Hô hấp của Hứa Nhạc nhất thời trở nên nặng nề hơn một chút, cũng khôngphải bởi vì nguyên nhân trọng thương nên suy yếu, mà là bởi vì từ trêncái vòng tay kim loại trên cổ tay của hắn đột nhiên tản mát ra một tiaquang mang rất nhỏ.
Trên bề mặt vòng tay nhất thời có những đường tia sáng nhàn nhạt không ngừng lưu động, bên trong vòng tay đột nhiênchợt bắn ra những tia ánh sáng trắng, ngưng kết lại trên không trung ởtrước mặt cách đó không xa. Rất nhiều điểm sáng như sao trời di độngchợt nối lại thành những đạo đường cong. Những đạo đường cong này gặpnhau, kết nối lại tạo thành những kết cấu phức tạp. Những kết cấu phứctạp có một số địa điểm phát ra ánh sáng nhàn nhạt giống như sao trờivậy, rõ ràng thể hiện ra là một bức bản đồ. Bên trong bức bản đồ vô cùng phức tạp này lại còn thể hiện rõ ràng ra những con đường thông đạo,chính xác cùng với những con đường nước ngầm vô cùng phức tạp ở trướcmặt hết sức ăn khớp với nhau.
Bên trong cái vòng tay mà Phong Dưđại thúc lưu lại có cất giấu bản đồ của tất cả các gian ngục giam quantrọng nhất bên trong Liên Bang, điểm này trước đây hắn cũng đã xác nhậnđược một cách rõ ràng. Mà bên trong cái vòng tay này lại còn có một vàicái bản vẽ mà hắn mãi cũng không thể nào xác định được đó là bản đồ củanơi nào, mãi cho đến giờ phút này hắn mới có thể xác nhận ra được.
Không ngờ đây lại chính là bản đồ tuyệt mật vô cùng chi tiết của Đô thành Thiên Kinh Tinh của Đế Quốc!
Phong Dư đại thúc khẳng định đã từng đến Đế Quốc, điều này dựa vào sự phẫn nộ của Hoàng đế Đế Quốc cùng với bên trong câu chuyện xưa mà Hoài Thảo Thi đã giảng thuật, có thể tìm được bằng chứng rõ ràng. Nhưng mà bên trongcái vòng tay lại còn cất giấu cái loại tài liệu cơ mật quý giá như thếnày, điều này vẫn như cũ đã hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của HứaNhạc.
Một khi đã gặp mặt cùng với giao đấu với địch nhân, bênphía Đế Quốc hẳn là sẽ rất nhanh mà phát hiện ra hành tung của chínhmình. Hắn lúc này tuy rằng trong lòng vẫn chưa hết khiếp sợ đối vớichuyện cái vòng tay, nhưng mà cũng không có thời gian để mà đi tiêu hóacái loại cảm xúc này. Hắn bằng vào tinh thần lực mạnh mẽ như siêu nhâncố gắng khống chế lại hô hấp đang cực kỳ dồn dập của mình. Cặp mày khẽnhếch lên một chút, dùng tốc độ nhanh nhất cởi ra bộ quân trang cùng với giày quân dụng trên mình gã binh sĩ Đế Quốc đang nằm dưới chân mình,mặc lên trên người, đồng thời thuận tay nhặt lên súng ống cùng với máybộ đàm nội bộ của gã binh sĩ.
Giờ phút này hắn cũng không hề cầnphải bắt buộc chính mình tiến vào trạng thái nửa điên, lạc quan thái quá mà đi ca hát bài ca dao bi thiết ‘27 ly rượu’ kia nữa, chân đạp mạnhlên đôi giày quân dụng không vừa cho lắm, quan sát bản đồ ba chiều phiêu phù trên không trung trước mặt, không chút suy nghĩ, men theo những địa phương mà trên tấm bản đồ kia đã định sẵn mà đi đến, trong lòng hítthật mạnh luồng không khí có chút lạnh lẽo, phát ra thanh âm tê tê nhànnhạt.
Cái đường ống cống thoát nước ngầm có chút tối tăm chỉtrong khoảnh khắc liền cắn nuốt thân ảnh của hắn. Chỉ có những tia sángnhàn nhạt ở trên cổ tay hắn khi ẩn khi hiện, giống hệt như một đầu đomđóm phát sáng không rõ ràng, thế nhưng lại đặc biệt thanh lương.
Miệng không ngừng hô hấp nặng nề, ngón tay mở ra cái vòng tay trên cổ taytrái. Bên trong cái vòng tay có rất nhiều cái bản đồ khác nhau, có bảnđồ những gian nhà ngục to lớn của Liên Bang, lại còn có một vài cái bảnđồ hắn cũng không biết là chỉ nơi nào. Chỉ khi nhìn thấy lối rẽ, thấyđược chỗ trùng hợp với bản đồ, thế là quẹo vào mà đi.
Trầm mặcbước đi, không ca hát, chân bước đi trên đôi giày không vừa chân, mộtđường hít mạnh những luồng không khí thanh lương, hướng về con đườngcống ngầm tối đen mà đi, tê tê tê tê…
Một đoàn xe bao gồm nhữngchiếc xe thiết giáp cùng với những chiếc xe chống đạn quân dụng nặng nềtạo thành ở trên con đường quốc lộ vô cùng trống trải ở ngoại ô Đô thành rất nhanh chạy đi.
Bởi vì sự kiện tù phạm quan trọng đột ngộttrốn chạy phát sinh, khiến cho toàn bộ Đô thành nhất thời tiến nhập vàotrạng thái phong tỏa khẩn cấp. Mệnh lệnh cấm đi lại ban đêm được truyềnphát tới mỗi một gia đình bên trong Đô thành. Vô số gã quân cảnh biểutình cực độ khẩn trương giống hệt như một đám chó săn không ngừng rảirác khắp nơi bên trong các đường phố ở khu thành thị. Không có bất cứmột kẻ bình dân nào dám ở trên đường cái tùy tiện đi lại cả. Toàn bộđường ngang ngỏ tắt bên trong khu Đô thành cũng có vẻ vô cùng tĩnh mịch.
Cái đoàn xe mạnh mẽ xé toạt màn đêm tối dày đặc, một đường hướng về phíaNam mà chạy đi kia, ở bên trong con đường quốc lộ ban đêm tĩnh mịch nhưthế này, giống hệt như là một đám u linh khiến kẻ khác trong lòng sinhra cảm giác sợ hãi.
- Công chúa Điện hạ, hệ thống định vị xácđịnh cảm biến số 7 đã được trang bị hoàn tất, chỉ cần bộ đội truy tìmcùng với mục tiêu phát sinh bất cứ tiếp xúc nào, lập tức liền có thểtiến hành xác định chính xác vị trí của mục tiêu.
Cục trưởng CụcTác chiến Cơ động Máy móc của Quân Bộ Đế Quốc, Kiệt Tây thoáng cau mày,cúi đầu thấp giọng cùng với đám thuộc hạ ở phía trước tiến hành liên lạc mới nhất, sau đó hắn mới ngẩng đầu lên nhìn về phía vị quân nhân sĩquan trẻ tuổi mặc bộ quân trang không quân hàm ngay sau lưng ghế củamình, trầm giọng nói:
- Trận địa pháo kích dày đặc đã làm tốtcông tác chuẩn bị phóng bắn bất cứ lúc này, chỉ cần có thể thành côngxác định được chính xác vị trí, liền có thể oanh tạc dày đặc, khẳng định có thể một phen đem mục tiêu hoàn toàn phá hủy.
Ánh mắt bìnhtĩnh của Hoài Thảo Thi từ trên cái màn hình tinh thể lỏng trước mặt dờiđi, liếc mắt nhìn gã thuộc hạ thân cận xuất thân từ Quân đội đã theomình khá lâu này, lạnh lùng lắc lắc đầu, phủ quyết cái đề nghị này củahắn.
Không biết vì nguyên nhân gì, sau khi bị quá trình trốn chết cực kỳ ly kỳ của Hứa Nhạc chọc giận, nàng ta cũng không có lựa chọncưỡi trên phi cơ chiến đấu cực nhanh đi thẳng tới khu Kính Ngân Hồ kia,mà lại lựa chọn cưỡi xe quân dụng đi về phía đó.
- Công chúa Điện hạ, tôi thừa nhận là cục diện chính trị hiện tại quả thật là không ổnđịnh, mầm mống của đám quý tộc phản loạn còn lại vẫn chưa thể thanhtrừng toàn bộ được. Vào lúc như thế này mà ở bên ngoài vùng ngoại thànhcủa Đô thành Thiên Kinh Tinh lại làm ra một hồi nổ mạnh khủng bố nhưthế, quả thật là khó có thể giao phó được.
- Nhưng mà cái gã người Liên Bang này chính là hung thủ duy nhất đã mưusát Quận vương Tạp Đốn cùng với Thân vương Mạch Đức Lâm. Chuyện này đãkhiến cho Hoàng đế Bệ hạ phi thường tức giận, thậm chí ngay cả đám quýtộc trong Nguyên Lão Hội cũng đã từng đến bệnh viện xem qua hắn nữa…
Hắn có chút do dự liếc mắt nhìn về phía Hoài Thảo Thi, nhẹ giọng nói:
- Rất nhiều người cũng đều biết rằng hắn là do đích thân ngài bắt giữ,thế nhưng cũng đều biết những chuyện tình đã xảy ra trên Cách Phản Tinh… Nếu như hiện tại chúng ta không thể dùng tốc độ nhanh nhất mà giảiquyết hắn, chỉ sợ sẽ có vài lời đồn đãi bất lợi đối với ngài, như vậycũng không phải chuyện gì tốt.
Hoài Thảo Thi khẽ nheo mắt lạinhìn hắn một chút. Cục trưởng Kiệt Tây nhất thời cảm thấy nhiệt độ bêntrong chiếc xe quân dụng này đột nhiên giảm xuống rất nhiều, có chút rét lạnh đến thấu xương, liền lúng ta lúng túng mở miệng giải thích.
- Ta so với bất cứ ai khác cũng đều biết rất rõ ràng mức độ nguy hiểm của cái gã người Liên Bang này. Cái chết lúc này của hắn đối với việc ổnđịnh tình tự của đám quý tộc kia cũng là vô cùng quan trọng. Nếu như làcó thể, ta thậm chí còn muốn một phen đem toàn bộ những quả bom nănglượng cao đang cất chứa ở Quân Bộ bên kia, tất cả ném hết xuống vào Kính Ngân Hồ, một phen đem cái hồ kia nổ tung thành một cái hố sâu nữa kìa.
Hoài Thảo Thi nhàn nhạt nhìn chằm chằm cái gã thuộc hạ trung thành nhất củachính mình, cũng không có tức giận, chỉ là chậm rãi bình tĩnh nói:
- Nhưng mà ta cũng không cho rằng đám bộ đội ở ven hồ kia lại có thểtrong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy lại có thể tiến hành xác địnhchính xác vị trí của hắn.
Cục trưởng Kiệt Tây khẽ cau mày lại một chút. Tuy rằng hắn vô cùng kính sợ đối với vị Công chúa Điện hạ ở trước mặt này, nhưng mà những lời Công chúa Điện hạ vừa nói đó, rõ ràng chính là không chút tín nhiệm đối với năng lực của Quân đội Đế Quốc, hơn nữalại còn mơ hồ đánh giá quá cao thực lực của tên đào phạm Liên Bang kianữa. Hắn nhịn không được mở miệng nói:
- Đây là chuyện tuyệt đốikhông có khả năng xảy ra! Tuy rằng cánh rừng rậm ở phía Nam kia địa hình phức tạp, nhưng mà tôi đã phái ra hơn một vạn bộ đội đặc chủng chínhquy, cộng thêm mấy chục đầu Robot Lang Nha tiến nhập vào nơi đó rồi. Cho dù là không thể giết chết hắn được, nhưng mà tìm được hắn, hẳn cũngkhông phải là vấn đề chứ?
Hoài Thảo Thi ngẩng đầu lên, liếc mắtnhìn về phía màn đêm dày đặc bên ngoài cửa sổ xe, cũng không có trả lờicâu hỏi của gã thuộc hạ trung thành, chỉ mở miệng hỏi:
- Tronglịch sử của Đế Quốc, đã từng có ngườu Liên Bang nào có thể ở trên ThiênKinh Tinh mà sinh tồn quá một tiếng đồng hồ hay không?
- Không có!
Cục trưởng Kiệt Tây mở miệng trả lời một cách trảm đinh chặt sắt.
- Cho nên cũng không cần quá mức khẩn trương. Một người khi mà còn đeocái sợi dây xích chó trên cổ mình, thì cho dù có cường đại đến thế nàođi chăng nữa, cũng đều chỉ có thể bị biến thành một con chó bị treo lủng lẳng trên cọc gỗ mà thôi, cho dù có giãy dụa như thế nào đi chăng nữacũng không có khả năng bỏ chạy quá xa được.
Ánh mắt củaHoài Thảo Thi một lần nữa quay trở lại trên màn hình theo dõi phíatrước, ngắm nhìn một chút những báo cáo về tình hình truy tìm tại KínhNgân Hồ vừa mới truyền về kia, trên khóe môi chợt nở lên một tia nụ cười nhàn nhạt, bên trong nụ cười còn mang theo một tia hàn ý. Nàng ta đangim lặng nghĩ đến cái tên gia hỏa đang liều mạng chạy trốn kia, hãy đểcho sinh mạng của hắn thêm một lần cuối cùng nữa nở rộ ra quang mangchói mắt khiến cho ta cảm thấy hài lòng đi.
Bên trong xem lại một lần nữa lâm vào một mảnh trầm mặc yên tĩnh.
Một lúc thật lâu sau đó, bên trong chiếc xe quân dụng vẫn như cũ là mộtmảnh trầm mặc. Đám bộ đội phụ trách truy lùng tại phía Kính Ngân Hồ cùng với rừng phong phía trước vẫn như cũ không có bất cứ tin tức hồi báomới nào cả.
Cục trưởng Kiệt Tây sau khi cùng với đám thuộc hạmình tiến hành liên lạc xong, sắc mặt lại trở nên càng thêm khó coi hơnmột chút. Hắn có chút do dự liếc mắt nhìn sang vị Công chúa Điện hạ đang nhắm mắt dưỡng thần ở hàng ghế phía sau, thấp giọng nói:
- Vẫnnhư cũ chưa thể tìm ra được mục tiêu… Đám bộ đội ở khu rừng phía Nam đãtiến hành kiểm tra qua một lượt, không có gặp phải bất cứ tập kích nàocả. Các thiết bị dò xét dấu hiệu sinh mệnh cùng với tàu ngầm bên tronghồ cũng không phát hiện có bất cứ dị động nào.
Hoài Thảo Thingẩng đầu lên, hai mắt khẽ nheo lại thành một khe nhỏ, sau khi trầm mặcmột thời gian thật lâu sau, đột nhiên mở miệng ra hỏi:
- Tình huống hiện tại bên phía Bắc thế nào rồi? Trong hệ thống cống ngầm dưới lòng đất có động tĩnh gì hay không?
Cục trưởng Kiệt Tây khẽ rùng mình một cái, thầm nghĩ mặc dù trong kế hoạch, ở trong hệ thống cống thoát nước ngầm trong lòng đất ở phía Bắc hồ hắnđã có bố trí ba đạo phòng tuyến kiểm tra, nhưng mà cái gã đào phạm LiênBang này như thế nào lại có thể ngu xuẩn đến mức hướng về phía thành thị mà trốn chạy chứ?
- Theo như ngài chỉ thị lúc trước, tất cả cácthiết bị theo dõi phát hiện chíp vi mạch nhân thể bên trong hệ thốngthoát nước ngầm dưới lòng đất trong lúc nhất thời toàn bộ đã mở ra hếtrồi. Chỉ là có mấy địa điểm, các thiết bị ở đó bởi vì lâu ngày không cótu sửa, cho nên có thể sẽ xảy ra chút vấn đề nhỏ, thế nhưng cũng khôngcó ảnh hưởng đến đại cục.
Hoài Thảo Thi cũng không có tiếp tụcnói gì nữa, chỉ là hai mắt đang nheo lại của nàng ta càng nheo chặt hơn. Hai hàng lông mi chỉnh tề lúc này lại giống như là hai ánh đao sắc bénđang chớp động vậy.
Ngay sau đó liền có tin tức xấu truyền đến.Đơn vị bộ đội phụ trách canh giữ tại khu vực đường cống thoát nước ngầmxác nhận đã gặp phải ba lượt tập kích, không có bất cứ kẻ nào còn sốngsót!
- Công chúa Điện hạ, tôi đã đặc biệt một phen đem Tề ĐạiBinh điều đến hệ thống cống thoát nước ngầm rồi. Kết quả không ngờ ngaycả hắn ta cũng đều bị đánh bại, hiện tại sinh tử chưa biết.
Cụctrưởng Kiệt Tây đưa tay lên lau mớ mồ hôi lạnh tươm ra đầy trán, cònkhông kịp thể hiện vẻ khiếp sợ của mình ra, đã vội vội vàng vàng giảithích rằng chính mình cũng không có xem nhẹ mệnh lệnh ban đầu của Côngchúa Điện hạ…
Hoài Thảo Thi thoáng cau mày lại. Nàng ta biết rõràng cái gã Tề Đại Binh kia chính là một gã chiến sĩ cường đại từ chỗDoanh đoàn Đặc chủng Hoàng gia Đế Quốc của Cục Cơ Giới điều động đến,không ngờ rằng ngay cả người này cũng không thể ngăn cản nổi Hứa Nhạcnhư vậy.
Ngươi đã toàn thân bất động rồi, làm sao lại còn có sứcchiến đấu cường hãn đến như thế? Chảy nhiều máu đến như vậy, bị thươngnặng đến như thế, lại còn bị thương lúc rơi phi thuyền nữa, ngươi khôngngờ lại còn có thể chạy trốn xa đến như vậy? Ngươi theo hệ thống cốngnước ngầm trong lòng đất hướng về phía Đô thành mà đi, chẳng lẽ khôngbiết ta bất cứ lúc nào cũng có thể giơ tay ra nắm lấy sợi dây xích chósau gáy của ngươi sao?
Nhìn thấy bóng đêm vẫn còn dày đặc bênngoài cửa sổ, vẻ mặt Hoài Thảo Thi không một chút biểu tình, trong lòngthì lại âm thầm cùng với cái tên gia hỏa đang trên đường trốn chết kiamà tiến hành đối thoại.
- Phong tỏa toàn diện lại tất cả các lối ra của hệ thống cống thoát nước ngầm!
- Vâng!
Cục trưởng Kiệt Tây trầm giọng trả lời.
Tuy rằng ông ta biết rất rõ ràng độ phức tạp đến mức khủng bố của hệ thốngcống thoát nước ngầm của Đô thành Thiên Kinh Tinh, căn bản không có khảnăng tiến hành phong tỏa toàn diện được. Nhưng mà nghĩ đến cái con chípvi mạch nhân thể ở phía sau gáy của gã đào phạm Liên Bang kia, nghĩ đếnnhững hệ thống trang bị tiến hành lắp đặt trải rộng khắp mỗi một ngõngách trong thành thị, sự tự tin nhất thời dâng tràn lên trong lòng củahắn.
Cánh cửa kính xe được chậm rãi hạ xuống, gió đêm mát lạnhnhất thời thổi quét vào. Lại là một khoảng thời gian dài im lặng. Cũngkhông có bất cứ tin tức gì được truền trở về nữa, lòng tin dần dần trởnên phai nhạt đi rất nhiều. Trên gương mặt của Cục trưởng Kiệt Tây trànngập vẻ không thể tin nổi cùng với khẩn trương vô cùng.
Hoài Thảo Thi khẽ nheo mắt lại nhìn về phía hai hàng cây đang được gió đêm thổiquét, lay động một cách bất an, tâm tình của nàng ta cũng lần đầu tiêntrong cuộc đời mình trở nên lay động bất an.
- Trong lịch sử ĐếQuốc, đã từng có người Liên Bang nào có khả năng ở trên Thiên Kinh Tinhnày mà sinh tồn quá một tiếng đồng hồ hay không?
Trong lòng nàngta lúc này lại một lần nữa lặp lại câu hỏi mà khi nãy mình đã vô cùnglạnh lùng hỏi ra, trong lúc nhất thời đột nhiên sinh ra một tia dấu hiệu không tốt. Bây giờ thời gian một tiếng đồng hồ đã trôi qua rồi, mà mình vẫn còn chưa có phát hiện ra Hứa Nhạc.
Vào lúc này nàng ta mới chợt nhớ ra, mình đã quên đi mất một sự kiện…
Rất nhiều năm trước đây, cái gã Liên Bang tên gọi Nạp Tư Lý kia, đã có thể ở trên Thiên Kinh Tinh này sinh tồn một quãng thời gian thật dài, thậmchí còn là sinh sống một cách khoái hoạt trong một quãng thời gian thậtdài.
Một tia lửa đạn không một chút diễm lệ bên trong đêm tốinhất thời phụt lên vô cùng chói mắt, một tiếng súng nặng nề ở bên trongđường cống thoát nước ngầm im lặng mà trống trải kia quanh quẩn suốt một quãng thời gian thật dài, mới chậm rãi tiêu tán đi.
Tại một góckhuất có chút u ám, Hứa Nhạc bưng trên tay khẩu súng trường quân độichuyên dụng của Đế Quốc, vẻ mặt có chút kiên nghị, giương mắt nhìn vềphía cái bục nối tiếp ở phía xa xa. Hắn quan sát một lúc thật lâu, xácnhận chính xác sáu gã binh lính Đế Quốc kia đã toàn bộ bị mình bắn gụchoàn toàn, sau đó mới tiếp tục nâng bước, hướng về phía trước mà đi tới.
Đây chính là đám binh lính canh gác Đế Quốc thứ ba mà hắn gặp phải trên con đường trốn chết trong lòng đất của mình. Một hồi giao hỏa xảy ra bấtngờ lúc nãy, hắn bằng vào nhãn lực so với bình thường thì linh mẫn hơnrất nhiều của chính mình kia, cùng với khả năng bắn súng có thể so sánhvới Bạch Ngọc Lan, đã rất nhanh đem sáu gã địch nhân kia tiêu diệt sạchsẽ.
- Lão già kia, mặc dù không có ánh mắt của lão quan sát, thế nhưng trình độ bắn súng của ta cũng không tệ chút nào a!
Hắn kéo lê cái chân bị thương, có chút khó khăn bước đi từng bước một. Trên khuôn mặt mỏi mệt cũng không có bất cứ một tia biểu tình nào cả, thếnhưng bên trong nội tâm lại không ngừng dùng những loại lời nói này cốgắng tự cỗ vũ chính mình tiếp tục kiên trì.
Quá trình trốn chếtđã trôi qua được hơn một tiếng đồng hồ. Hắn biết cho dù hiện tại đámngười Đế Quốc tạm thời còn chưa có phát hiện ra chính mình, nhưng màthời gian phát hiện ra cũng gần ở trước mắt rồi. Càng quan trọng hơn nữa chính là, men theo hệ thống cống thoát nước ngầm trong lòng đất này,càng tiến sát về phía Đô thành Thiên Kinh Tinh, thì lại càng có khả năng gặp phải thiết bị theo dõi chíp vi mạch nhân thể của đám người Đế Quốc.
Đây chính là thời điểm lấy ra con chíp vi mạch nhân thể ở phía sau gáy!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]