Trong khoảnh khắc mà Hoài Thảo Thi ngẩng đầu lên kia, trong lòng nàng ta chính là đang cảm khái đối với cái chết của Hứa Nhạc. Bắt đầu từ thờiđiểm này, trong kiếp sống cao quý mà cô độc của chính mình đã thiếu đimột gã đối thủ có tư cách là kẻ địch của chính mình.
Thân là mộtđại nhân vật thực lực cực kỳ cường hãn, cực kỳ hiếm có, hơn nữa lại còncó thực lực để mà cảm khái đối với sự sống chết của người khác, có cảmxúc trào phúng chán ghét đối với chuyện trời sinh ra không có đối thủnhư thế, chỉ trong khoảnh khắc sau, một tia cảm khái kia trong lòng củaHoài Thảo Thi đã rất nhanh chóng chuyển hóa trở thành một ý chí quyếttâm kiên định trong lòng mình. Tiên hoàng cùng với Đại Sư Phạm tiềnnhiệm cũng đều chết trong tay của Lý Thất Phu, mục tiêu cả đời này củanàng ta chính là đánh bại Lý Thất Phu. Cho dù hắn có già yếu đi chăngnữa, có ốm đến mức nằm liệt giường đi chăng nữa, thì cũng phải thua ởtrong tay của chính mình.
Làn gió đêm đập mặt mà đến, chí khí hào hùng trong lòng của Hoài Thảo Thi dâng lên đến cực điểm. Đúng lúc này,nàng ta lại nhìn thấy gã quân nhân sĩ quan kia lảo đảo mà bối rối chạyđến, quỳ rạp hai chân xuống mặt đất, nghe được thanh âm thông báo vôcùng run rẩy khiếp sợ của tên quân nhân sĩ quan kia:
- Công chúa Điện hạ, hắn chạy rồi!
Cặp mày Hoài Thảo Thi khẽ nheo lại, híp lại thành một đường thẳng nhỏ. Nàng ta lúc này cũng giống như là Hứa Nhạc cách đây không lâu, đã bắt đầuhoài nghi thính lực của chính bản thân mình. Nàng ta cũng đã bắt đầyhoài nghi cái lỗ tai của chính mình. Công chúa Điện hạ tự nhiên chính là nói bản thân mình, thế còn… hắn là ai? Là ai đã chạy rồi?
Cặpmày mỏng manh vốn đang nhíu chặt lại chỉ trong chốc lát liền đột nhiênnhướng thẳng ra, bên trong đôi mắt đang khẽ nhướng lên kia chợt toát ramột tia hàn ý lãnh lệ. Chính bản thân mình rõ ràng đã xác nhận kinh mạch trong thân thể hắn đã hoàn toàn đứt đoạn, toàn thân tê liệt. Ngày hômnay hắn lại bị Hoàng đế Bệ hạ đánh thành ra bộ dáng thê thảm không đànhlòng như thế kia, không ngờ hắn lại có thể dưới một đội binh lính vũtrang hạng nặng tiến hành áp giải, thành công chạy thoát?
HoàiThảo Thi xoay phắt người lại, thân thể bên trong bộ quân trang thẳng tắp phát ra sát khí mãnh liệt, một chưởng đã đem gã quân nhân sĩ quan kiatát cho té ngã xuống đất, trầm giọng khiển trách một câu:
- Một đám vô dụng!
Gã quân nhân sĩ quan rất nhanh giãy dụa đứng lên, lại một lần nữa cúi đầu, quỳ rạp xuống dưới chân của Hoài Thảo Thi, không dám có bất cứ lời cãicọ nào cả.
- Địa điểm?
Hoài Thảo Thi bước nhanh hướng vềphía bên ngoài Hoàng cung mà đi, từ trong tay thuộc hạ tiếp nhận thiếtbị liên lạc, biết được rằng cái tin tức này hẳn là đến tai của Phụ hoàng rồi.
- Là Kính Ngân Hồ. Phi thuyền đã gặp rủi ro tại đó. Đámbinh lính áp giải báo cáo rằng tù phạm cũng không có ở trong khoangthuyền. Cảnh Vệ Doanh gần đó nhất đã chạy đến đó tiếp ứng.
Gãquân nhân sĩ quan kia lúc này đã đứng thẳng dậy, căn bản bất chấp đámbụi đất trên đầu gối cùng với trên thân thể của mình, lảo đảo rất nhanhđi theo ngay phía sau Hoài Thảo Thi, tận hết khả năng dùng những ngônngữ ngắn gọn mà chuẩn xác nhất để báo cáo cho thượng cấp.
- Thông báo cho Bộ Giao Thông Hoàng gia, tạm thời đóng cửa hết tất cả những bến cảng nhà ga cùng với không cảng.
- Thông báo cho các Bộ khác tại các khu bối hợp tiến hành phòng ngự, mởra tất cả những thiết bị kiểm tra phân hình chíp vi mạch nhân thể.
- Ra mệnh lệnh cho Doanh đoàn Robot Hoàng gia II dùng tốc độ nhanh nhất tập trung toàn Doanh đến Kính Ngân Hồ.
Hoài Thảo Thi không ngừng bước nhanh về phía trước, thông qua thiết bị liênlạc di động trong tay của mình, hướng về phía tất cả các ban ngành quantrọng có liên quan của Thiên Kinh Tinh tuyên bố ra mệnh lệnh của chínhmình, vẻ mặt phi thường lạnh lùng.
Nàng ta quả thật không biếtHứa Nhạc vì cái gì đột nhiên lại có được năng lực hành động trở lại,cũng không rõ ràng lắm vì cái gì mà hai khối thuốc nổ gắn trên bả vaicủa hắn cũng không có nổ tung khi hắn chạy trốn… Một tia lo lắng mơ hồnhất thời dâng lên trong lòng nàng.
Một lát sau nàng ta cũng khôi phục lại sự bình tĩnh, chợt nghĩ đến cái con chíp vi mạch nhân thể ởphía sau gáy của cái tên gia hỏa kia, khẽ hít sâu một hơi, vẻ mặt khôngchút biểu tình, nói:
- Một phen đem tất cả các đơn vị bộ đội mặtđất xung quanh khu vực Hoàng cung phái hết ra. Ta muốn trong vòng phạmvi bán kính bốn mươi km xung quanh Kính Ngân Hồ, theo dõi đến từng người một ở khu vực đó, không được bỏ sót bất cứ một ai. Trọng điểm kiểm trađặt ở cánh rừng rậm phía Nam của Kính Ngân Hồ, đẩy mạnh công tác quéttín hiệu điện tử… Gặp được đối phương, giết chết không cần xin mệnhlệnh.
Cái con chíp vi mạch nhân thể ở phía sau gáy của đám ngườiLiên Bang giống hệt như là một ngọn hải đăng ở trong đêm tối vậy. Bêntrong mỗi một khu thành thị của Đế Quốc, ở trong các tòa kiến trúc cũngđều có trang bị dày đặc những thiết bị theo dõi phát hiện tín hiệu mạchxung điện tử con chíp vi mạch nhân thể của những gã gián điệp Liên Bang. Ở dưới loại tình huống như thế này, Hứa Nhạc muốn bỏ chạy, vậy thì cũng chỉ có một con đường duy nhất, chính là rời xa các khu vực thành thị,tiến vào khu vực thâm sơn rừng già mà thôi.
Mấy chục phút trước đây…
Một chiếc phi thuyền di chuyển tầm gần bốn động cơ do bên phía Đế Quốcnghiên cứu chế tạo ra, từ phần bụng không ngừng phun ra bốn luồng dòngkhí cao áp ở những vị trí bất đồng nhau, kéo theo một cái đuôi màu trắng xóa cực dài, rất nhanh mà vững vàng rời xa ánh tà dương, sát bên trênmảnh rừng cây lá phong đỏ rực luôn vững vàng đứng sừng sững từ ngàn xưabên cạnh Hoàng cung Thiên Kinh Tinh, hướng về phía Nam của Thủ đô ThiênKinh Tinh mà bay đi.
Những tàng lá cây hai màu vàng đỏ của cánhrừng ở bên ngoài cửa sổ rất nhanh lui về phía sau, dung nhập vào ánhhoàng hôn một màu đỏ rực cuối cùng kia, dần dần biến về một mảnh hắc ám.
Hứa Nhạc lúc này toàn thân đã bị trói buộc chặt lại, im lặng trầm mặc ngồitrong một cái khoang thuyền ngay phía sau khoang điều khiển của chiếcphi thuyền áp giải này, cách một lớp cửa sổ bằng thủy tinh, nhìn xuốngnhững cảnh trí xinh đẹp trên mặt đất, trầm mặc không nói tiếng nào, cũng không biết trong lòng hắn đang ngẫm nghĩ cái gì.
Đám quân nhânsĩ quan Đế Quốc tiến hành áp giải hắn biết rất rõ ràng tên tù binh LiênBang này ngay sau đó sẽ lập tức bị bắn chết, cho nên đối với sự trầm mặc của hắn lúc này thật sự không thèm để ý đến.
Tuy rằng bọn họbiết rất rõ ràng người này hiện tại đã là toàn thân tê liệt, thế nhưngđám quân nhân sĩ quan này vẫn như cũ vô cùng nghiêm cẩn mà chấp hànhcông tác điều lệ an toàn áp giải. Bốn gã bộ đội đặc chủng có khả năngtác chiến cận thân cực kỳ cao đang ở bốn phía trước, sau, trái, phải gắt gao canh chừng hắn, hơn nữa bên người bọn họ cũng không có bất cứ súngống vũ khí nào cả.
Trong hai cái khoang thuyền hẹp dài ở hai bêntrái phải của căn phòng đó, thì lại có đến hai mươi gã quân nhân binh sĩ võ trang hạng nặng, trang bị đầy mình. Cho dù toàn thân Hứa Nhạc đangbị tê liệt, đột nhiên có thể bạo phát lên giết người, cũng không có cách nào tước đoạt được vũ khí, và ngay lập tức sẽ bị làn mưa đạn dày đặcbắn thành một đống thịt nát mà thôi.
Trên đường phi hành trầmmặc, chiếc phi thuyền rất ít khi nào chấn động. Bóng đêm bên ngoài cửasổ cũng càng ngày càng dày đặc hơn, nhất là tại phía đường chân trời ởphương xa lại là một màu đen như mực, chỉ có một cái hồ nước nào đó ở xa xa vẫn còn lóe lên quang mang sáng bóng, giống hệt như một khỏa bảothạch xinh đẹp nào đó.
Hứa Nhạc im lặng trầm mặc nhìn về phía cái mặt hồ càng ngày càng tới gần kia.
Trong khi hắn chú ý nhìn chằm chằm về phía cái mặt hồ ở xa xa kia, trong đầucũng không ngừng tính toán đến mức độ chênh lệch giữa phi thuyền cùngvới mặt hồ, tính toán độ cao chênh lệch giữa mực nước hồ với mực nướcbiển, tính toán tốc độ di chuyển của chiếc phi thuyền, độ cao của chiếcphi thuyền với mặt đất, tính toán sơ qua tốc độ phản ứng của đám quânnhân sĩ quan Đế Quốc, tính toán qua tốc độ phản ứng của chính mình, tính toán qua rất nhiều rất nhiều thứ khác nhau.
Tính toán trong đầulà vì để tính kế, vật lấy ra đặt cược chính là mạng sống của chính hắn.Một lúc nữa hắn sẽ bị đem ra bắn chết, bây giờ còn không có đánh nhaumột trận, vậy còn đợi đến khi nào cơ chứ?
Cho nên đột nhiên ánhmắt của hắn nheo lại thành một cái khe, nhìn về phía gã quân nhân sĩquan Đế Quốc biểu tình lạnh lùng như băng đang ngồi trước mặt mình, cười cười một cái, sau đó khẽ cúi đầu xuống.
Cái động tác cúi đầu của hắn nhìn qua giống như tầm thường nhẹ nhàng, nhưng mà khi cái cằm củahắn sắp sửa đụng sát vào phần ngực, cái đầu của hắn đột nhiên lại mạnhmẽ nâng thẳng lên trên, đẩy thẳng đỉnh đầu về phía sau lưng!
Rắc!
Thanh âm một tiếng gãy lìa chợt vang lên chói tai, phần nhựa tổng hợp cố định trên đầu hắn vỡ vụn ra thành từng phiến nhỏ. Cái gáy của Hứa Nhạc mạnhmẽ đập thẳng về phía sau, phá vỡ cái phần bàn cố định phía sau đầu hắn,hung hăng đập thẳng lên trên trán của gã quân nhân sĩ quan Đế Quốc đangngồi canh giữ ở sau lưng.
Cơ hồ là đồng thời trong lúc đó, mớbăng vải ràng buộc khắp nơi xung quanh thân thể hắn bên dưới chợt căngthẳng lên một trận, những sợi vải bằng nhựa tổng hợp vốn dĩ vô cùng cứng rắn, tựa hồ như chịu phải một lực lượng căng cứng vô cùng khủng bố nàođó, rất nhanh bị kéo dãn ra cực mạnh, giống như là sắp sửa đứt rời ravậy!
Cặp mắt vốn sưng húp của Hứa Nhạc lại nheo lại thêm chútnữa, rất nhanh hung hăng cúi đầu về phía trước, một đầu cụng thẳng vàogã quân nhân sĩ quan đối diện đang chuẩn bị mở miệng la lớn ở phía trước kia.
Gật phải một cái! Gật trái một cái!
Bốn thanh âm đầu lâu vỡ vụn nặng nề mà khủng bố nhất thời vang lên trong khoang thuyền,bốn gã quân nhân bộ đội đặc chủng Đế Quốc đang ngồi vây xung quanh người hắn ngay cả kêu lên một tiếng cũng căn bản không kêu kịp, phần đầu đãvỡ ra, xụi lơ ngã thẳng xuống mặt đất bên dưới.
Liền đúng vào lúc này, lớp băng trói buộc đang căng thẳng trên người của Hứa Nhạc rốtcuộc cũng vỡ tan, văng ra tung tóe, vô số những mảnh vụn dày dày đặc đặc giống hệt như những mảnh bông tuyết ào ào tung bay khắp nơi trongkhoang thuyền, giống hệt như một khối tuyết cầu khổng lồ bị vỡ tan ravậy.
Trong một mảnh băng vải đang bay múa đầy trời kia, thân thểcủa Hứa Nhạc nháy mắt đã hóa thành một đạo bóng đen, gào thét hướng vềphía trước bắn thẳng tới, cái chân đạp mạnh lên trên vách tường khoangthuyền, ở bên trên vách tường hợp kim rắn chắc lưu lại một đạo vết chânnhàn nhạy, tay phải nhìn qua tựa hồ như tùy tiện bẻ mạnh một cái, đemmột cái tay vịn bằng kim loại nặng nề đã được hắn tính toán tốt từ trước chụp lấy cầu ở trên tay.
Cánh tay phải hắn rung lên, luồng lựclượng bóng rực chạy dọc khắp nơi bên trong thân thể nhất thời thu liễmlại, hóa thành một đạo lực lượng mạnh mẽ hùng hồn đến cực điểm, cùng với một tiếng hét to chói tai, cầm lấy cái tay vịn kim loại bị bẻ gãy trong tay, quăng thẳng về phía trước.
Tốc độ của hắn lúc này kỳ thậtđã là vô cùng nhanh, mớ lực lượng ẩn chứa bên trong thân thể đã bị kềmnén lại không biết bao nhiêu ngày lúc này mạnh mẽ phun trào ra, khiếncho cái mảnh vụn kim loại kia liền hóa thành một đạo lưu quang kim loại, phát ra một tiếng rít thê lương xé tan không khí, dùng tốc độ cực kỳcao lao vọt tới trước, đập thẳng vào trong đám quân nhân sĩ quan cầmsúng ở phía đó, chấn động lên vô số đạo máu tươi cùng với thịt vụn. Uylực của mảnh kim loại vỡ này thật sự có thể so sánh với một phát đạnpháo a!
Khoảng cách bảy thước chỉ trong một cái chớp mắt đã hoàn toàn lướt qua!
Mảnh vụn kim loại nặng nề phát ra một tiếng nổ vang chấn động, nện thẳng lên trên cánh cửa cửa khoang điều khiển chiếc phi thuyền, chấn ra thành một mảnh bụi mù. Ngay sau đó Hứa Nhạc cũng theo sát mà tới, một cước hunghăng đạp thẳng lên trên đó.
Bởi vì nguyên nhân phát lực rất mạnhmẽ cùng với đột ngột, cho nên giờ phút này những vết thương trên mặt hắn đã có chút vỡ toát ra, những giọt máu tươi tươm ra, khiến cho ngũ quannhìn qua cực kỳ ngoan lệ cùng với mạnh mẽ, nhìn qua cực kỳ khủng bố.
Đám quân nhân sĩ quan Đế Quốc phụ trách trông coi hắn chung quy vẫn là quámức sơ suất. Ai cũng không thể nào tưởng tượng nổi, một gã thanh niên đã bị Công chúa Điện hạ phán định là bất động toàn thân, không ngờ lại cóthể thật sự bạo phát lên giết người như vậy. Rõ ràng lúc trước nhìn quađã là vô cùng suy yếu rồi, không ngờ một khi bạo phát lên, lại có thểmạnh mẽ điên cuồng như một con hổ điên như thế.
Mãi cho đến khiHứa Nhạc mạnh mẽ bạo lực ném một mảnh vụn kim loại mở ra một đạo đườngmáu, một cước đá văng cánh cửa khoang điều khiển phi thuyền, đám quânnhân sĩ quan Đế Quốc bên trong chiếc phi thuyền mới có thể phản ứng trởlại. Tất cả bọn chúng đồng loạt bưng lên khẩu súng trường đặt ngay bênthân mình.
Không thể không thừa nhận, phản ứng của đám người ĐếQuốc trong thời khắc này có thể nói là thể hiện ra cực kỳ hoàn mỹ, hoàntoàn thể hiện rõ ràng tố chất quân sự, sự huấn luyện nghiêm chỉnh hằngngày cùng với tính kỷ luật mạnh mẽ vô cùng. Mắt thấy mục tiêu của mìnhmuốn tiến vào khoang điều khiển, tất cả quân nhân sĩ quan Đế Quốc đồngloạt bưng cao súng ống lên, tựa hồ vốn dĩ không hề suy nghĩ đến chuyểnnổ súng ở bên trong phi thuyền sẽ gây nên hiệu quả khiến cho mọi ngườicùng chết, đã không một chút do dự mà khu động cò súng!
Bằng bằng bằng bằng bằng!
Thanh âm những viên đạn công phá dày đặc xuyên thấu thẳng qua lớp vách tườngbằng hợp kim cứng rắn, phát ra như tiếng mưa rơi lên mái tôn, như cuồngphong bão vũ trút xuống bên trong cái khoang thuyền nhỏ hẹp.
Biết rõ ràng phải chết không hề nghi ngờ, bọn họ vẫn muốn nổ súng. Bởi vìlúc này Hứa Nhạc đã tiến nhập vào bên trong khoang điều khiển phithuyền, bọn họ căn bản không thể cấp cho hắn bất cứ cơ hội nào có thểđiều khiển phi thuyền mạnh mẽ đáp xuống đất được.
Hứa Nhạc chotới bây giờ cũng không có hy vọng xa vời là mình có thể ở trước mặt mộtđám quân nhân sĩ quan Đế Quốc tinh nhuệ mà cướp đoạt một chiếc phithuyền tầm thấp để tiến hành trốn chết, ngay từ trong kế hoạch ban đầumà hắn định ra kia, mục đích của hắn cũng đã vô cùng đơn giản.
Không phải là muốn cướp phi thuyền, mà là muốn hủy phi thuyền!
Một chưởng đập ngã cái gã phi công đang xoay người lại chuẩn bị rút khẩusúng lục ra kia, một cái khủy tay đánh méo luôn cái thiết bị phi hành tự động, một cước đem thanh điều khiển chuyển hướng gạt thẳng xuống đếndưới đáy. Dưới lớp đạn mưa ngợp trời dùng tốc độ cực cao đánh úp lại,hắn dùng tốc độ gần như là chớp giật, nháy mắt đã hoàn thành xong ba cái động tác này, ngay sau đó thân thể xoay chuyển, núp ngay phía sau củachiếc ghế phi công chỗ điều khiển, chân trái gắt gao ghìm chặt xuốngphía dưới.
Thanh điều khiển phương hướng bị giẫm lên, gạt thẳngxuống phía dưới cùng, bốn hệ thống phun khí ở dưới bụng của phi thuyềntrong khoảnh khắc điều chỉnh lại tư thế, công suất được gia tăng lên đến mức cao nhất. Chiếc phi thuyền rung mạnh lên một tiếng, phần đầu hunghăng hướng thẳng xuống phía dưới tăng tốc lên mãnh liệt!
Một trận run rẩy kịch liệt vang lên, trong khoảnh khắc lao thẳng xuống phíadưới, khiến cho những viên đạn phụt ra từ những khẩu súng trường của đám quân nhân sĩ quan Đế Quốc ở trong khoang thuyền phía sau đại đa số bắnhết lên trên trần khoang thuyền. Những mảnh đạn sắc bén thoải mái màmạnh mẽ bắn thẳng lên cánh cửa sổ trên vách tường của khoang thuyền, lộra những lổ hổng nhỏ dày dày đặc đặc trên đó, giống hệt như những ngôisao trên bầu trời đêm, giống như những hạt vừng trên cái bánh nướng.
Mọi chuyện diễn biến sau đó hoàn toàn phù hợp với những tính toán trước đây của Hứa Nhạc. Chiếc phi thuyền dùng tốc độ cao lao thẳng xuống mặt đất, xé rách những hàng cây phong cao ngất ở bên ven bờ hồ sáng ngời kia.Chỉ đúng hai giây đồng hồ sau đó, liền dứt khoát kiên quyết phóng thẳngvào bên trong cái mặt hồ nước trong xanh phẳng lặng trống trải bên dướikia.
Chiếc phi thuyền vốn dĩ bay là là sát mặt đất, cho nên độcao cũng không cao lắm. Vì thế từ lúc Hứa Nhạc bộc phát cho đến lúc rơixuống, tiến nhập vào trong mặt hồ, thời gian thật sự rất ngắn. Nhưng màthân thể chiếc phi thuyền nặng nề cùng với mặt nước hồ vốn dĩ lạnh nhưbăng chợt va chạm mạnh vào nhau, vẫn như cũ chấn nổi lên một đạo cộtnước khổng lồ cùng với một tiếng nổ mạnh vô cùng khủng bố!
Dùngmột tốc độ cao như thế lao thẳng vào trong hồ nước, mặt nước cho dù mềmmại đến mấy so với mặt đất xi măng cứng rắn kỳ thật cũng không có sựkhác biệt gì quá lớn. Thân phi thuyền vốn bằng hợp kim nặng nề chợt phát ra một thanh âm run rẩy mà bi thảm, sau đó bị biến hình vặn vẹo kịchliệt, cùng với những cuộn sóng không ngừng tuôn trào ra khắp nơi xungquanh, sau đó hướng về sâu bên dưới đáy hồ mà chìm xuống.
Phi thuyền hủy!
Đám quân nhân sĩ quan Đế Quốc ở bên trong khoang phi thuyền bị xung chấn vô cùng khổng lồ chấn động cho bay múa khắp nơi xung quanh, sau đó bị térớt xuống vô cùng mạnh mẽ. Có kẻ bị hôn mê bất tỉnh, có kẻ toàn thântrọng thương không ngừng run rẩy, có kẻ hai mắt trợn trắng ngơ ngẩn, cókẻ trơ mắt nhìn thấy vô số luồng nước theo cánh cửa sổ đã vỡ vụn bênthành phi thuyền tuôn thẳng vào trong khoang thuyền.
Một gã quânnhân sĩ quan trong mắt mang theo vẻ tuyệt vọng cùng cực, hắn dùng mộttia khí lực cuối cùng của mình, ấn hạ một cái nút khống chế điều khiểntín hiệu thuốc nổ ngay bên cạnh thắt lưng của mình. Nhưng mà bên trongkhoang điều khiển thế nhưng cũng không có vang lên tiếng nổ mạnh theo sự dự đoán của hắn. Hồ nước trong khoảnh khắc sau đó đã hoàn toàn bao phủlấy thân thể của hắn, đem những tia máu từ trong miệng của hắn phun rahòa tan thành một mảnh trắng xóa.
Bên trong khoang điều khiển lúc này đã hoàn toàn trống rỗng, không một bóng người.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]