Khắp mặt đất là một mảnh gió tuyết mù mịt, trên bầu trời là một mảnh mây đen nặng nề dày đặc, hơn nữa những luồng khói đen không ngừng bốc lênkhông trung, theo những luồng gió tuyết mà bay tán loạn khắp nơi xungquanh, khiến cho ánh sáng có chút ảm đạm.
Bốn phươngtám hướng thỉnh thoảng lại vang lên một chút thanh âm tiếng súng tạchtạch. Bất luận là đám Quân viễn chinh Đế Quốc đang ẩn nấp trong các hầmhố giữa sông băng, hay là các binh sĩ bộ đội của Thanh Long Sơn, bởi vìsự cố ngoài ý muốn mà lâm vào hồi phục kích, tựa hồ đều bị băng giá đông lạnh, thế nhưng vẫn không ngừng hò hét cùng với dâng trào nhiệt huyết,chỉ là hơi có chút buồn tẻ đơn điệu mà khu động cò súng. Những viên đạnbắn ra về phía trước, đánh văng lên một vài mảnh băng tuyết, hoặc làđánh hạ một gã địch nhân nào đó. Không ai chú ý đến ở phía thắt lưng của đỉnh băng bên sườn ở phương hướng phía Tây Nam, đột nhiên có hai đầuRobot Liên Bang màu tuyết trắng đang trầm mặc im lặng đứng đó trong màngió tuyết mịt mù.
Sau khi tiến vào khu vực bão địa từbộc phát mạnh mẽ, hệ thống theo dõi quan sát toàn khu vực SCC của conRobot MXT cùng với hệ thống rada quan sát bán kính nửa km cũng bị quấynhiễu cực kỳ mãnh liệt, trên màn hình điều khiển thỉnh thoảng hiện lênmấy ký hiệu cảnh báo, ngọn đèn màu đỏ đơn giản bên trong khoang điềukhiển cũng không ngừng chớp tắt.
Hứa Nhạc cũng không có để ý đến mấy cái vấn đề này, chỉ là trầm mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2497601/quyen-3-chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.