Có phải là nếu vừa ngẩng đầu lên vừa nheo mắt lại thì sẽ liền gặp phải điềm xấu gì đó hay không?
Hứa Nhạc trợn trừng cặp mắt của mình lên, giương mắt nhìn chằm chằm về phía chiếc phi cơ trong không trung ở bên ngoài tòa kiến trúc đang dùng tốcđộ cao phóng thẳng về phía nơi này, ngoài ra còn có thêm bốn bốn khỏađạn đạo phun ra những dòng khí cực lớn, đang vẽ thành những đường congchói mắt tuyệt mỹ trên bầu trời, thế nhưng khiến bất cứ người nào chứngkiến, trong mắt cũng lộ ra một vẻ tử vong tịch mịch.
Trong nhậnthức từ trước đến nay của những người Liên Bang, Hoàng thất Đế Quốc ởtrong cái Tinh vực của bọn họ tuyệt đối là những nhân vật cao cao tạithượng, không có người nào dám can đảm khinh thường bọn họ cả. Nhưng mànhư thế nào cư nhiên lại có người dám ra tay ám sát gã quân nhân binh sĩ Đế Quốc trẻ tuổi kia chứ? Thậm chí lại còn sử dụng đến cả phi cơ tiêmkích chiến đấu nữa?
Khoảnh khắc tử vong nói như vậy ngay sau đósẽ liền tới ngay, thế nhưng Hứa Nhạc vẫn như cũ không cam lòng mãnhliệt. Hắn dồn dập hít thở từng luồng không khí tràn ngập bụi mù trongcăn nhà ăn, cố gắng hướng về phía góc tường mà chạy tới vài bước. Ở nơinày dựa vào kết cấu hình trụ của tòa kiến trúc, cho nên sau khi tòa nhànày có bị đánh sập đi chăng nữa, thì vẫn có thể cung cấp thêm cho nhữngngười nấp ở nơi đó có thêm được một chút cơ hội sinh tồn. Cho dù có làtừ tỷ lệ sống sót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2497757/quyen-4-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.