Thi Thanh Hải thích uống rượu, lại càng thích rượu ngon hơn.
Hắn thỉnh thoảnh lại kiếm ở đâu ra một chai Văn Tuấn Bố Lan Địch số 3lâu năm. Hắn đối với loại rượu Trân Châu Hồng, đặc sản của Tượng ThụChâu lại cực kỳ để ý, chỉ là yêu nhất lại chính là loại rượu Thanh ThủLiệt Nhưỡng thuần một màu hổ phách… Nhưng mà bất luận là loại rượu nào,cũng đều là loại rượu sang quý nhất, xa xỉ nhất trong toàn bộ Liên Bangnày.
Hứa Nhạc lúc còn là một gã gác cổng cùng với dựthính sinh của Đại học Lê Hoa, liền rất rõ ràng niềm đam mê lớn nhất cảđời này của hắn, cũng từng cực kỳ hoài nghi, cái tên gia hỏa này có phải là đem toàn bộ tiền lương mà Cục Điều Tra Liên Bang phát cho cùng vớicác loại kinh phí bí mật mà Khoa IV của Thanh Long Sơn cấp cho cũng toàn bộ đều quẳng hết vào trong việc mua rượu hay không?
- Cũng được, thật sảng khoái…
Thi Thanh Hải cầm lấy cái bình ghi đông quân dụng đưa lên miệng, hớpnhẹ một ngụm Song Chưng Cốc Bạch, cặp lông mày xinh đẹp tuyệt trần củahắn khẽ nhướng lên một chút, nói:
- Trong cái thế giớibăng thiên tuyết địa khốn kiếp này, đã thật lâu rồi không có uống ngụmrượu nào cả. Nói đi cũng phải nói lại, Chính phủ Liên Bang này thật đúng là không có thành ý chút nào cả, bất luận là công tác hậu cần hay làtrang bị tác chiến, cũng đều có sự đãi ngộ hoàn toàn khác biệt mà.
- Đây là đồ tư nhân mà Hách Lôi đặc biệt đưa tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2497623/quyen-3-chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.