Chương trước
Chương sau
Cơ hồ là đồng thời với lúc cắt đứt cổ của đầu Robot Nguyệt Lang Đế Quốcthứ hai kia, con Robot MXT màu trắng lại cực kỳ lưu loát thư sướng,không hề nói chút lý lẽ bằng vào sức nặng của bản thân cùng với lực quán tính cực kỳ cường đại, hung hăng đập mạnh một cái, đem một đầu RobotNguyệt Lang Đế Quốc khác hất cho thân thể vô cùng thê thảm, bay như cánh diều đứt dây về phía sau…

Mà khiến người khác bằng mắt thường căn bản không thể nhìn thấy rõ chính là, đầu Robot Nguyệt LangĐế Quốc này vừa mới bay ngược lên khỏi mặt đất chưa được bao xa, trongkhoảnh khắc mất đi khả năng hành động, cánh tay phải hợp kim của đầuRobot MXT màu trắng đã mạnh mẽ nặng nề nện xuống, đem cái phần sườn bêntrong của cái chân hợp kim máy móc kia oanh ra thành một cái lỗ hổng cực kỳ sâu.

Bị biến hình vật lý cực kỳ nghiêm trọng nhưthế, khiến cho hệ thống phụ trợ cân bằng cất dấu bên dưới phần bụng nhỏcủa đầu Robot Nguyệt Lang Đế Quốc này nhất thời nứt toạt ra. Thân thểcủa con Robot nặng nề ngã sấp xuống bề mặt băng tuyết, cơ bản không thểnào đứng lên được nữa. Những chất lỏng bên trong hệ thống phát xạ độnglực trong đường ống đã bị hao tổn khiến cho bắt đầu chảy ngược lại.Những linh kiện chủ chốt cực kỳ tinh vi theo những dòng điện lưu tunghoành tùy tiện mà bị phải những sự hư hỏng mang tính hủy diệt.

Ngay sau đó, đầu Robot MXT màu trắng kia nương theo lực phản chấn củacú đấm cực mạnh kia, dùng tốc độ né tránh siêu tốc rất nhanh lui lạiphía sau. Thân thể khổng lồ của con Robot ở giữa không trung làm ra mộtcái động tác di chuyển lộn mèo mà trong hệ thống hướng dẫn điều khiểnRobot tiêu chuẩn tuyệt đối cấm thực hiện. Cái chân hợp kim máy móc nặngnề mà thô lớn kia giống như một cái bàn cào khổng lồ từ trên không trung bổ mạnh một cái khủng khiếp xuống, không có cấp cho đầu Robot NguyệtLang Đế Quốc cuối cùng lấy một cơ hội phản ứng nào cả, đơn giản mà mạnhmẽ đem nó đập một phát chui tọt xuống bề mặt băng tuyết.

Đầu Robot MXT màu trắng kia cũng đồng thời ngồi xổm xuống, phần ba lăng hợp kim sắc bén ngay phía đầu nắm tay phải hợp kim máy móc kia phốc một cái, đã từ bộ bị yếu ớt nhất của con Robot Nguyệt Lang Đế Quốc, chínhlà cánh cửa khoang điều khiển của nó mà đâm thẳng vào. Khi rút ngược trở ra, trên đó đã mang theo một tia huyết hoa cùng với một tầng tia lửađạn sáng chớp.

Gió tuyết đầy trời, trong tầng quangmang nhàn nhạt trên vòm trời, đầu Robot MXT màu tuyết trắng trầm mặc màđứng thẳng người dậy, dưới chân dẫm lên một khối thân thể tan nát củamột đầu Robot Nguyệt Lang Đế Quốc. Một màn khủng bố như thế này, tựa hồkhiến cho toàn bộ chiến trường thảm thiết ở trên mảnh tuyết vực kia cũng phải im lặng trầm mặc lại một chút.

o0o

Bốnđầu Robot Nguyệt Lang Đế Quốc tiến hành phục kích vây công, hệ thống hỏa lực dày đặc cũng không có làm thương tổn chút xíu nào đến con Robot MXT của Hứa Nhạc, ngược lại còn bị hắn thoải mái nhẹ nhàng mà giây sát. Tất cả một màn này chính là bởi vì đầu Robot MX kiểu mới của Liên Bang đãdẫn đầu so với kiểu Robot Nguyệt Lang của Đế Quốc một cấp bậc, hơn nữalại bởi vì thao tác điều khiển của hắn so với những tên chiến sĩ phicông Đế Quốc kia càng vượt hơn rất nhiều.

Hứa Nhạc làmột trong những gã Công Trình Sư Robot ưu tú nhất của toàn bộ Liên Bang, hằng ngày lại tiến hành những công tác học tập phiền phức mà buồn tẻ,khiến cho hắn đối với cấu tạo thiết kế của những đầu Robot song phươngđịch ta mà rành rẽ như lòng bàn tay của mình. Đồng thời, hắn cũng lại là người thao tác Robot thiên tài khủng bố nhất toàn bộ Liên Bang này. Cónhư thế mới có thể nhằm vào những điểm yếu nhất của Robot, từ một góc độ mà một người bình thường tuyệt đối không thể nào tưởng tượng ra được mà khởi xướng công kích.

Có lẽ hắn ngày hôm nay ở phươngdiện thao tác Robot, tạo nghệ còn cách vị lão nhân gia tại Phí Thành LýGia kia cùng với vị Chung Đại thúc còn có một đoạn khoảng cách tươngđương cực kỳ lớn, nhưng mà cái loại tác chiến Robot dựa theo loại kháiniệm thiết kế kia cũng đã đủ cường hãn rồi.

Ít nhất ở trên khỏa hành tinh 5460 này, hắn tuyệt đối là không có địch thủ.

Trên toàn bộ chiến trường này trải qua một hồi im lặng trong chốc lát,một cái chỉnh biên đại đội cuối cùng của Quân viễn chinh Đế Quốc, cũngkhông có bởi vì biểu hiện khủng bố cùng cực của đầu Robot Liên Bang màutuyết trắng kia khiến cho trái tim lạnh giá không còn khả năng hànhđộng. Mà ngược lại, có thêm càng nhiều những đầu xe thiết giáp cùng càng nhiều những đầu Robot Nguyệt Lang từ bốn phương tám hướng điên cuồng đổ ra đồng loạt bao vây.

Thương Thu đang ngồi trongkhoang điều khiển của con Robot, xuyên thấu qua cặp kính mắt mà giươngmắt nhìn những số liệu không ngừng xoay chuyển trên màn hình vi tínhphía trước, lúc này liền không một chút do dự mà ấn hạ cái nút màu đỏ ởphía trước mặt mình.

Đầu Robot MXT màu trắng rốt cuộccũng chính thức tiến nhập vào trạng thái siêu tần, hướng về phía dòngthiết lưu dày dày đặc đặc của đám người Đế Quốc mà phóng vọt đến. Bởi vì đây là con Robot mà Bộ Công Trình Công ty Cơ khí Quả Xác vì Hứa Nhạc mà đặc chế riêng, cho nên cũng không có xuất hiện trường hợp tách rời bộgiáp cùng với các linh kiện không cần thiết cực kỳ đồ sộ, cũng chỉ cótiếng gầm rú khủng bố của hệ thống song động cơ cùng với thân thể runrẩy kịch liệt mới thông báo rằng con Robot đã tiến vào trạng thái lừnglẫy kia…

Chỉ trong thời gian cực kỳ ngắn, đầu Robot MXT màu trắng đã nhảy vào trong luồng thiết lưu cuồng bạo của đám quân ĐếQuốc, sau khi tiến hành va chạm kịch liệt, có bóng đen bị hất tung baylên trên không trung, có thanh âm nổ tung trầm thấp vang lên. Ở giữa vôsố những chiếc xe thiết giáp cùng vô số đầu Robot Nguyệt Lang màu xanhđen, thân ảnh của đầu Robot MXT màu trắng kia tựa hồ như bất cứ lúc nàocũng có khả năng bị hất cho ngã nhào xuống mặt đất, bị nhấn chìm, vùidập… Nhưng mà ngay trong nháy mắt sắp sửa ngã xuống kia, nó lại giốnghệt như trong kỳ tích mà đứng thẳng người lên.

Cây ba lăng hợp kim sáng loáng vẫn như trước không ngừng vung vẩy tung bay khắp nơi.

Ngay phía sau lưng nó khoảng chừng một km, một đầu Robot màu trắng khác cũng vẫn duy trì trạng thái di chuyển tiến lên cực kỳ cao. Bởi vì đạibộ phận bộ đội cơ động cùng với những chiếc xe bọc thép bên ngoài chiếnkhu của đám người Đế Quốc đã bị Hứa Nhạc hấp dẫn về phía hắn, cho nêncục diện mà hai người Bạch Ngọc Lan cùng với Hùng Lâm Tuyền gặp phải cóthể nói tương đối thoải mái hơn rất nhiều.

Hôm naychính là lần đầu tiên Hùng Lâm Tuyền có thể chính mắt nhìn thấy phongcách cường hãn khi điều khiển Robot của Hứa Nhạc. Đại khái hắn cũng bịmột màn cảnh tượng kia khiến cho kinh sợ cả tâm thần, cho nên hắn thậtsự không còn chút lo lắng nào cho gã Lão Đại trẻ tuổi đã lâm vào dòngthiết lưu của đám người Đế Quốc bên kia.

Nhưng mà đúng lúc này, ngữ khí của Bạch Ngọc Lan lại lạnh như băng nói:

- Chú ý, tôi muốn hỗ trợ cho ông chủ!

Thân thể của Hùng Lâm Tuyền nhất thời cứng ngắc lại, biết rõ ràng BạchNgọc Lan lúc này đang lo lắng cho sự an toàn của con Robot MXT màu trắng kia, có chút nghi hoặc nói:

- Cái loại mãnh nam giốngnhư Lão Đại vậy, nếu ấn theo cái loại đấu pháp lúc trước của hắn, hoàntoàn có thể bằng một người mà đối kháng với toàn bộ Đại đội Robot của Đế Quốc, cậu lo lắng cái gì chứ?

Một thân một mình tiếnhành đối kháng với cả một Đại đội Robot Nguyệt Lang của Đế Quốc, đó chỉlà chuyện tình chỉ xuất hiện trong truyền thuyết mà thôi. Cũng khôngbiết vị Quân Thần Lý Thất Phu năm xưa có thể làm được chuyện này haykhông. Bạch Ngọc Lan nghĩ lại những lần trải qua trong vòng mấy năm nayđi theo Hứa Nhạc, nghĩ đến bộ dạng thoát lực mệt mỏi đến mức không thểnhấc chân nhấc tay sau mỗi lần tiến hành đối chiến Robot kịch liệt củaông chủ, chậm rãi nói:

- Ông chủ đúng là đủ mạnh, nhưng mà sức chịu đựng lại không đủ, không thể kéo dài quá lâu.

Hùng Lâm Tuyền lập tức nghe hiểu được ý tứ trong lời nói của hắn, mởtrừng cặp mắt, nhìn về phía một hồi chiến đấu kịch liệt ở phía kia, gầmrú lên:

- Nếu như hắn thật sự không thể chịu đựng lâu được, vậy thì chúng ta qua đó mà giúp hắn đỡ một chút!

o0o

Hứa Nhạc so với Bạch Ngọc Lan rõ ràng hơn hết vấn đề của chính bản thân mình.

Một hồi chiến đấu thập phần kịch liệt như thế khiến cho lực lượng tiêutan cũng vô cùng mạnh mẽ, ở trong những hồi chiến đấu trong dĩ vãng, hắn thường xuyên gặp phải loại vấn đề này. Loại vấn đề này thật sự khôngchỉ có sự khó chịu do trong bụng cực kỳ đói khát mang đến, mà là cònliên lụy đến chuyện sinh tử nữa. Giống như năm trước khi tiến hành hiệptrợ chiến đấu cho Sư đoàn Thiết giáp 7 ở đường sơn cốc Hoàng Sơn LĩnhĐộc Cô Lĩnh vậy, hắn một mình một người xử lý hơn mười đầu Robot NguyệtLang của Đế Quốc, thế nhưng lúc đó nếu không có đám người Sư đoàn Thiếtgiáp 7 ở bên cạnh hỗ trợ, hắn đã lâm vào tình trạng thoát lực đến suykiệt, bản thân căn bản không có khả năng mà sống sót.

Cho nên hôm nay hắn thật sự chú ý, tránh cho xuất hiện tình trạng nguyhiểm lực lượng cơ thể hoàn toàn thoát lực mà biến mấy lại xảy ra một lần nữa. Trong một hồi chiến đấu cuồng liệt trước đây, hắn vẫn mạnh mẽ hạnchế đến mức tối thiểu việc tiến nhập vào trạng thái siêu tần, cũng chính là bởi vì nguyên nhân này.

Nhưng mà đến lúc này đây, ở giữa phiến tuyết vực tràn ngập đám người Đế Quốc điên cuồng tuyệt vọngkhông ngừng khởi xướng công kích như thế này, hắn cũng không còn bất cứsự lựa chọn nào khác. Hắn nhất định phải bộc phát ra hết toàn bộ nhữnglực lượng của bản thân mình, đi mưu cầu một cái kết quả tốt đẹp có thểmạnh mẽ đột phát, hoặc là đợi cho chi bộ đội Thanh Long Sơn từ đầu đếnbây giờ vẫn không hề có bất cứ động tĩnh nào có thể làm ra phản ứng lại.

Bên trong hệ thống điều khiển tầm gần SCC chợt truyền đến tín hiệu thỉnh cầu đồng bộ, Hứa Nhạc trầm giọng quát lớn một tiếng:

- Tránh ra!

Bên kia chợt truyền đến tiếng trả lời:

- Mơ tưởng!

Hứa Nhạc mong muốn chính là tiến hành cứu viện cho chi bộ đội ThanhLong Sơn đang bị vây khốn bên kia, nhưng mà đám đồng bọn, đám thuộc hạthân thiết của hắn lại cho rằng vấn đề sinh tử của hắn lại càng quantrọng hơn hết thảy mọi thứ. Đây không phải là chuyện tình ở trên chiếntrường vốn cần phải xem trọng kỷ luật quân sự nên phát sinh ra. Nhưng mà chỉ sợ ở trong mắt của đám người Tiểu đội 7 kia xem ra, đây là một loại chuyện tình đương nhiên theo lẽ thường mà thôi.

Trongkhoảnh khắc hai đầu Robot MXT màu trắng kia tiến hành kết nối lẫn nhau,vẫn như cũ duy trì khoảng cách năm trăm thước không đổi, hướng về phíađám bộ đội cơ động Quân viễn chinh Đế Quốc mà phóng vọt tới.

Đám bộ đội thiết giáp cơ động Quân viễn chinh Đế Quốc dày dày đặc đặckia, nhìn qua giống như là một khối bánh ngọt cực kỳ ngon lành đang nằmsẵn ở đó, còn con Robot MXT màu trắng do Hứa Nhạc điều khiển lại giốngnhư là một thanh dao cắt bánh bén nhọn đang cắt dọc lên trên cái bánhngọt kia. Còn con Robot màu trắng phía sau do Bạch Ngọc Lan điều khiểnlại giống như một con dao cắt tỉa âm hiểm, không ngừng cắt tỉa phía bênhông của cái bánh ngọt kia, ý đồ thay cho Hứa Nhạc chia sẻ bớt một chútáp lực.

Một hồi chiến thuật vô cùng đơn giản, cũng cóthể nói là không có bất cứ chiến thuật nào cả, nhưng trên thực tế, chính là hai đầu Robot MXT cường hãn phá vây mà ra, ngoại trừ dũng khí cùngkhí phách cường hãn, còn có cái gì có thể nương dựa vào đó nữa đây?

Trên mặt đất bao trùm một tầng tuyết trắng dày, hai đầu Robot MXT màutrắng nặng nề không ngừng dùng tốc độ cao xuyên tuyết mà tới, liền giống như hai thanh cào tuyết vô cùng sắc bén không gì đỡ nổi, hướng về phíatrước không ngừng kéo dài, kéo dài. Tuy rằng tốc độ của nó tựa hồ nhưbắt đầu chậm dần, nhưng lại vẫn như cũ không ngừng quật cường mà kéodài.

Trừ bỏ những nơi song phương tiến hành giao chiếncực kỳ kịch liệt, những tràng chiến đấu linh tinh bên cạnh khu vực cánhđồng tuyết còn lại, cơ hồ là đồng thời ngừng hẳn lại. Bất luận là cácchiến sĩ Thanh Long Sơn hay là binh lính của Quân viễn chinh Đế Quốc,đều bị hai đạo chắn tuyết sắc bén kia hấp dẫn ánh mắt đến mức ngâyngười.

o0o

Tại khu vực bãi đất đượcBan địa lý Cục Hiến Chương đánh ký hiệu là Y6328 này, chính là một chỗkhông hấp dẫn ánh mắt của người khác trên cánh đồng băng tuyết trênphiến sông băng này, nhất là sau khi bị những luồng gió tuyết cuồng bạoche lấp lại, lại nhìn không ra bất cứ sự dị thường nào cả. Bộ Chỉ Huycủa chi bộ đội Thanh Long Sơn đang bị vây khốn ở nơi này, chính là đangbị bao vây trong bãi đất được đặt tên Y6328 này. Toàn bộ khu vực doanhtrại bị che dấu dưới một tầng tuyết dày đặc, cộng với không khí lạnhlùng đến thấu xương, khiến cho không khí bên trong Bộ Chỉ Huy trở nênhơi có chút băng lãnh. Nhưng mà đám quân nhân sĩ quan đã kiên trì suốtmột ngày một đêm ở nơi này cũng không vì thế mà trở nên tuyệt vọng, cũng càng không có từ bỏ hy vọng.

Bởi vì duyên cớ của những cơn bão tuyết điên cuồng cùng với bão địa từ bùng nổ, khiến cho chi bộđội Thanh Long Sơn bởi vì hơi chậm chân trong quá trình lùi về nên đã bị vây khốn bên trong mảnh tuyết vực này. Sau đó lại phi thường bất hạnh,vô tình gặp phải chi bộ đội Đế Quốc cuối cùng vô cùng điên cuồng côngkích. Hệ thống liên lạc chỉ huy chiến địa của bọn họ trong quá trìnhchiến đấu kịch liệt đã bị tổn hại cực kỳ nghiêm trọng, do đó cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn một mảnh cảnh tượng chiến trường thảm liệt khiến người khác thất thần mà không thể làm gì được. Nếu không phải đám quân nhân,binh lính cơ sở của chi bộ đội Thanh Long Sơn kia tác chiến anh dũngcùng với những kỷ luật sâm nghiêm không thể nào tưởng tượng nổi, chỉ sợchi bộ đội này cũng sớm trở nên tan tác.

Cũng chính làbởi vì loại tác phong kỷ luật vô cùng sâm nghiêm đặc biệt chỉ có bộ độiThanh Long Sơn mới có này, cũng có thể gọi là máy móc cứng ngắc, cũng có thể xưng là giác ngộ kỷ luật vĩ đại, khiến cho những chi bộ đội tiếnhàng tác chiến bên ngoài Bộ Chỉ Huy, cũng vốn không hề có bất cứ ý tứmuốn trước tiên rút lui khỏi. Trên từ Đội trưởng, xuống cho đến các binh lính liên lạc bình thường, ai nấy cũng đều vô cùng kiên định thủ vững ở nơi này, một mặt nghênh đón từng luồng từng luồng công kích cường hãncủa đám người Đế Quốc, một mặt kiên trì chờ đợi cơ hội chuyển cơ đã đến.

Thật sự đáng tiếc là hai ngày một đêm đã trôi qua, đơn vị bộ đội LiênBang đến cứu viện cũng không hề thấy bóng dáng. Mà hiện tượng bão địa từ bùng nổ cũng không hề có khuynh hướng sẽ giảm bớt, còn những cơn bãotuyết cuồng bạo lại vẫn như cũ vô cùng cuồng ngược. Bóng râm dày đặckhông ngừng bao phủ trong lòng mỗi một người trong Bộ Chỉ Huy chiến địa. Bọn họ thậm chí cũng không biết rõ ràng tình trạng của hai cái Đại độiđang chiến đấu ở khu vực xa xa bên kia nữa, như vậy hỏi bọn họ làm saocó thể đánh được đây?

- Báo cáo!

Một gã binh lính trinh sát, trên người dày đặc một lớp tuyết trắng nhanh như cơn gió nhảy vào trong Bộ Chỉ Huy, lớn tiếng nói:

- Có hai đầu Robot Liên Bang màu trắng đi tới, hẳn là bộ đội trợ giúp chúng ta!

Đội trưởng Lật Minh, sĩ quan chỉ huy cao cấp nhất của Doanh đoàn I Đặcbiệt tại nơi này, hai gò má đã hõm sâu, chòm râu lún phún trên hai bênmá cứng rắn, nghe xong câu nói đó cặp mắt rất nhanh nheo chặt lại, rấtnhanh bước ra bên ngoài doanh trại, nôn nóng hỏi:

- Có bao nhiêu chi bộ đội đến đây hỗ trợ?

Ở trong suy nghĩ của ông ta, hai đầu Robot Liên Bang kia tất nhiên chỉlà lính trinh sát hoặc là tiến hành mở đường của chi bộ đội Liên Bangtiến đến trợ giúp mà thôi, còn đại bộ đội chân chính nên là ngay lập tức sẽ tiến đến mới đúng.

Nhưng mà ra ngoài dự kiến của ông ta, gã binh lính trinh sát kia sau một chút do dự đã hồi đáp:

- Tựa hồ như là… chỉ có hai đầu Robot mà thôi, không phát hiện tung tích có đại bộ đội đi theo phía sau.

Đội trưởng Lật Minh nhất thời dừng lại cước bộ, bên trong cặp mắt chợthiện ra một tia nghi hoặc khó hiểu, sau đó chợt cầm lấy chiếc kính viễnvọng điện tử, hướng về phía chiến trường cách đó mấy km mà nhìn lại.

Trên màn hình của cái kính viễn vọng điện tử vừa lúc xuất hiện hình ảnh hai đạo công cụ cào tuyết xuyên thẳng vào trong luồng thiết lưu điêncuồng của đám quân viên chinh Đế Quốc kia.

Ánh mắt củaĐội trưởng Lật Minh lúc này đã nheo lai càng thêm lợi hại hơn nhiều,biến thành hai đạo cực nhỏ bên trong cơn bão tuyết cuồng bạo.

Trong lực lượng cuối cùng có thể tập kết lại của chi Quân viễn chinh Đế Quốc đang tiến hành vây công chính mình, có ít nhất hơn ba mươi đầuRobot Nguyệt Lang Đế Quốc. Nếu không phải vị quan chỉ huy kia của Quânviễn chinh Đế Quốc, thà rằng tổn thất sinh mệnh của những binh línhchiến sĩ bình thường, cũng không muốn để những đầu Robot Nguyệt Langcuối cùng kia gánh vác tổn thất nặng nề do cơn bão địa từ khủng khiếpkia gây ra, chi bộ đội của chính mình có lẽ đã sớm biến thành hơn bangàn vong hồn trong tuyết trắng rồi. Hai đầu Robot Liên Bang kia lại như thế nào có thể là đối thủ của nhiều đầu Robot Nguyệt Lang Đế Quốc đếnnhư vậy?

Cũng không có trầm mặc bao lâu, Đội trưởng Lật Minh thoáng nhẹ giọng hạ lệnh:

- Trận địa pháo kích tầm trung chuẩn bị bắn, tiếp ứng cho hai tên tiểu tử kia!

Thân thể của gã Tham Mưu Trưởng ở ngay bên cạnh ông ta nhất thời cứng lại, kích động lên tiếng kháng nghị:

- Đội trưởng, đây chính là số lượng địa dược kháng điện từ cuối cùngcòn lại của chúng ta! Nếu như toàn bộ phóng thích hết ra ngoài, trận địa trong lòng đất của chúng ta dưới tình huống không có khả năng đối kháng với những cơn bão điện từ bùng nổ kia, sẽ làm như thế nào đây? Nhữngchiến sĩ của chúng ta sẽ làm sao bây giờ? Cho dù chúng ta có thể mộtphen tiếp ứng khiến cho hai đầu Robot kia thành công tiến đến nơi này,nhưng căn bản cũng không thể nào thay đổi được đại cục! Chẳng lẽ muốnDoanh đoàn của chúng ta cùng nhau chôn theo hai đầu Robot kia hay sao?

Đội trưởng Lật Minh bình tĩnh mà quan sát mọi động tĩnh trong khu vực cánh đồng tuyết, trầm mặc nói:

- Cô độc phòng thủ suốt hai ngày một đêm trong cảnh băng thiên tuyếtđịa như thế này, phía nam có hai chỉnh biên Sư đoàn được xưng tôn là cực mạnh của đám quân đội Chính phủ Liên Bang, nhưng mà cuối cùng… Chỉ cóhai đầu Robot này tới đây cứu đám chúng ta. Lý do này cũng đã đủ rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.