Vào cuối mùa xuân đầu mùa hè của năm 68 Hiến lịch 37, trong khoảng thờigian hai ba tháng đầu tiên trong khu căn cứ huấn luyện đặc biệt của BộQuốc Phòng, mối quan hệ giữa vị Giáo quan Hứa Nhạc thích đeo kính râmcùng với đám quân nhân sĩ quan đệ tử vĩ đại vô cùng xấu, bên trong trànngập địch ý đối kháng mãnh liệt. Quan hệ giữa hai bên quả thật không thể nào hòa hợp được.
Thời gian về sau, khi Hứa Nhạc ở bên trong căn cứ dần dần thể hiện ra trình độ tri thức về phương diện Robot MX của hắn, cùng với năng lực cận chiến cực kỳ kinh người phô bày ratrong một tràng chiến đấu với hai gã quân nhân sĩ quan cường hãn của Sưđoàn Thiết giáp 7 trên sân thể dục, loại quan hệ này mới bắt đầu chậmrãi thay đổi. Cho đến ngày cuối cùng trước khi buổi lễ tốt nghiệp diễnra, trong căn-tin khu căn cứ huấn luyện, các quân nhân sĩ quan thay nhau tiến lên kính rượu Giáo quan, lúc đó mới xem như là chân chính xác định mỗi quan hệ thầy trò thật sự giữa hai bên.
Nếu cũngchỉ đơn giản là như vậy, sau này trên chiến trường ngẫu nhiên gặp nhau,mấy gã quân nhân sĩ quan cao cấp trẻ tuổi được Quân đội Liên Bang trọngđiểm bồi dưỡng có nhìn thấy hắn, đại khái cũng chỉ là khẽ gật gật đầu,tiến hành kính chào theo nghi thức Quân đội, trò chuyện vài câu rồithôi, tuyệt đối sẽ không giống như lúc này, biểu hiện ra một động tháikính sợ đến như vậy.
Nhưng mà trong cuộc sống dần dầnvề sau, đám quân nhân sĩ quan này dần dần phát hiện ra, cái gà quân nhân sĩ quan Trung Tá vô cùng trẻ tuổi này, lại chính là đệ nhất cường giảtrong giới phi công Robot của Liên Bang. Là gã nam nhân trâu bò, ở trênđỉnh Sơn mạch Tạp Kỳ đánh bại Lý Cuồng Nhân, được Quân Thần đại nhânđích thân triệu tập nhập ngũ.
Cũng chính là hắn đãnghiên cứu chế tạo thành công con Robot MX thế hệ mới, đạp đổ Việntrưởng Viện Khoa Học Liên Bang, nghe đồn cái chết của Mạch Đức Lâm cũngcó liên quan trực tiếp đến hắn nữa. Là con rễ tương lai của Bộ trưởng Bộ Quốc Phòng Liên Bang, là đối tượng trực tiếp trong sự kiện scandal vớiCô gái thần tượng quốc dân Liên Bang… Tổng thể hết thảy mọi thứ đó,khiến cho Hứa Nhạc ở bên trong Liên Bang đã nở rộ ra vô sống quang mangsáng rọi, bối cảnh lai lịch cùng với lý lịch hoành tráng của hắn, cũngđủ làm cho vô số gã quân nhân sĩ quan phải vô cùng kính nể rồi.
Thế nhưng đó cũng chỉ là kính nể chứ không phải là kính phục, lại cũng càng không phải là kính sợ.
Điều khiến cho đám quân nhân sĩ quan kia cực kỳ bội phục, cho đến mộttia kính sợ nhàn nhạt phát ra từ sâu thẳm trong nội tâm này, chân chínhquan trọng nhất là trong ngày thao diễn quân sự Ngày Tốt Nghiệp.
Chính cái ngày đó, Hứa Nhạc đứng ngay phía trước mặt của đám quân nhânsĩ quan đang bị người khác mắng chửi nhục nhã là những phế vật, đối diện thẳng với Đỗ Thiếu Khanh, áp bức khiến cho vị danh tướng Liên Bang, vịSư Đoàn trưởng thiết huyết này không thể nào bộc phát nỗi hận. Sau đómột trận chiến cuối cùng, hắn dẫn theo mọi người tiến hành một hồi thaodiễn quân sự phát sinh bất ngờ, đánh thẳng xuống khu sơn cốc, cuối cùngtiêu sái phá tan Doanh bộ của Cận Vệ Doanh Sư đoàn Thiết giáp 7, khiếncho đám quân nhân sĩ quan này có thể ngẩng đầu lên tiếp tục kiêu ngạotrước mặt đám người của Sư đoàn Thiết giáp 7.
Sau khitrải qua một hồi sự kiện đáng nhớ này, khiến cho tất cả đám quân nhân sĩ quan tham gia học tập trong căn cứ huấn luyện kia vô cùng bội phục. Bất luận là bọn họ có kiêu ngạo tự phụ đến mức nào đi chăng nữa, một khiđối mặt với vị Giáo quan Hứa Nhạc này, đều sẽ biến thành một gã đệ tử vô cùng thành thành thật thật, ngay cả hít thở cũng không dám lớn tiếng.Cái này đại khái là cảm giác tôn sư trọng đạo phát ra từ sâu thẳm trongnội tâm của mỗi người.
Bọn họ sớm đã quen thuộc vớinhững ngôn ngữ công kích chanh chua ác độc của vị Giáo quan trẻ tuổitrên lớp học cùng với lực đả kích cường hãn mạnh mẽ trên sân thể dụcrồi. Lúc này liên tưởng đến khi nãy mấy người bọn họ ở bên trong phònghọp không ngừng mắng chửi ngất trời, thậm chí ngay cả Giáo quan cũng lôi ra mắng, trên người bọn họ nhất thời mồ hôi tuôn ra đầm đề giống nhưđang dưới cơn mưa rào vậy, chảy ra ướt đẫm cả bộ quân trang nghiêm trang trên người, giống hệt như một đầu ve sầu vào mùa đông bị đông cứng, đột nhiên tiến thẳng vào mùa hè, băng tan ướt đẫm cả người. Thế nhưng bọnhọ chưa thấy Hứa Nhạc gật đầu, cũng không dám tùy tiện cử động thân thểchút nào cả, vẫn như cũ đứng thẳng người kính chào, giống hệt như nhữngngày trong khu căn cứ huấn luyện năm xưa.
- Giỏi lắm!
Vẻ mặt Hứa Nhạc cực kỳ bình tĩnh nhìn thẳng mặt mấy gã quân nhân sĩ quan đang đứng trước mặt mình, nhàn nhạt mắng:
- Tôi nổ súng bắn, sắp bị người ta đập chết rồi, mấy người định xử lý thế nào đây?
Những lời này của hắn vừa mới ra khỏi miệng, mấy gã quân nhân đang đứng nghiêm người kia ngược lại cũng thoáng thả lỏng một hơi, cực kỳ trậttự, tự động đứng tách ra hai bên, tránh ra một con đường cho Hứa Nhạc đi vào, đồng thời còn kéo sẵn một chiếc ghế dựa, đặt tại vị trí chủ vịtrước bàn họp, mời Hứa Nhạc lại ngồi.
Lúc mà Hứa Nhạc đi ngang qua trước mặt của Hách Lôi, đột nhiên mở miệng nói:
- Ai là chó hoang?
Hách Lôi đứng thẳng người lên, ngay cả một tiếng cũng không dám phátra. Tuy rằng hiện tại hắn cũng đã là một gã Đội trưởng, quân hàm TrungTá, cấp bậc ngang hàng với Hứa Nhạc, quyền lực nắm trong tay còn cao hơn cả Hứa Nhạc một bậc, thế nhưng gặp phải Giáo quan trách mắng như vậy,hắn lại làm sao dám mở miệng phản bác?
Hứa Nhạc thoáng tạm dừng lại một chút ngay trước mặt của Lâm Ái, vô cùng nghiêm túc hỏi:
- Còn ai là đám nhà quê?
Lâm Ái thì mắt nhìn mũi, mũi mình tim, vẻ mặt cực kỳ chăm chú mà vôcùng nghiêm túc, tựa hồ như những lời nói mắng chửi xấu xa kia tuyệt đối không phải từ trên miệng của gã quân nhân sĩ quan kỹ thuật cao cấp nàynói ra vậy.
Di Tắc Lưu, trái tim trong ngực không ngừng đập thình thịch, khẩn trương chờ Giáo quan mở miệng trách mắng, khôngngờ Hứa Nhạc lại trực tiếp đi luôn qua trước mặt của hắn, ngồi xuốngghế, cũng không có nói tiếng nào, trong lòng không khỏi nghĩ mà sợ, nhẹnhàng thở ra một ngụm bình tĩnh lại.
Ngoại trừ ba gãnày ra, vẫn còn Hoa Tiểu Ty, lúc nãy cũng không có tham dự vào trongchuyện hỗn loạn này, thì lại khẽ mỉm cười nhạt, bề ngoài giống như làkhông thèm để ý đến mọi chuyện, kỳ thật trong lòng chính là cực kỳ vuisướng khi thấy người khác gặp họa.
Sau khi Hứa Nhạcngồi xuống, cũng bảo đám người còn lại ngồi trở lạnh quanh bàn. Khôngkhí trong phòng họp trở nên có chút quái dị. Bên trong phòng cũng khôngphải tất cả mọi người đều biết rõ thân phận của Hứa Nhạc, nhưng nhìnthấy mấy gã quân nhân thượng cấp bình thường nổi tiếng là kiêu ngạo nhất trong quân doanh, ở trước mặt gã quân nhân sĩ quan trẻ tuổi này lạibiến thành một đám thỏ con trước mặt sói hoang như thế này, bọn họ đương nhiên cũng không dám nói nhiều, một mặt khẩn trương nghe từng lời nóicủa Hứa Nhạc, một mặc thầm đoán trong lòng lai lịch thân phận thật sựcủa Hứa Nhạc.
- Đám nhà quê? Chó hoang? Đó là Sư đoàn Đặc biệt I, đó chính là các chiến hữu của các người!
Hứa Nhạc lạnh nhạt nói:
- Trên ba khỏa hành tinh đã rơi vào tay giặc kia, bên phía Thanh LongSơn đã phái ra bao nhiêu người đi lắp đặt thiết bị? Bọn họ đã ngã xuốngbiết bao nhiêu người? Bọn họ cũng là bởi vì Liên Bang mà phấn đấu, mà hy sinh. Chẳng lẽ giá trị phía sau tất cả những chuyện đó, lại cũng chỉnhận được những từ ngữ sĩ nhục của các người như thế hay sao?
Hơi men trong người cũng chưa có toàn bộ tan hết, thanh âm của Hứa Nhạc cũng có chút khàn khàn, nhưng mà nghĩ đến một hồi ẩu đả khổng lồ bêntrong khu Chợ đêm, lúc trước bên ngoài cánh cửa lại nghe được nhữngtranh chấp kịch liệt bên trong căn phòng họp này, khiến cho tâm tình của hắn có chút nặng nề:
- Đại địch Đế Quốc ở ngay trướcmặt, bên trong Liên Bang lại còn nổ ra mấy cuộc phân tranh nội chiến như thế này sao? Tổng thống tiên sinh đã hao phí biết bao nhiêu tâm huyết,tinh lực cùng với quyết đoán chính trị, mới xây dựng nên được trụ cộtcho đại hòa giải bên trong xã hội Liên Bang, thế nhưng bên trong Quânđội Liên Bang, cái trụ cột này lại vô cùng yếu ớt dễ vỡ đến vậy à?
Hắn thoáng dừng lại một chút, quét mắt một vòng đám người kia, sau đó mới nói tiếp:
- Mấy cái chuyện chính trị nào tôi cũng không thật sự hiểu nhiều lắm.Nhưng mà tôi chỉ biết một cái đạo lý vô cùng đơn giản. Lúc ở trên chiếntrường, muốn có thể tin tưởng được những chiến hữu của mình, đầu tiêncần phải tôn trọng chiến hữu của mình trước!
Mấy ngườibọn Hách Lôi nhất thời liếc mắt nhìn nhau, trong lòng thầm nghĩ đây làGiáo quan đang trực tiếp tiến hành một buổi giảng dạy về chính trị à?Lập tức bọn họ nhanh chóng ngồi xuống, lấy mấy tờ giấy biên bản hànhchính trên bàn, lật mặt trái lại, vô cùng nghiêm túc ghi chép cẩn thậnnhững gì Hứa Nhạc đang nói. Mà Hoa Tiểu Ty thì lại đảm đương vai trò thư ký riêng của Hứa Nhạc, xoay người pha một tách trà nóng đặt ngay trướcmặt của Hứa Nhạc.
- Giữa quân Chính phủ chúng ta cùngvới quân Thanh Long Sơn với nhau quả thật có vô số ân oán tình thù,nhưng mà các người không nên quên là, trong môn Triết học ở trường Đạihọc đã từng có giảng qua, bất cứ sự vật gì cuối cùng cũng có phân ra một cái mâu thuẫn chủ yếu cùng với mâu thuẫn thứ yếu. Hiện tại kẻ địchtrước mắt chúng ta là ai? Là đám người Đế Quốc bên kia!
- Các người là những quân nhân sĩ quan của Liên Bang, không phải là đám lưu manh xã hội đen lăn lộn trên giang hồ. Một phen đem ân oán tình thù của mình biến thành một trận ẩu đả trong Chợ đêm? Các người cho rằngmình đang đóng phim xã hội đen à?
- Tôi không phải làmuốn giảng đạo lý với các người, tôi cũng sẽ không làm cái chuyện rỗihơi đó. Tôi chỉ biết là các người làm như vậy vô cùng ngu xuẩn, hoàntoàn không đúng!
Hứa Nhạc càng nói càng càm thấy tâmtình của mình trở nên phiền muộn hơn rất nhiều, sắc mặt càng lúc càngkhó coi hơn, thanh âm càng lúc càng lạnh lùng hơn, thái độ càng nói càng ác liệt hơn. Đám đệ tử lắng nghe kia, cái đầu càng lúc càng cúi xuốngthấp hơn trước. Hách Lôi len lén nhìn qua Hứa Nhạc một cái, móc trongtúi áo một cái, hai tay cung cung kính kính đưa qua Hứa Nhạc một điếuthuốc lá, sau đó châm luôn cho hắn.
Đem điếu thuốc lákẹp trên hai ngón tay, nhìn làn khói thuốc trắng lượn lờ trước mặt, HứaNhạc không một chút khách sáo tiếp tục cất tiếng giáo huấn mấy tên giahỏa này.
Nếu đổi lại là một gã Giáo quan bình thườngkhác, hẳn là cũng không đến mức không thèm cấp cho đám người Hách Lôimột chút mặt mũi nào như thế, cuối cùng cũng phải chú ý một chút về thân phận hiện tại của đám người bọn họ, có tức giận đến mấy thì cũng chỉnhàn nhạt nói mấy câu rồi thôi. Sau đó lại chuyển sang nhắc lại chuyệnxưa, kể lại cuộc sống bên trong khu căn cứ huấn luyện, để cho quan hệthầy trò càng trở nên thân thiết hơn một chút. Đây đều là những quânnhân sĩ quan cao cấp, đều là những kẻ cầm binh đánh trận. Năm xưa BộQuốc Phòng để cho Hứa Nhạc tiến vào khu căn cứ huấn luyện làm Giáo quan, chính là cố tình muốn cho đám quân nhân sĩ quan trẻ tuổi nhận được sựbồi dưỡng trọng điểm của Quân đội Liên Bang này, ngày sau sẽ trở thànhmột đám thuộc hạ đáng tin cậy của Hứa Nhạc, tự nhiên là vô cùng nguyện ý muốn nhìn thấy một màn như thế.
Nhưng mà Hứa Nhạc ngay từ lúc ban đầu, vốn dĩ cũng không hề có bất cứ ý niệm gì trong đầu làsẽ tiếp tục phát triển tương lai của mình trong môi trường Quân đội,cũng không hề nghĩ đến chuyện muốn trở thành một trưởng quan cao cấp.Đúng hệt như sự lo lắng của Bạch thư ký của hắn, cái tảng đá này tựa hồnhư không có bất cứ hứng thú gì trong việc đánh tạo ra một thế lực riêng của chính mình cả.
Cho nên hắn vô cùng đơn giản trựctiếp, cũng không thô bạo, mà là đặc biệt lãnh lệ khi đối diện với đámngười này, thế nhưng vô cùng kỳ diệu chính là, đám quân nhân sĩ quankiêu ngạo kia lại phi thường ưa thích cái loại thái độ này của hắn.
Những lời nói nhàn nhạt của Hứa Nhạc bên trong gian phòng họp khôngngừng vang lên. Còn bên ngoài cửa phòng họp cũng đã có thêm rất nhiềuthân ảnh. Tất cả những quân nhân sĩ quan của Tổng bộ Hiến Chương TâyLâm, lúc này nghe nói trong phòng họp phát sinh ra một cảnh tượng kỳquái, nên đều hưng phấn mà kinh ngạc chạy đến xem một trận.
Tổng bộ Hiến Binh ở trên Chủ tinh Tây Lâm, công tác chủ yếu chính làduy trì kỷ luật cho Quân đội Liên Bang, đã từng xử lý qua vô số sự kiệnvi phạm kỷ luật của đám quân nhân sĩ quan ở đây. Tất cả các chi bộ độinày đều là do những gã quân nhân sĩ quan trẻ tuổi được Bộ Quốc Phòngtrọng điểm bồi dưỡng cả, lúc này lại đặc biệt chạy đến đây đòi người…Mấy gã quân nhân sĩ quan này mặt mũi lớn, chiến công nhiều, bối cảnhthâm sâu, tiền đồ sáng lạn, thường xuyên ở trong Tổng bộ Hiến Binh đậpbàn đập ghế, chửi cha mắng mẹ, khiến cho Tổng bộ Hiến Binh trở nên vôcùng chật vật. Nhưng mà ai có thể ngờ tới được, có một ngày mấy tên giahỏa cường hãn này cư nhiên lại bị người ta xem giống như là con cháutrong nhà vậy, mắng chửi suốt… gần hai tiếng đồng hồ!
Trong khu hành lang bên ngoài gian phòng họp lúc này đã đứng đầy nhữnggã quân nhân sĩ quan trong Tổng bộ Hiến Binh. Đám người bọn họ vốn chấphành kỷ luật vô cùng nghiêm túc, thế nhưng lúc này cũng rốt cuộc bắt đầu nhịn không được khe khẽ hạ giọng nghị luận.
Thân phậncủa Hứa Nhạc rốt cuộc cũng bắt đầu lan truyền ra khắp nơi. Đám quân nhân sĩ quan đều vô cùng khiếp sợ, giật mình khâm phục, trong lòng thầm nóiđại khái cũng chỉ có một nhân vật như thế, mới có khả năng chấn áp toàntrường như vậy. Chỉ là trong lòng mọi người không ngừng nghi hoặc, Trung Tá Hứa Nhạc hiện tại ít nhất cũng đã là một gã Đội trưởng rồi, thậm chí còn có đủ tư cách tiến nhập vào Bộ Tư Lệnh của các Quân khu nữa, ítnhất thì cũng phải là thống lĩnh một chi bộ đội Robot Đặc chủng nào đómới được, như thế nào hiện tại vẫn còn lăn lộn trong đám lính đánh thuêcủa Công ty Cơ khí Quả Xác như thế này?
Một cuộc gặplại giữa Giáo quan và các đệ tử cũng không hoàn toàn vui vẻ cho lắm. Sau một phen giáo huấn liên tục, đám gia hỏa Hách Lôi vốn dĩ kiêu ngạocường hãn nhất, cũng hoàn toàn chặt đứt cái ý tưởng từ trong Tổng bộHiến Binh mà đòi người, những gã quân nhân sĩ quan còn lại cũng chỉ cóthể buồn bực mà rời đi, hướng về phía thượng cấp của mình mà báo cáo lại mà thôi. Sự kiện ẩu đả cùng với nổ súng trong khu Chợ đêm Cúc Hoa, cònphải đợi cuộc điều tra chính thức của các ban ngành kỷ luật vào ngày mai nữa. Tổng bộ Hiến Binh rốt cuộc khôi phục lại sự im lặng vốn có.
Nhưng mà một khi đã gặp lại rồi, tự nhiên cũng không có khả năng cứ như vậy mà chia tay được. Sau này mọi người đều gia nhập vào chiến trường,cũng không biết tất cả mọi người có thể nào còng sống sót mà gặp lạinhau lần nữa hay không. Hứa Nhạc đi đến khu vực nghỉ ngơi ở lầu ba, bảolãnh Lộ Lộ tiểu thư ra, sau đó dẫn theo mấy gã quân nhân sĩ quan này,cùng với đám đội viên Tiểu đội 7 ở trong Tổng bộ Hiến Binh, rầm rầm rộrộ một lần nữa quay trở lại hộp đêm Kim Bích Huy Hoàng…
Hoàn cảnh hoành tráng bên trong hộp đêm Kim Bích Huy Hoàng rất tự nhiên thích hợp cho việc tổ chức buổi tiệc nhậu nhẹt tập hợp của đám nam nhân này. Đám quân nhân sĩ quan đệ tử ở trong phòng họp thái độ giống nhưmấy con gà con, lúc này lại hoàn toàn thay đổi thái độ một trăm tám mươi độ, không ngừng bưng lên ly rượu trên bàn mình, hướng Giáo quan HứaNhạc liên tục phát động công kích không ngừng nghỉ.
Nhìn thấy Hứa Nhạc sắp sửa không địch lại đối phương, Bạch Ngọc Lan khẽvén lên mái tóc đen rũ xuống trên trán mình, cũng cầm ly rượu lên, dẫntheo mười mấy gã đội viên lão binh của Tiểu đội 7, cũng không một chútkhách sáo, phát động phản công trở lại. Đám người Hách Lôi nhất thời bịtrận thế này hù cho nhảy dựng lên, lập tức móc điện thoại ra, liên hệvới đám đồng học năm đó, hiện tại cũng đều là các chủ quản cao cấp củacác chi bộ đội chiến trường, mau đến đây tiếp ứng.
Cácquân nhân sĩ quan từng ở trong khu căn cứ của Bộ Quốc Phòng tiếp nhậnhuấn luyện, ngày hôm nay cũng đều đã được triệu hồi về Chủ tinh Tây Lâm, chuẩn bị tham gia vào đại hội khen thưởng ba ngày sau. Bọn họ vừa ngheđược tin tức Hứa Giáo quan tổ chức tụ họp, lập tức ở trong điện thoạirống to mấy tiếng, không một chút do dự từ khu quân doanh của khu căn cứ quân sự Trường Phong chạy như điên đến đây.
Trong lúcnhất thời, ở trước cửa lớn của hộp đêm Kim Bích Huy Hoàng thỉnh thoảnglại vang lên thanh âm xe quân dụng phanh lại chói tai. Khoảng hơn mườiphút sau, đủ các loại xe quân dụng cao cấp nhất đã ào ạt chạy thẳng vàocổng lớn. Nhất là những biển số xanh biếc thể hiện rõ ràng cấp bậc phiên hiệu của từng người, khiến cho những người bình thường cùng với cácquân lính bình thường đi ngang qua cửa lớn trong lòng cũng đếu sinh ramột sự nghi hoặc kinh khiếp.
Bất luận là quân nhân sĩquan trực thuộc Quân khu nào đi chăng nữa, mấy ngày trước đây lúc cònđang tác chiến trên chiến trường của khỏa tinh cầu nào đó, có lẽ lúcphối hợp tác chiến, bên trong hệ thống thông tin liên lạc còn khôngngừng mắng chửi đối phương, thế nhưng thời khắc này thì lại vô cùng đồng lòng hợp ý, đồng thời dùng tốc độ nhanh nhất phóng vọt đến đây. Bất cứmột gã quân nhân nào có thể đến đều đến cả, còn một số kẻ ở xa hơn thìcũng đang trên đường chạy đến.
Đám quân nhân sĩ quancao cấp này cùng với mười mấy gã hán tử lão binh của Tiểu đội 7 kia cũng từng ở trong khu căn cứ huấn luyện sinh hoạt chung một khoảng thờigian, hơn nữa cũng cùng nhau tham gia kỳ thôi diễn quân sự Ngày TốtNghiệp, tự nhiên cũng sẽ không cảm thấy quá mức lạ lẫm. Gần một trăm năm chục gã nam nhân thô hào ngồi trộn lẫn với nhau trong gian phòng tiếpkhách lớn nhất của hộp đêm Kim Bích Huy Hoàng, vô số bình rượu mạnh ẩnchứa tình nghĩa chiến đấu được mở ra, gia nhập vào trong những cái bụnggiống như được chế tạo bằng sắt thép của bọn họ. Vô số những thanh âm có chút thô ráp, khàn khàn bình thường gào thét chỉ huy trên chiến trường, lúc này lại rống lớn hát những khúc hát quân ca vô cùng hào hùng trángchí.
Những người bình thường hoặc là đám binh lính đilại trên đường, lúc này cũng đều dùng ánh mắt tò mò mà nhìn về phíakhoảnh sân lớn đậu đầy những chiếc xe quân dụng cao cấp của hộp đêm KimBích Huy Hoàng. Ai nấy cũng đều nhỏ giọng nghi luận về ý nghĩa mà đámbiển số xe kia đại biểu cho cái gì. Đột nhiên mọi người nghe được nhữngthanh âm ca hát hào phóng chói tai xuyên thấu qua lớp bức tường vốn cách âm rất tốt của hộp đêm Kim Bích Huy Hoàng, trong lòng không khỏi nghihoặc nghĩ thầm, chẳng lẽ Đại hội khen thưởng của Bộ Quốc Phòng ngày hômnay tổ chức trước trong cái hộp đêm này hay sao?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]