, cho nên tôiđã tự tác chủ trương, tự mình ký lên trên biên bản hiệp nghị này.
Nghe được lời giải thích của Hứa Nhạc, biểu tình trên mặt Dịch Tổng Tư Lệnhnhất thời trở nên nghiêm túc hẳn lại. Quân đội Liên Bang hiện tại đãđánh hạ được ba cái Tinh hệ hành chính biên giới của Đế Quốc, tuy rằngcũng đều là những Tinh hệ hành chính xa xôi cả, những dân cư Đế Quốc ởba Tinh hệ hành chính này cũng không phải là nhiều lắm, nhưng mà Quânđội Liên Bang thân là một phương tiến hành chiếm lĩnh, vì để tiến hànhcông tác vận chuyển hàng hóa, đạn dược… ở trên những khỏa Tinh cầu hànhchính này, cũng đã hao phí không biết bao nhiêu tinh lực của Quân độiLiên Bang rồi. Thân là sĩ quan chỉ huy cao nhất của Bộ Tư Lệnh mặt trậnLiên Bang này, ông ta đương nhiên biết rõ ràng rằng nếu như tổ chức bình dân phản kháng rãi khắp nơi bên trong Đế Quốc kia nguyện ý cùng vớiQuân đội Liên Bang tiến hành hợp tác, như vậy sẽ mang lại bao nhiêu lợiích.
- Để ta đọc kỹ nội dung trước một chút!
Dịch Tướngquân phất phất tay cắt đứt lời bẩm báo của Hứa Nhạc, sau đó bắt đầunghiêm túc giương mắt nhìn cẩn thận vào bên trong màn hình của máy tínhxách tay công việc của mình.
Một khoảng thời gian khá lâu sau đó, Dịch Tướng quân ngẩng đầu nhìn lên, đưa tay day day nhẹ mi tâm hơi cóchút khó chịu của chính mình, nhìn về phía gương mặt bình thường khônghề có bất cứ một tia cảm xúc kiêu ngạo đắc ý nào cả của Hứa Nhạc, vôcùng cảm khái nói:
- Không ngờ nổi rằng cậu không chỉ có thể bình an sống sót trở về, mà còn mang về một phần văn kiện quan trọng đến như thế này. Cái tên gia hỏa này, xem ra cậu khẳng định sắp sửa nhận đượcmột khỏa Huân chương Tử Thần a!
- Lo lắng cái gì mà tự tác chủtrương cơ chứ? Yên tâm đi, bên trong Liên Bang cũng không có bất luận kẻ nào dám ở trên loại trình tự nhàm chán thế này mà nói này nói nọ đâu.Còn về chi tiết của hiệp nghị hợp tác này, tự nhiên cũng sẽ có nhữngnhân vật chuyên nghiệp để mà tiến hành soạn thảo kiểm tra. Kỳ thật bênphía Bộ Quốc Phòng từ đầu đến giờ vẫn mãi luôn có kế hoạch đối vớiphương diện này. Chỉ đáng tiếc là bộ đội của chúng ta mãi cũng không thể nào tiếp xúc được đến những thế lực như loại này mà thôi… Thượng Tá Hứa Nhạc, ta phải nhắc nhở cậu trước một chút, có lẽ sau này cái sứ mệnhcùng với bên phía đối phương liên hệ với nhau, sẽ được giao lên trênngười của cậu đó!
- Nhất định sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ!
Thanh âm trả lời của Hứa Nhạc cũng không quá to, thế nhưng lại đặc biệt kiên định mạnh mẽ. Sau đó hắn lại tiếp tục nói:
- Ngoại trừ vấn đề này ra, tôi còn ở trong Đế Quốc tìm được một phân tình báo khác thuộc về phương diện khoa học kỹ thuật. Chính là tin tức tìnhbáo về phương diện máy móc cấu tạo của con Robot Lang Nha thế hệ mới của Quân đội Đế Quốc.
Dịch Tổng Tư Lệnh thoáng giật mình một cái.Sau khi Liên Bang đột phát được vấn đề liên quan đến cơ cấu của hệ thống song động cơ kia, nghiên cứu chế tạo thành công được con Robot MX, thìchưa đầu hai năm thời gian sau đó, bên phía Đế Quốc cũng liền nghiên cứu chế tạo thành công ra con Robot Lang Nha thế hệ mới. Tuy rằng loại màđầu Robot thế hệ mới do bên phía Đế Quốc chế tạo ra lựa chọn sử dụngchính là loại hệ thống đa động cơ tổng thể phân tán, về mặt tổng lựccông suất phát ra thì thua xa con Robot MX của Liên Bang. Nhưng mà cáimà con Robot Lang Nha vượt trội hơn cả chính là tốc độ cao cùng với tính cơ động mạnh mẽ. Vì thế ở trên chiến trường mặt đất, nó đã cấp cho toàn bộ Đại đội Robot Liên Bang những đả kích mạnh vẽ vô cùng nặng nề.
Vị lão Tướng quân mạnh mẽ áp chế đi sự kích động đang trào dâng trong lòng mình, nhìn chằm chằm vào gương mặt bình tĩnh trầm mặc dị thường của Hứa Nhạc, trầm giọng nói:
- Toàn bộ Quân đội Liên Bang tuyệt đối sẽ ghi công đầu cho cậu!
Nhưng mà đột nhiên tại thời điểm này, Hứa Nhạc thế nhưng lại cũng không cótiếp tục cái đề tài này. Hắn khẽ nheo mắt lại nói một câu hoàn toànkhông ăn nhập gì cả, khiến cho không khí đột nhiên chợt có chút độtngột:
- Bạch Ngọc Lan, Hùng Lâm Tuyền, bọn họ là binh sĩ của tôi!
Biểu tình của vị Tổng Tư Lệnh Dịch Trường Thiên liền trong nháy mắt trở nênphi thường nghiêm túc, thậm chí mơ hồ còn mang theo một tia phẫn nộ nhàn nhạt, ông ta khẽ hắng giọng một cái, giương mắt nhìn chằm chằm vào ánhmắt vô cùng bình tĩnh của Hứa Nhạc, thong thả mà cực kỳ lãnh đạm, hỏi:
- Cậu có phải là muốn dùng những tin tức tình báo trong tay mình đi uy hiếp Quân đội Liên Bang, có đúng không?
Hứa Nhạc cũng trầm mặc không nói tiếng nào, cũng không phản bác hay thừa nhận.
- Cậu không nên quên, cậu chính là một quân nhân sĩ quan Liên Bang!
Dịch Tổng Tư Lệnh vỗ thật mạnh một cái xuống cái bàn ngay trước mặt mình,chỉ thẳng vào gương mặt của Hứa Nhạc, tức giận khiển trách.
Đốimặt với cơn thịnh nộ của vị sĩ quan chỉ huy cao nhất của Bộ Tư Lệnh tiền tuyến Liên Bang kia, biểu tình của Hứa Nhạc vẫn như cũ là vô cùng bìnhtĩnh, không chút biến đổi. Hắn trầm giọng nói:
- Chính vì tôikhông quên chính mình vẫn còn là một gã quân nhân sĩ quan, cho nên thờiđiểm ngay khi biết được tin tức thuộc hạ của tôi sắp sửa lập tức bị xửbắn giữa pháp trường, tôi cũng không có ở trước mặt hàng ngàn hàng vạnquân nhân sĩ quan binh lính mà bộc phát phẫn nộ tại đương trường. Tôi đã có thể khống chế được tâm tình của mình thật tốt, tự tiến đến để báocáo tình huống. Hơn nữa tôi lại còn một phen đem những tin tức tình báocó liên quan thuộc về vấn đề quân vụ, báo cáo lên cấp trên không sót một chút nào, chuyển thẳng về Quân đội Liên Bang!
- Nhưng mà nhữngtin tức tình báo số liệu về cấu tạo kỹ thuật của con Robot Lang Nha thếhệ mới cùng với sơ đồ phân bố chiến thuật của Hạm đội Đế Quốc, chính làdo tôi tự dùng tính mệnh cá nhân của chính mình, cùng với vị Công chúaĐiện hạ Đế Quốc bên kia đánh cược mới có thể thắng được.
- Tướngquân, tôi cũng không bao giờ quên đi chuyện chính mình là một gã quânnhân sĩ quan, cũng không có quên công trước tư sau.
- Chuyện công việc chúng ta đã nói chuyện xong rồi, hiện tại tôi nghĩ muốn nói một chút việc riêng.
- Hai tên gia hỏa bọn họ chính là binh sĩ thuộc cấp của tôi, đây chính là việc riêng của tôi!
Sắc mặt vị Dịch Tổng Tư Lệnh không một chút biểu tình, nhìn chằm chằm Hứa Nhạc, một lúc lâu sao mới mở miệng nói:
- Nếu như hai gã binh lính kia của cậu thật sự bởi vì vi phạm quân kỷ rồi bị bắn chết, cậu liền sẽ dám một phen đem mấy cái tin tức tình báo màcậu gọi là của cá nhân chó má này, cấu giấu luôn, không thèm giao ranữa, có phải không? Cho dù cậu biết rõ ràng là nếu nói ra, thì sau nàynhững chiến sĩ Liên Bang anh dũng của chúng ta ở trên chiến trường sẽchết ít đi không biết bao nhiêu lần, cậu cũng sẽ không nói?
HứaNhạc giương mắt nhìn chằm chằm về phía cái bàn gỗ sẫm màu ở ngay trướcmặt, sâu bên trong nội tâm tự hỏi một lúc. Sau một khoảng thời gian dàitrầm mặc, hắn chợt có chút mệt mỏi trả lời:
- Sẽ không, tôi sẽ giao ra!
- Tôi biết là cậu sẽ không, bởi vì cậu chính là Hứa Nhạc!
Dịch Tổng Tư Lệnh dùng một loại động tác như là tiền bối an ủi vãn bối vậy,vỗ vỗ nhẹ bả vai của hắn mấy cái, sau đó thoáng tạm dừng lại một chút,mới nói tiếp:
- Hùng Lâm Tuyền lập tức có thể tha bổng vô tội,nhưng mà… Bạch Ngọc Lan thì lại không thể. Bên phía Tòa án Quân sự đãđưa ra phán xét cuối cùng rồi, cả cậu lẫn tôi cũng đều không có quyềnlực để mà thay đổi kết quả này.
- Cảm tạ ngài ngày đó đã hạ lệnhtạm dừng việc xử bắn. Tôi hy vọng ngài có thể cho tôi thêm vài ngày thời gian nữa. Dù sao hắn cũng là binh lính thuộc hạ của tôi, tôi nghĩ muốntìm một chút biện pháp.
Hứa Nhạc vẫn là vô cùng nghiêm túc trả lời.
- Hứa Nhạc, tôi phải cảnh cáo trước cậu một tiếng.
Dịch Tổng Tư Lệnh thân là một trong những vị đại lão cao nhất bên trong Quân đội Liên Bang, phi thường rõ ràng cái gã quân nhân sĩ quan trẻ tuổi ởtrước mặt này đã từng ở bên trong Liên Bang làm ra những chuyện tìnhkinh hãi thế tục như thế nào rồi. Ông ta lập tức nghiêm nghị nói nhanh:
- Nơi này là căn cứ quân sự tiền tuyến, là Quân đội, chứ cũng không phảilà Sở Nghiên Cứu Công ty Cơ khí Quả Xác, cũng không phải là Hổ Sơn Đạo,lại càng cũng không phải là tòa đại lâu Cơ Kim Hội tại Hoàn Sơn Tứ Châutinh cầu S2, nếu như cậu dám ngang nhiên cãi lại quân lệnh, thì tôituyệt đối cũng sẽ không bỏ qua cho cậu đâu!
Hứa Nhạc trầm mặc gật gật đầu một cái, đứng thẳng người dậy, tiến hành một cái động tác kínhchào theo nghi thức Quân đội Liên Bang, sau đó cầm lấy cái mũ quân dụngđã vô cùng nhăn nhúm, xoay người rời đi.
- Nếu như cậu có đượclệnh đặc xá của Tổng Thống tiên sinh… Thì cậu cũng cần phải có được mộtcái gật đầu của Đỗ Thiếu Khanh cùng với của Sư đoàn Thiết giáp 7 trướcmới được!
Dịch Tổng Tư Lệnh cúi đầu cầm tách trà trên bàn hớp lấy một hớp, tựa như vô cùng tùy tiện nói thêm một câu.
Hứa Nhạc lúc này đang hướng về phía ngoài cửa mà đi đến, nghe thấy câu nóinày, khóe môi chợt nhếch lên một chút, nở nụ cười nhàn nhạt.
Cáikế hoạch quân sự tiến công về phía tinh hệ X3 lúc trước đã bị ảnh hưởngvô cùng nghiêm trọng, cho nên cần phải tiến hành an bài chi tiết lại từđầu. Cho nên đám quân nhân sĩ quan binh lính bên trong căn cứ quân sựtiền tuyến này lại nghênh đón tiếp một đoạn thời gian cuộc sống buồn tẻchờ đợi chiến đấu không ngắn. Nhưng mà đối với rất nhiều người mà nói,một đoạn thời gian gián đoạn chiến đấu này khẳng định sẽ không một chútbuồn tẻ. Bởi vì tất cả mọi người đều kết luận rằng, khẳng định sắp sửasẽ có một màn tuồng hay lập tức diễn ra.
Thế nhưng đối với nhữngthành viên của Tiểu đội 7 cũ đã phân bố đến rất nhiều các chi bộ độichiến đấu khác nhau mà nói, bọn họ tự nhiên cũng sẽ không có tâm tư đểmà chờ đợi chứng kiến một màn kịch hay này diễn ra. Sau khi cảm giác hân hoan, hưng phấn, mừng rỡ, kích động đến rơi lệ bởi vì một màn trở lạithần kỳ của Lão Đại, lại đối diện với viễn cảnh tuyệt lộ Lão Bạch sắpsửa bị xử bắn khiến cho bọn họ càng sầu lo sâu sắc hơn rất nhiều lầnnữa. Vô số các loại cảm xúc thể hiện ra khó có thể nói nên lời.
Đám đội viên của Tiểu đội 7 lặng lẽ mong chờ kia, lúc này mới chợt pháthiện ra, cái vị Lão Đại gặp núi phá núi, gặp sông lấp sông ở trong lòngbọn họ kia, một khi đối mặt với quân kỷ sâm nghiêm cùng với phán quyếtcuối cùng của Tòa án Quân sự, hai cái tồn tại khủng bố nhất của Quân đội Liên Bang, hóa ra cũng không thể một phen bưng lên khẩu Cơ pháo nòngxoáy Đạt Lâm, quét ngang một đường liền thông suốt hết mọi việc được!
- Bằng vào những công lao hãn mã mà Lão Đại đã từng lập được, hướng vềphía Tổng Thống tiên sinh xin một cái lệnh đặc xá cũng không phải là vấn đề gì khó khăn…
Cố Tích Phong dùng mười đầu ngón tay có chút thô béo của chính mình bưng lên ly rượu đỏ, khẽ nhíu mày phân tích một chút:
- Quan trọng nhất chính là thái độ của Sư đoàn Thiết giáp 7 cùng với SưĐoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh bên kia mà thôi. Sư Đoàn trưởng Đỗ ThiếuKhanh nhận được sự tính nhiệm sâu sắc của Tổng Thống tiên sinh cùng vớibên phía Nghị Viện, uy tín cực cao, nếu như ông ta không chịu gật đầu…
Hứa Nhạc đem ly rượu đỏ đang cầm trong tay nhẹ nhàng đặt lên trên mặt bàn thoáng trầm mặc một lát sau, âm trầm nói:
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]