Hứa Nhạc xoay người, dùng phần lưng kiên cố của mình mà đỡ lấy nhữngchai bia đang bay múa ngập trời lộn xộn trong Chợ đêm. Hắn liếc mắt nhìn về phía đám quân nhân binh lính của Thanh Long Sơn đang bị tiến hànhkhông kích kia. Hắn chỉ thấy bên đó là vô số những chai bia lạnh ầm ầmrớt xuống. Nơi đó lúc này đã là một mảnh bề bộn vô cùng. Mấy chiếc bànăn sớm đã bị hất tung lên. Vô số chai bia rơi xuống mặt đất, bể tan tành thành từng mảnh vụn nhỏ, văng ra những mảnh thủy tinh sắc bén, giốnghệt như những mảnh đạn bình thường vậy, nguy hiểm đến cực điểm.
Gã quân nhân sĩ quan thống lĩnh Thanh Long Sơn kia lạnh lùng giương mắtnhìn chằm chằm về phía bên kia, căn bản mặc kệ những chai bia nguy hiểmkia bay sát qua ngay bên đầu của chính mình.
Bốp một tiếng trầmđục vang lên, một cái chai bia đã văng trúng vào đầu của hắn, gây ra một miệng vết thương đổ mái sâu đến mức có thể nhìn thấy xương đầu. Gã quân nhân sĩ quan vẻ mặt không chút biểu tình mở miệng hít sâu một hơi, đưatay lên lau đi dòng máu tươi đang chảy xuống trên mặt mình, chỉ thẳng về phía bên kia, hét lớn một tiếng:
- Đánh cho ta!
Trangbị của đám binh sĩ Thanh Long Sơn còn lạc hậu rất xa so với quân nhânChính phủ, mặc dù Bộ Quốc Phòng Liên Bang đã tiến hành hỗ trợ rất nhiều, thế nhưng nhìn bề ngoài lại vẫn như cũ có vẻ mộc mạc, thậm chí là cóchút đáng thương nữa. Nhưng mà những rèn luyện quân sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2497525/quyen-3-chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.