Ở ven bờ hồ Phí Thành kia có một vị lão nhân gia, trong toàn bộ LiênBang này, trên từ Tổng thống tiên sinh cho đến một gã bán hàng rong ởgóc đường, mọi người cũng luôn có thói quen mang theo một sự tôn kínhcùng với thân thiết mà gọi ông ta là lão nhân gia. Cái vị đại thúc lưumanh thích ngồi bên cạnh các hầm mỏ kia mà uống rượu cùng với ăn thịttrâu rừng cấm, vãn luôn khinh thường gọi ông ta là lão đầu nhi. Hứa Nhạc cũng đã từng dùng cái danh xưng này mà gọi ông ta như vậy, nhưng chuyện này quả thật không có nghĩ là hắn có được cái quyền lực cùng với tưcách giống như đại thúc vậy, không thèm nhìn đến quang huy của vị đạinhân vật này.
Lão gia hỏa? Trong cả phiến vũ trụ này,không ngờ còn có người lại dám dùng ngôn ngữ trào phúng lạnh lùng nhưthế này mà xưng hô vị Quân Thần đại nhân vĩ đại hay sao? Hứa Nhạc cũngkhông có che giấu đi sự khiếp sợ trong mắt của mình, vô cùng kinh ngạcnhìn về phía Chung Sấu Hổ đang uống rượu trên bàn đối diện…
Chung Sấu Hổ theo một ý nghĩ nào đó mà nói, thì chính là vị đệ nhấtnhân của cả Tây Lâm, mà vị Quân Thần đại nhân Lý Phất Phu ông ta vừa mới lạnh lùng nhắc tới, thì không hề nghi ngờ chính là đệ nhất nhân của cảLiên Bang này. Chuyện này cùng với vấn đề thể chế chính trị cũng khôngcó bất cứ quan hệ gì, mà hoàn toàn là do sự sùng bái cuồng nhiệt của đám dân chúng Liên Bang cùng với ý chí tập thể của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2497567/quyen-3-chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.