- Không được! Tướng quân!
Tại cửa một cái hang phía Bắc trên đỉnh băng dưới ánh tà dương chiếu rọi, gã thị vệ quan trong khoảng thời gian gần đây vẫn luôn luôn gian khổ đi theo sau vị lão Tướng quânAn Bố Lý, lúc này hoảng sợ la lên một tiếng, muốn một phen phóng lên,đoạt lấy khẩu súng trong tay của ông ta. Nhưng mà cây xương sườn trongkhối thân thể gầy yếu này mấy ngày trước dây do bỏ chạy lúc lưu lăng xâm nhập đã bị té gãy, ngay cả lết thân thể lên một chút cũng khó khăn đếnnhư thế. Hắn cũng chỉ có thể phí công vươn tay ra, cố gắng muốn bắt cáigì đó, nhưng mãi vẫn không được như ý.
Cánh tay của AnBố Lý khẽ cứng lại một chút, chậm rãi ngẩng đầu lên. Mái đầu tóc bạc phơ trên đầu ông ta dưới ánh mặt trời đỏ rực chiếu rọi không ngờ lại chóimắt đến như thế. Sau một khoảng dài trầm mặc sau đó, ông ta mới quay đầu lại, nhìn về phía gã thuộc hạ trung thành của mình, khẽ mỉm cười. Bêntrong nụ cười có chút già nua mang theo một tia ý tứ hàm xúc an ủi cùngvới khuyên giải nhàn nhạt.
Nếu như đây chỉ là một hồiphim điện ảnh bi ai trên chiến địa nào đó, gã Tướng quân thống lĩnh bênphía thất bại nói như vậy sẽ đột nhiên trở nên tỉnh ngộ, quý trọng sinhmệnh, sau đó kiên cường mà dũng cảm cố gắng sống sót, ẩn nhẫn vài chụcnăm, sau đó mới chỉ huy một chi bộ đội vừa mới thành lập lại, hướng vềphía địch nhân khỏi xướng một hồi báo thù tráng liệt nào đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2497636/quyen-3-chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.